Quảng cáo
6 câu trả lời 3048
.-Thằng thiếu tá trên trực thăng tỉa từng thằng...
. Tạch... Tạch... Tạch...
. Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch...
Tô Tuấn thương tiểu thơ Trương Thanh Thanh trọn tám tuần trăng.Tuấnthấy Thanh Thanh thật thà, thẳng thắn, thân thể trắng trẻo, thon thontươi tắn tuyệt trần. Thêm tài thù tiếp tiếng Tây thật thông thạo. Traitráng trong thành, từ ta tới Tây, tất thảy tán thưởng tấm tắc. Tuấnthấy thích, toan tỏ tình thì thấy trái tim tự thẹn thẹn, Tuấn trịnhtrọng tìm tới Thắng, thủ thỉ tâm tình, Thắng tủm tỉm:
- Tốtthôi! Tớ thấy Tuấn tinh thông, tiểu thơ Tuấn thương thực tốt, tính tìnhtrung thực. Thân thể tuyệt tác, theo tớ thì... Tây thua. Tuy thế, tớthành thật trách Tuấn thiếu tinh thần thẳng thắn tiến tới. Theo tớ,thương tiểu thơ thì Tuấn tức tốc tỏ tình, tiến thẳng tới trung tâm tráitim tiểu thơ. Tiểu thơ thoái thác thì thôi. Truyền thống trai trángtỉnh ta từ trước thì thế tuốt. Tuy thế, tớ tính, Tuấn trẻ trung, thànhthật thương Thanh Thanh thì tất thắng thôi!
Thấy Thắng thường trầm tĩnh, tính toán thận trọng, Tuấn tán thành. Thôi, thế thì tỏ tình!
Tối thứ tư. Trời trong trẻo. Trăng thượng tuần treo trên tháp trắngtuyết. Thấy thời tiết thuận tiện, Tuấn tắm táp tinh tươm, thấp thỏm tớithăm tiểu thư Trương Thanh Thanh.
Tiếc thay, trái tim Thanh Thanhthừa tỉnh táo tới thiếu tự tin. Thành thử, Thanh Thanh tìm tiểu thuyếttrinh thám tự trấn tĩnh trái tim, thỉnh thoảng tủm tỉm theo từng tìnhtiết trong truyện. Trông tức thật! Tuấn thấy tẽn tò. Tình thế thực trớtrêu. Tiến thì trơ. Thoái thì tẽn. Thoáng tiếng Thắng trong tiềm thức.Thắng trách thiếu tinh thần thừa thắng tiến tới. Thôi thì tiến. Tuấntới trước Thanh Thanh, thẽ thọt:
- Thưa tiểu thư, thú thực, tôithầm thương tiểu thư từ tám tuần trăng trước, thuở tiểu thư tới thămThắng, tiện thể trả tôi tập thơ Thâm Tâm. Thấy tiểu thư, trái tim tôithổn thức. Tôi thấy tôi thật trơ trọi. Trước tiểu thư, tôi tưởng tôithành thằng thừa. Thấy tiểu thư, tôi thấy trái tim thiếu thốn. Thiếutiểu thư, thiếu tất thảy. Tính tình tôi trở thành thất thường... từthuở trông thấy tiểu thư.
Thanh Thanh thoáng thẹn thùng:
- Tuấn thích tôi thì Tuấn tưởng thế. Thực tình, tôi thường thôi!
- Thường thôi? -Tuấn tiến tới.- Trời! Tôi thì tôi thấy tiểu thư thật thần tiên.
- Tôi thường thôi. Tầm thường trong tất thảy tiểu thư tầm thường.
- Thì tiểu thư tầm thường! Tuy thế, tôi thích. Tôi thích tiểu thư, tạitiểu thư tầm thưòng. Trái tim tôi tầm thường thì tôi tìm tới trái timtầm thưòng, thế thôi!
Thanh Thanh thoáng thấy tưng tức. Tuấnthiếu tinh tế tối thiểu, tỏ tình thật trắng trợn. Thấy Thanh Thanh thủthế, Tuấn thận trọng, thẽ thọt:
- Tôi trực tính, tiểu thư tha thứ!Thấy tiểu thư tự ti thế thì tôi trêu tức thế thôi. Thực tình, thân thểtiểu thư tươi tắn tựa thiên thần. Trái tim thì trong trắng. Tấm thânthế, trái tim thế, tiểu thư trao thằng tậm tịt thì thú thực, tôi tiếc.Tôi thành thực tiếc. Thành thử tôi...
