Kể về một kỉ niệm đáng nhớ đối với con vật nuôi mà em yêu thích.

Bộ tài liệu Văn mẫu lớp 8 gồm 500 bài văn mẫu hay nhất, đầy đủ nhất. Dưới đây là bài văn mẫu Cảm nhận về bài: Kể về một kỉ niệm đáng nhớ đối với con vật nuôi mà em yêu thích.   ngữ văn lớp 8 được biên soạn mới nhất giúp các bạn học sinh học tốt môn văn 8 hơn.

729
  Tải tài liệu

Kể về một kỉ niệm đáng nhớ đối với con vật nuôi mà em yêu thích.

Bài văn mẫu 1

   Thúy Lan từ từ mở mắt, em giật bắn mình: tại sao em không nằm ngủ với mẹ trên giường đệm như mọi khi? Tại sao em nằm cuộn tròn trên chiếc thảm chùi chân ngay lối đi xuống bếp?

   Nàng mở to mắt: Trời ơi! Em không còn là Thúy Lan nữa, em đã hóa thành con mèo đen! Ác hại thay em lại là con mèo Mun sống ngay trong gia đình em!

   Những điều Thúy Lan quan sát được:

   Khung cảnh gia đình quen thuộc như xưa nhưng tất cả đồ đạc đều to lớn so với tầm vóc thân mèo của Thúy Lan. Em phải nhảy lên ghế vẫn ngồi học, ô kéo bàn học quá nặng em không sao mở ra được, nàng không giở được sách với hai bàn chân mèo khờ dại...

   Vẫn cha em ngồi đọc sách báo, vẫn mẹ em thu dọn những việc lặt vặt, vẫn em em Thúy Vân hay vuốt ve con mèo Mun như em. Em giật mình khi thấy chị bếp là người hay đập con mèo Mun vì tội ăn vụng và làm đổ thức ăn. Em hoảng hốt khi thấy con chuột nhắt quá to đang chạy trốn em...

   Cảm tưởng của Thúy Lan:

   Dần dần em bớt sợ nhưng buồn tủi đến chảy nước mắt. Đau khổ nhất em không nói được tiếng người để trò chuyện với người thân, nhất là với Thúy Vân. Đến bữa cơm, em nghẹn ngào ăn không được, Thúy Vân vuốt ve rồi bế em vào lòng nói với cả nhà: "Ba má à! Con Mun nó ốm hay sao ấy, hôm nay nó không ăn cơm!". Em đau xót cam phận...

   Thế mới biết được làm người là sung sướng, dù phải nghèo khổ, làm vụng vất vả để sinh sống, Thúy Lan tự ăn năn hối lỗi khi nhớ đến lúc tức giận đến hỗn hào với cha mẹ mỗi khi có điều không như ý trong gia đình. Thúy Lan còn thấy yêu thương súc vật hơn bao giờ hết vì biết đâu những con vật ấy lại không như mình...

   Đang miên man nghĩ ngợi, Thúy Lan chợt thấy con Tô – Tô chạy vào phòng. Em sợ quá, chạy trốn. Con chó liền đuổi theo làm em đập đầu vào chân bàn thì té ra là một giấc ngủ mê! Thúy Lan choàng tỉnh dậy và thuật lại cho mọi người trong gia đình nghe.

Bài văn mẫu 2

   Tuổi thơ của mỗi chúng ta ai chẳng gắn bó với một con vật nuôi nào đấy, là chó , là mèo, … những con vật vô cùng đáng yêu, ngộ ngĩnh. Trong những năm tháng ấu thơ tôi cũng có một người bạn như vậy, cậu ấy tên là Lu Lu.

   Lu Lu đến với tôi trong một lần rất tình cờ. Cách đây khoảng hai năm tôi cùng mẹ đi tập thể dục ở công viên gần nhà, khi đã chạy thấm mệt hai mẹ con tôi nghỉ chân ở ghế đá, chờ ráo mồ hôi rồi sẽ đi về. Bất chợt tôi nghe thấy tiếng động trong lùm cây trước mặt và tiếng kêu “meo…meo,…” yếu ớt phát ra từ đó. Tôi mạnh dạn tiến lại gần… Chao ôi, một chú mèo vàng vô cùng xinh xắn đang nằm gọn lỏn ở lùm cây trong một chiếc lu bị vỡ. Phần đầu của chú đang rớm máu. Bộ lông vàng đẹp đẽ bị hơi sương làm có ướt đẫm, dính chặt vào cơ thể gày gò, ốm yếu. Đôi mắt chú nhìn thôi như khẩn thiết van xin: “Cậu bé tốt bụng ơi, làm ơn hãy cứu tôi với”. Nhìn ánh mắt đáng thương ấy, tôi không thể cầm lòng và quyết định mang chú về. Mẹ tôi không hề phản đối mà còn giúp tôi đưa bé mèo về nhà an toàn.

