Quảng cáo
1 câu trả lời 666
Dưới đây là sự so sánh giữa các phương pháp chọn mẫu phi xác suất: phương pháp thuận tiện, phán đoán, phát triển mầm, và định mức, với ưu điểm, nhược điểm và phạm vi sử dụng cụ thể:
1. Phương pháp thuận tiện:
Ưu điểm: Dễ thực hiện, nhanh chóng, tiết kiệm thời gian và nguồn lực.
Nhược điểm: Không phản ánh mẫu ngẫu nhiên, dễ gây sai số và thiếu đại diện.
Phạm vi sử dụng: Thường được sử dụng trong các tình huống nghiên cứu không yêu cầu tính ngẫu nhiên hoặc trong nghiên cứu thăm dò cơ bản.
2. Phương pháp phán đoán:
Ưu điểm: Tiết kiệm thời gian và nguồn lực, phù hợp trong trường hợp không thể thực hiện chọn mẫu ngẫu nhiên.
Nhược điểm: Dễ gây thiên hướng của người nghiên cứu, không đại diện cho toàn bộ quần thể.
Phạm vi sử dụng: Thường được áp dụng khi không thể thực hiện một nghiên cứu ngẫu nhiên hoặc trong trường hợp nghiên cứu về một vấn đề cụ thể.
3. Phương pháp phát triển mầm:
Ưu điểm: Phù hợp trong nghiên cứu về quá trình phát triển, mô hình tương tác.
Nhược điểm: Yêu cầu kiến thức và kỹ năng cao, cần thời gian và nguồn lực đáng kể.
Phạm vi sử dụng: Thường được sử dụng trong nghiên cứu y học, sinh học, và các lĩnh vực liên quan đến phát triển con người hoặc hệ thống sinh thái.
4. Phương pháp định mức:
Ưu điểm: Được sử dụng để thu thập dữ liệu từ một số lượng lớn mẫu, hữu ích trong nghiên cứu quét.
Nhược điểm: Khó khăn trong việc lựa chọn mẫu đại diện, có thể gây sai số nếu không thực hiện đúng.
Phạm vi sử dụng: Thường được áp dụng trong nghiên cứu dân số, các cuộc điều tra xã hội học, và các nghiên cứu sự cố.
Ví dụ: Giả sử bạn đang nghiên cứu về thói quen ăn uống của sinh viên đại học và bạn muốn lựa chọn phương pháp chọn mẫu cho nghiên cứu của mình:
Nếu bạn có thời gian và nguồn lực hạn chế, bạn có thể sử dụng phương pháp thuận tiện bằng cách thu thập dữ liệu từ các sinh viên bạn có thể tiếp cận dễ dàng trong trường học.
Nếu bạn là một giáo viên và đã quen với học sinh, bạn có thể sử dụng phương pháp phán đoán bằng cách chọn những học sinh bạn cho là đại diện cho toàn bộ sinh viên đại học.
Nếu bạn làm việc trong một trường đại học và có quyền truy cập vào hồ sơ sinh viên, bạn có thể sử dụng phương pháp định mức để lựa chọn một mẫu đại diện.
Nếu bạn đang thực hiện một nghiên cứu lớn và cần tính ngẫu nhiên, bạn có thể áp dụng phương pháp chọn mẫu ngẫu nhiên và thu thập dữ liệu từ một số sinh viên được chọn ngẫu nhiên.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
129637 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
104061 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
94054 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
69272