- Thôi, thôi, Tuấn! -ThanhThanh thẹn thẹn- Tuấn thì tốt thôi. Tôi thành thật trân trọng Tuấn. Tuythế, trước Tuấn, tôi thấy thật trẻ thơ, thiếu từng trải. Tôi trân trọngTuấn, tôn thờ Tuấn, thế thôi...
Thanh Thanh thẳng thắn thoáithác Tuấn, tại Thanh Thanh trẻ trung, "thiếu từng trải". Thực tình,trái tim Thanh Thanh thuộc Tiến, thực tập tại trung tâm tính toán. Thờitrai trẻ, Tiến từng tham trận, thăng tới tận thiếu tá. Tại thương tật,Tiến trở thành thợ tiện tài tình, tiền tiêu thừa thãi. Thanh Thanhthích Tiến từ thuở thiếu thời. Thành thử, Thanh Thanh thấy Tuấn thânthể thì thô thiển, tính tình thì trâng tráo. Trước Tuấn, Thanh Thanhtoàn tơ tưởng tới Tiến. Thỉnh thoảng, Thanh Thanh thảo thư tình. Tráitim Thanh Thanh theo thư, tới tay Tiến, tiếp tục thề thốt. Tuấn tức tốitới tận tim, toan tìm Tiến, tạt tai. Thấy tình trạng thảm thiết thế,Thắng tới tận tai Tuấn, thì thào:
- Thôi thôi! Theo tớ, tạt taiTiến, trước tiên, thiếu tôn trọng Thanh Thanh, tổn thất tình thânthiện, tiếng tăm truyền trong thành, tới tất thảy. Truyện tày trời.Thôi, theo tớ thì thôi thôi!
Tuấn tha Tiến. Tuy thế, tối tối tơ tưởng tới Thanh Thanh, trái tim Tuấn tiếp tục thổn thức. Tuấn thất thểu tìm tới Thắng.
- Thất tình thì tang thương thật! - Thắng thành thực - Tất thảy tạiTuấn thôi. Tuấn thiếu thận trọng, thành thô thiển. Tỏ tình thì Tuấn tấtthua. Trong trường tình, Tuấn tỉnh táo trông thời tiết, thay tư trang.Tiểu thư thích tinh tế thì Tuấn tinh tế, thích thiết thực thì thiếtthực. Thích thơ, tặng thơ. Thích truyện, tặng truyện. Tuần trước tớthấy Thanh Thanh tìm tập thơ Thâm Tâm. Theo tớ Thanh Thanh thích thơThâm Tâm.
- Thơ Thâm Tâm thì tài, tuy thế thiếu tính tư tưởng.Thanh Thanh thích tí thôi! -Tuấn thủng thẳng- Thời trước thì tất thảythích thơ, tìm thơ. Thời ta, tiền trên tất. Thơ thành thứ thừa thãi,Thanh Thanh thích trinh thám.
- Thế thì tìm truyện trinh thám tặngThanh Thanh. Trong tủ tớ toàn trinh thám. Trinh thám Tây, trinh thámTàu, trinh thám ta. Tất thảy tám tập. Tớ tặng Tuấn tất. Tuấn tìm ThanhThanh, trao tận tay.
Tuấn thấy tâm trí thật thư thái. Thắng tốt thật, tận tụy thật. Tuấn thấy tự tin. Thắng tủm tỉm:
- Thời trai trẻ thì tranh thủ tung tẩy. Trao tấm thiếp thì thành thằngtù. Ta tự tù ta. Thế thì tranh thủ thời trai trẻ thôi. Thuở trẻ trung,tớ tán tỉnh tứ tung. Tiểu thư tiếp thì tới. Tiểu thư thoái thì tránh.Thuở trước, tớ tán Trần Thị Tuyết Trinh. Tán tới tấp. Thoạt tiên thịthủng thỉnh. Thủng thỉnh tới tinh tướng. Tinh tướng thì thôi. Tớ tút.Thấy tớ tếch thẳng, thị tiếc. Thị thấy thị thường thôi. Tức thì, thịtìm tới tớ, thút tha thút thít. Thế. Thói thường, theo tình thì tìnhtrốn, trốn tình thì tình theo. Theo tớ, trong trường tình, trốn tí,theo tí. Thế thì thắng!
