Quảng cáo
2 câu trả lời 442
Khi xét cực đại, cực tiểu của một hàm số (ví dụ: y=f(x)), chúng ta thường nhìn vào cả x và y:
Giá trị x (hoành độ) tại điểm cực trị:
Giá trị x mà tại đó hàm số đạt cực đại hoặc cực tiểu được gọi là điểm cực trị (cụ thể hơn là hoành độ của điểm cực trị).
Ví dụ, nếu chúng ta nói "hàm số đạt cực đại tại x=2", thì x=2 chính là hoành độ của điểm cực đại.
Giá trị y (tung độ) tại điểm cực đại.
Giá trị y tương ứng với điểm cực trị x đó, tức là f(x), được gọi là giá trị cực đại hoặc giá trị cực tiểu của hàm số.
Ví dụ, nếu tại x=2, giá trị của hàm số là y=5, thì 5 là giá trị cực đại của hàm số.
Tóm lại:
"Điểm cực trị" (khi nói về hoành độ) là giá trị của x mà tại đó hàm số "quay đầu" (từ tăng sang giảm hoặc từ giảm sang tăng).
"Giá trị cực đại/cực tiểu" là giá trị lớn nhất/nhỏ nhất mà hàm số đạt được tại điểm cực trị đó (chính là giá trị y tương ứng).
Ví dụ:
Nếu bạn có hàm số f(x)=x2−4x+3.
Bạn tìm được điểm cực tiểu tại x=2.
Giá trị cực tiểu tương ứng là f(2)=22−4(2)+3=4−8+3=−1.
Trong trường hợp này:
x=2 là hoành độ của điểm cực tiểu.
y=−1 là giá trị cực tiểu của hàm số.
Khi người ta hỏi "Tìm cực đại/cực tiểu của hàm số", thường họ muốn bạn tìm cả x và giá trị y tương ứng. Nếu chỉ hỏi "Tìm giá trị cực đại/cực tiểu", thì chỉ cần cung cấp giá trị y.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?

