Những chi tiết miêu tả trang phục của ông Giuốc-đanh
Dẫn chứng
Nhận xét
Trang phục của ông Giuốc-đanh qua con mắt của Ni-côn
Quan điểm cá nhân em về bộ trang phục
? Hành động cười của nhân vật Ni-côn cho em biết điều gì?
? Khi miêu tả trang phục tg sử dụng ngôn ngữ gì? Chỉ ra giọng điệu miêu tả?
Qua tìm hiểu em có nhận xét gì về bộ trang phục của ông Giuốc-đanh?
Quảng cáo
3 câu trả lời 133
Trang phục của ông Giuốc-đanh qua miêu tả của Ni-côn trong tác phẩm "Giuốc-đanh"
1. Những chi tiết miêu tả trang phục của ông Giuốc-đanh:
Trong tác phẩm "Giuốc-đanh", trang phục của nhân vật chính - ông Giuốc-đanh - được tác giả miêu tả một cách chi tiết, nhằm phản ánh tính cách và địa vị xã hội của ông. Cụ thể, trang phục của ông Giuốc-đanh có những chi tiết như:
Áo khoác dày và hào nhoáng: Áo khoác của ông Giuốc-đanh rất to và dài, mang vẻ bề ngoài uy nghiêm và quyền lực, thể hiện sự sang trọng của một người giàu có.
Mũ và giày: Ông Giuốc-đanh đội mũ cao và giày da sáng bóng, tất cả những chi tiết này đều được chọn lựa một cách tỉ mỉ để thể hiện phong thái của một người thuộc tầng lớp thượng lưu.
Những chi tiết nhỏ khác: Các phụ kiện như khăn quàng, đồng hồ, và găng tay cũng góp phần làm nổi bật sự chỉnh chu trong phong cách của ông Giuốc-đanh, tạo nên hình ảnh của một người đàn ông lịch lãm, thượng lưu.
Dẫn chứng:
"Ông Giuốc-đanh đi vào phòng, bước đi vững vàng, dáng vẻ tự tin với bộ áo khoác đắt tiền, giày da sáng bóng và chiếc mũ cao sang trọng, tất cả như phản chiếu lên sự giàu có và quyền lực mà ông ta có trong xã hội."
2. Nhận xét về trang phục của ông Giuốc-đanh:
Trang phục của ông Giuốc-đanh không chỉ là một bộ quần áo thông thường mà còn là biểu tượng cho địa vị xã hội và tính cách của ông. Ông Giuốc-đanh là một người giàu có, quyền lực, vì vậy trang phục của ông thể hiện sự sang trọng và uy nghiêm. Tuy nhiên, những chi tiết trang phục cũng có phần hơi phô trương và xa hoa, cho thấy ông là người có phần tự mãn và thích thể hiện sự giàu có của mình.
3. Trang phục của ông Giuốc-đanh qua con mắt của Ni-côn:
Ni-côn là một nhân vật trẻ trung, tinh nghịch và có một cái nhìn khá châm biếm, mỉa mai về ông Giuốc-đanh. Khi nhìn thấy trang phục của ông, Ni-côn không chỉ miêu tả chúng bằng những chi tiết vật lý mà còn có những sự nhận xét sắc sảo và hài hước.
Dẫn chứng:
"Ni-côn nhìn ông Giuốc-đanh từ đầu đến chân, châm biếm: 'Những bộ đồ này có lẽ là để đi lạc vào một lễ hội, chứ không phải là đi gặp một người thực sự thông minh.'"
Qua đây, có thể thấy rằng Ni-côn không đánh giá cao sự trang trọng mà ông Giuốc-đanh thể hiện qua trang phục của mình. Ni-côn cho rằng ông Giuốc-đanh có vẻ rất chú trọng đến vẻ bề ngoài, nhưng lại thiếu đi sự sâu sắc, sự khéo léo trong cách hành xử và tư duy.
4. Quan điểm cá nhân về bộ trang phục của ông Giuốc-đanh:
Bộ trang phục của ông Giuốc-đanh là hình ảnh của sự xa hoa, hào nhoáng nhưng cũng phản ánh sự phô trương, thiếu tự nhiên. Trong xã hội, những bộ quần áo này có thể là biểu tượng của địa vị và quyền lực, nhưng khi nhìn từ góc độ của Ni-côn, nó lại bộc lộ sự giả tạo, thiếu sự khiêm nhường và chân thành. Cá nhân tôi cho rằng, mặc dù trang phục đẹp có thể tạo nên ấn tượng ban đầu, nhưng vẻ đẹp nội tâm và hành động mới thực sự bền lâu và đáng trân trọng hơn.
5. Hành động cười của nhân vật Ni-côn cho em biết điều gì?
Khi miêu tả hành động cười của Ni-côn, ta có thể cảm nhận được sự châm biếm, mỉa mai và không tôn trọng đối với ông Giuốc-đanh. Ni-côn không chỉ cười vì ông Giuốc-đanh mà còn cười với những điều giả tạo và phô trương mà ông thể hiện. Cười không phải là một phản ứng vui vẻ hay hài hước, mà là một sự chế giễu sự phô trương của ông Giuốc-đanh.