- Tài thật! Tài tới thế thì thôi! Tuấn thảng thốt. Thắng thật từng trải. Tiếng Thắng thủng thẳng:
- Tiếp tục tiến! Tuần tới, Tuấn tìm Thanh Thanh, tặng tiểu thuyết trinhthám. Tuấn trao tận tay, tiện thể tiến tới thơm Thanh Thanh. Thơm thậttừ từ, thật trí thức.
Trước Tuấn, thầy Thắng thật thông tuệ.Từng trải tới thế thì thánh thật. Tuấn thấy tâm trí thơi thới, tự tin.Trời tối, Tuấn tìm tới Thanh Thanh:
- Tôi tặng Thanh Thanh tiểu thuyết trinh thám. Trời, tuyệt tác! Thám tử trong truyện...
- Thôi thôi Tuấn. Tuần tới tôi thi. Thành thử, tôi tập trung thi...
Tám tập trinh thám trơ trẽn trên tay Tuấn. Tuấn tức tưởi:
- Tiểu thư thẳng thắn thoái thác, tôi thật...
- Thì tôi thành thật thưa trước Tuấn thế. Tôi thiết tưởng Tuấn thấu tỏ...
- Tốt thôi -Tuấn tức tối- Tiểu thư thoái thác thì thôi, tôi tự tử!
Tiếng Tuấn thảng thốt. Thanh Thanh thấy thương tâm. Trông Tuấn thậttiều tụy. Trái tim Thanh Thanh thoáng thổn thức. Tức thì trí tuệ ThanhThanh thì thầm: "Tỉnh táo tí, tiểu thư! Trai tráng trong thành, từ ta,Tây tới Tàu, tất thảy thế tuốt. Thề thốt, thẽ thọt. Tin theo thì thànhtro tàn. Theo ta tiểu thư tỉnh táo thương tiểu thư thôi. Tự thươngthân. Thế thôi. Ta thành thật tin tưởng tiểu thư tỉnh táo!". Tức thìThanh Thanh tủm tỉm:
- Tốt thôi! Tôi thấy Tuấn tròn trĩnh, treo trên tháp thì tuyệt. Tuấn tự tử, tôi thờ!
Tuấn thấy tức thở, toan tháo thân. Thảm thiết thay, tuyết trút tới tấp.Trăng tròn treo trong tuyết, trông trơ trọi, tong tả tựa thằng thấttình. Tuấn thất thểu tìm tới thầy thuốc:
- Trọn tháng trời, tôitrằn trọc, thao thức. Tại thời tiết tam toạng. Trái tim tôi thì tráitính. Thành thử tôi thao thức, trằn trọc...
- Trí thức thì thức, thế thôi -thầy thuốc thủng thẳng- Tim tốt, thận tốt. Toàn thân tốt. Thiếu tí ti tình thôi!...
Tuấn tìm thuốc tự tử. Tiếc thay, thầy thuốc Tàu tỉnh táo, trao toànthuốc trợ tim, thuốc tâm thần, thuốc tránh thai, thuốc... tăng trọng.Thành thử, thân thể Tuấn tròn trịa, tiếo tục tròn trịa. Trái tim tươitốt, tiếp tục tươi tốt thêm. Trái tim thôi thúc Tuấn tương tư ThanhThanh...
thêm chuyên toàn C nè
Cậu Cẩn con của cụ Chánh, cháu của cô Cúc, cháu của chú Chiến. Cậu Cẩn có con chó cỡ con chồn, cẳng con chó cao cỡ cẳng con cò, cổ cũn cỡn cỡ cổ con cóc. Cổ con chó cậu cột cái chuông. Cậu cưng con chó cùng cực, con chó cũng cưng cậu.
Cứ chiều chiều cậu cõng con chó, cầm chiếc cần câu chăm chỉ câu cá chép cạnh chân cầu cuối cồn cát. Cậu chăm chú canh chừng cước cần câu, chốc chốc cậu cất cao cần câu coi. Con cá chép cắc cớ cắn câu, cậu Cẩn cất cao cần câu, cậu cười.