   Vết thương trên người mèo khá nặng, có lẽ chú bị bỏ rơi, nên tôi và mẹ quyết định mạng đến bác sĩ thú ý để khám. Sau lần khám và chữa trị đó, phải mất gần hai tuần bé mèo mới bình phục hoàn toàn. Hàng ngày ngoài giờ đến trường đi học, tôi thường xuyên đến thăm mèo, để trò chuyện, giúp mèo ta đã buồn. Chẳng bao lâu sau thì mèo ta đã hoàn toàn bình phục. Ngày mèo trở về với gia đình tôi, tôi hân hoan và hạnh phúc lắm, vì nhặt được em ở trong chiếc lu vỡ nên tôi quyết định đặt tên em là Lu Lu.

   Lu Lu có bộ lông vàng óng ả, mềm và vô cùng mịn màng. Khuôn mặt Lu đáng yêu, đôi mắt to tròn và rất lanh lợi. Đôi tai lúc nào cũng vểnh lên để nghe ngóng mọi điều xung quanh. Chiếc lưỡi hồng hồng bé xíu, thỉnh thoảng lại lè lè ra liếm lấy cơ thể. Chắc chú ta đang làm sạch cơ thể của mình chăng? Lu Lu không còn sự sợ hãi, lo lắng như lần đầu tôi gặp chú nữa, mà thay vào đó là chú mèo lanh lợi, hoạt bát và hết sức đáng yêu. Lu Lu được tôi làm một ngôi nhà bé bằng bìa cattong, chú ta thích lắm, mỗi lần ăn uống no say xong, mèo ta nhất định sẽ chui tọt vào ngôi nhà ấm cúng đó và ngủ say sưa.

   Từ ngày có Lu Lu nhà tôi không còn thấy những con chuột láu cá, chuyên đi ăn vụng nữa. Bằng sự nhanh nhẹn, hoạt bát của mình Lu Lu đã tiêu diệt gọn ghẽ lũ chuột đáng ghét. Ngay cả mấy con gián, đôi khi hứng chí lên mèo ta cũng vồ đuổi cho bằng được. Mỗi lần bắt được chuột, Lu Lu vui lắm, bao giờ cũng mang chiến tích về khoe với tôi, chờ tôi vuốt ve khen ngợi.

   Lu Lu giờ đây đã trở thành người bạn thân thiết, thành viên của gia đình. Tôi mong rằng Lu Lu sẽ sống thật mạnh khỏe, để bên cạnh tôi mãi mãi. Cùng tôi đi học, cùng tôi chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống.

Bài văn mẫu 3

    Ai trên thế giới này cũng cần có ít nhất một người bạn để sẻ chia mọi vui buồn trong cuộc sống, tôi cũng vậy. Người bạn đặc biệt nhất với tôi có lẽ là chú chó Lu. Không may mắn như những người khác khi ngay từ trong bụng mẹ, tôi đã được phát hiện bị dị tật bẩm sinh- một bàn tay của tôi chỉ có ba ngón. Cũng vì lẽ đó mà tôi không có nhiều bạn bè, chỉ có Lu là người bạn đồng hành từ nhỏ đến giờ. Lu và tôi đã gắn bó rất thân thiết và có bao nhiêu kỉ niệm vui buồn bên nhau. Một trong số những kỉ niệm mà có lẽ suốt đời này chẳng bao giờ tôi quên được, đó là lần Lu cứu sống tôi.