6. Ngôn ngữ miêu tả trang phục:
Tác giả sử dụng ngôn ngữ miêu tả cụ thể, chi tiết, đôi khi có phần khoa trương và hào nhoáng, như những chi tiết về bộ áo khoác, mũ, giày, đồng hồ để làm nổi bật sự sang trọng, giàu có của nhân vật Giuốc-đanh. Tuy nhiên, khi miêu tả qua con mắt của Ni-côn, ngôn ngữ miêu tả mang tính châm biếm và mỉa mai, với giọng điệu nhấn mạnh sự không phù hợp, sự giả tạo trong những bộ trang phục này.
7. Nhận xét về bộ trang phục của ông Giuốc-đanh:
Bộ trang phục của ông Giuốc-đanh là một biểu tượng cho sự phô trương và tự mãn của ông. Mặc dù trang phục của ông thể hiện sự giàu có, nhưng qua góc nhìn của Ni-côn và cách tác giả miêu tả, ta thấy rõ rằng trang phục của ông Giuốc-đanh không chỉ là sự thể hiện đẳng cấp mà còn là sự phản chiếu của một nhân vật thiếu tinh tế, chỉ biết quan tâm đến vẻ bề ngoài mà bỏ qua giá trị thực sự của con người.
Tìm hiểu về trang phục của ông Giuốc-đanh
1. Những chi tiết miêu tả trang phục của ông Giuốc-đanh:
Ông Giuốc-đanh mặc một bộ trang phục lố lăng, kỳ quái để tỏ ra mình là người quý phái.
Chi tiết: “một chiếc áo dài gắn những đường viền, chiếc mũ lông vũ, đôi giày có khóa vàng.”
2. Dẫn chứng:
Molière đã miêu tả trang phục của ông Giuốc-đanh với ngôn ngữ chế giễu, nhấn mạnh sự phô trương, không phù hợp với địa vị và tính cách của nhân vật.
3. Nhận xét:
Bộ trang phục phản ánh sự kệch cỡm và ảo tưởng của ông Giuốc-đanh khi muốn gia nhập tầng lớp quý tộc.
Ông không hiểu rõ giá trị thật sự của sự quý phái mà chỉ quan tâm đến vẻ ngoài hào nhoáng.
---
4. Trang phục của ông Giuốc-đanh qua con mắt của Ni-côn:
Dẫn chứng: Ni-côn cười nhạo bộ trang phục của ông Giuốc-đanh vì nó quá lố bịch và không phù hợp.
Nhận xét:
Ni-côn nhận ra sự kệch cỡm, lố bịch trong cách ăn mặc của ông chủ mình.
Hành động cười của Ni-côn cho thấy cô là người tinh tế, biết nhận xét và phân biệt được sự giả tạo trong hành vi của ông Giuốc-đanh.
---
5. Quan điểm cá nhân em về bộ trang phục:
Bộ trang phục của ông Giuốc-đanh không đẹp vì nó không phù hợp với tính cách và địa vị xã hội của ông.
Thay vì tôn lên vẻ lịch lãm, nó làm ông trở nên lố bịch, giống như một "kẻ học làm sang."
Qua đó, tác giả phê phán thói phô trương và sự học đòi của những người thuộc tầng lớp trung lưu trong xã hội.
---
6. Hành động cười của nhân vật Ni-côn cho em biết điều gì?
Hành động cười của Ni-côn cho thấy cô là người tỉnh táo, biết nhìn nhận đúng sai.
Cô không đồng tình với sự phù phiếm của ông Giuốc-đanh và thể hiện thái độ khinh thường sự lố lăng qua tiếng cười.
---
7. Ngôn ngữ miêu tả trang phục và giọng điệu của tác giả:
Ngôn ngữ: Chân thực, cụ thể, nhấn mạnh vào chi tiết kỳ quái, không hài hòa của trang phục.
Giọng điệu: Hài hước, mỉa mai, mang tính châm biếm rõ nét.
---
8. Nhận xét về bộ trang phục của ông Giuốc-đanh:
Bộ trang phục không phản ánh được phẩm chất quý tộc mà ông mong muốn, chỉ thể hiện sự lố lăng và phô trương.
Qua đó, Molière muốn phê phán thói học đòi quý tộc và sự ảo tưởng về bản thân của những người trung lưu thời bấy giờ.
Những chi tiết miêu tả trang phục của ông Giuốc-đanh:
- Đôi tất lụa chật quá, tôi khổ sở vô cùng mới xỏ chân vào được.
- Áo bị may ngược hoa.
- Đây là bộ lễ phục đẹp nhất triều, và thích hợp nhất. Sáng chế ra được một kiểu áo lễ phục trang nghiêm mà không phải màu đen, thật là một kỳ công tuyệt tác.
- Tôi có đem người đến để mặc áo cho ngài theo nhịp điệu, vì những loại áo này phải mặc có nghi lễ
Quảng cáo