Chốc chốc cả con cá chuối cũng cắn câu. Cậu Cẩn cầm con cá chuối chặt cổ, chìa cho con chó cưng của cậu. Con chó của cậu cắn cổ con cá chuối co cẳng chạy. Cậu Cẩn cất cần câu, cùng các cậu choai choai chơi cờ cạnh cổng chợ.
Chơi cờ chán chê, cậu cõng con chó, cầm con cá chép cậu chuồn. Cậu Cẩn cho con chó của cậu chui chuồng, cậu cầm con cá chép cậu cạo, cậu chặt, cậu cho chảo cậu chiên. Cá chín, cậu Cẩn cùng cụ Chánh chén cá chép chiên chấm cà cuống cùng chuối chát.
Con chó cưng của cậu Cẩn cứ chập chờn cửa chuồng chở chực. Cuối cùng cậu Cẩn cho con chó chén cơm chiên cùng chút cá chép. Con chó cạp chén cơm cậu cho, chui chuồng.
Cụ Chánh côi cút, cụ có con chim chích choè cùng cái chuồng chim cáu cạnh, cụ cưng con chim của cụ. Cứ chốc chốc cụ cầm cái chổi chà chống chân, cụ chầm chậm chộp các chú chuồn chuồn chập chờn cạnh cây cam cho con chim của cụ chén.
Có chiều, cậu Cẩn cùng các chú choai choai câu cá, câu cua chỗ cống của cậu Cử. Cậu cột con chó cưng của cậu cạnh cửa. Con chó của cậu Cẩn cà chớn cứ chực cắn con chim của cụ Chánh. Cụ Chánh cầm cây chổi chọc con chó, con chó co cẳng chạy. Cụ Chánh cảnh cáo cậu Cẩn, cậu chỉ cười cậu còn cãi chày cãi cối.
Cũng có chiều cậu Cẩn cần công cán chỗ công cộng. Cậu cũng cột con chó của cậu cạnh cửa chuồng. Cụ Chánh cùng cụ Chẩn chơi cờ. Cụ Chẩn cũng có con chó choai choai, cụ chẳng coi chừng, cụ cột con chó cạnh chỗ con chim của cụ Chánh. Con chó của cụ Chẩn cùng con chó của cậu Cẩn cắc cớ chỉ chờ chực cắn chim của cụ Chánh.
Cụ Chánh cầm cây cố cản, con chó cứ cào cấu, cứ cằn cằn. Chợt con chó của cậu Cẩn chồm cẳng cao cắn cái chuồng chim của cụ Chánh. Con chim chích choè chạy cuống cuồng cầu cứu cụ Chánh. Con chó của cụ Chẩn cắn cụt cánh, con chó của cậu Cẩn chặn cửa cắn chân, cắn cổ con chim. Chim của cụ Chánh cụt cẳng, cụt cánh, cuối cùng chết cứng, chỉ còn cái chân còn cục cựa.
Cụ Chánh cay cú cầm cây cối chục cân cất cao choảng con chó. Con chó của cụ Chẩn cà cuống co cẳng chạy. Cái cối cán cẳng con chó của cậu Cẩn cái “cộp” chát chúa, con chó cố chạy, cụ Chánh cầm cây cuốc cuốc cổ con chó. Con chó của cậu Cẩn chùn chân. Cuối cùng cụ Chánh chém con chó chết cứng.
Cụ Chánh cùng cụ Chẩn cắt cổ con chó, các cụ cầm chép các cụ cạo, các cụ chất con chó cạo vào chỗ có củi cháy. Cẳng con chó cong cong, các cụ chờ con chó chín các cụ chặt, các cụ cưa.
Cụ Chánh cất cho cậu Cẩn cái cẳng, cái cổ. Còn cả con chó các cụ cho chảo các cụ chiên. Con chó chết các cụ có cớ chè chén. Chó chiên, chả chìa, củ chuối. Chốc chốc các cụ cùng chạm cốc, các cụ… cười!
Thằng thiếu tá trên trực thăng tỉa từng thằng...
. Tạch... Tạch... Tạch...
. Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch...
...
...
...
...
...
. Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch... Tạch............................
Thiếu nữ ti to thở phì phò phì phò....
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
103437
-
Hỏi từ APP VIETJACK68807
-
56608
-
47524
-
44249
-
36842
-
35274