    Chú chó Lu chính là món quà mà tôi được bố tặng vào dịp sinh nhật lần thứ năm của mình. Lu là chú chó bố tôi mua được từ một người bạn. Tôi đã vô cùng hạnh phúc khi được bố tặng một chú chó xinh xắn như vậy. Ở thời điểm đó, Lu vẫn còn bé, bên ngoài là một bộ lông màu nâu xù xinh xắn. Hai mắt của Lu đen láy rất tinh anh. Hai chiếc tai lúc nào cũng cúp xuống nhưng lại vô cùng nhanh nhạy, mỗi khi tôi đi học về Lu lúc nào cũng chào tôi, Lu chạy tới quấn lấy chân tôi cà chiếc mũi màu đen bóng vào người tôi. Chiếc đuôi lúc nào cũng cũng lắc lư mỗi khi được cho ăn hay những lúc được tôi cho đi chơi chơi. Lu là một chú chó ngoan và đáng yêu nhất mà tôi từng gặp.

    Đối với tôi Lu là một chú chó hiền lành và thông minh, dường như nó hiểu được tâm trạng của tôi. Mỗi khi buồn tôi đều tâm sự với nó, nó chỉ nằm im nghe tôi nói rồi thỉnh thoảng ngước lên nhìn với ánh mắt cảm thông. Khi vui tôi cũng kể với Lu, những lúc như vậy nó sẽ quẫy đuôi rồi chạy vòng vòng như muốn chung vui cùng với tôi. Tôi rất thích cảm giác sau mỗi giờ học căng thẳng lại được về nhà với chú chó thân yêu của mình, được chơi cùng nó trò chơi mà nó yêu thích thích. Lu không chỉ là một người bạn mà nó còn là nguồn động lực to lớn của tôi giúp tôi vượt qua những mặc cảm cảm những khó khăn để hướng tới một cuộc sống tốt đẹp.

    Một buổi chiều được nghỉ, tôi cùng Lu ra vườn chơi. Nhà tôi có một khu vườn rất rộng với ao nuôi cá cùng rất nhiều cây ăn quả - đây là một chỗ vui chơi lý tưởng của tôi và Lu thường ngày. Ở đây tôi và Lu hay chơi đá bóng, nhưng hôm ấy đang chơi rất vui vẻ thì chẳng may quả bóng rơi xuống ao. Tôi ngồi ở bờ ao, sát mép nước, cố nhoài người để lấy được quả bóng nhưng chẳng may lại trượt chân và ngã xuống. Lúc đó, tôi vô cùng hoảng sợ, vùng vẫy, con Lu trên bờ dường như cũng hiểu vấn đề, nó sủa rất lớn rồi chạy đi. Tôi lịm đi lúc nào không biết, trong lòng tràn đầy thất vọng vì nghĩ Lu đã bỏ lại mình. Bỗng nhiên tôi tỉnh lại được, thấy xung quanh mình có rất nhiều người, bố mẹ nhìn tôi với ánh mắt vô cùng lo lắng. Một lúc sau, nghe mọi người kể lại rằng tôi đã bị ngạt nước, may bố ra kịp thời nếu không tôi đã bị chết đuối. Nhưng công lớn nhất trong việc cứu tôi thoát chết chính là con Lu, lúc nó chạy đi ấy là để nhà, nó sủa rất nhiều, rất lâu rồi gặm lấy quần bố tôi kéo ra vườn. Bố tôi biết có điều chẳng lành nên đã chạy theo nó và cứu tôi lên. Nghe được vậy tôi vô cùng cảm động và thấy biết ơn Lu. Đây là một kỉ niệm mà có lẽ tôi sẽ ghi nhớ mãi trong suốt cuộc đời của mình.

    Bây giờ tôi và Lu vẫn vậy, vẫn quấn quýt bên nhau và càng ngày tôi càng thấy yêu quý nó nhiều hơn. Lu là một người bạn cũng là người đã cứu mạng tôi, có lẽ Lu là món quà quý giá mà ông trời đã ban cho tôi. Tôi không có đầy đủ các bộ phận như mọi người nhưng đổi lại tôi có một chú chó rất thông minh và đáng yêu. Tôi sẽ trân trọng Lu như trân trọng một điều kì diệu đã xuất hiện trong cuộc sống của mình.

    Cuộc sống vốn dĩ rất công bằng, khi đã lấy đi của ai thứ gì thì sẽ ban tặng cho họ một thứ khác. Tôi đã thực sự thấy được điều ấy khi tôi có Lu trong cuộc đời. Chúng tôi sẽ mãi là những người bạn của nhau, cùng chia sẻ mọi buồn vui trong cuộc sống và có thêm nhiều hồi ức. Tôi sẽ nhớ mãi không bao giờ quên kỉ niệm đáng nhớ về chú chó thân yêu của mình.

Bài viết liên quan

729
  Tải tài liệu