Quảng cáo
5 câu trả lời 383
Một trong những kỷ niệm khiến em xúc động nhất là khi em được tham gia vào một chương trình tình nguyện tại một trại trẻ mồ côi trong dịp hè năm ngoái. Khi đến nơi, em gặp những đứa trẻ có hoàn cảnh khó khăn, không có cha mẹ chăm sóc. Mặc dù cuộc sống của các em đầy khó khăn, nhưng những nụ cười trên khuôn mặt ngây thơ ấy lại khiến em cảm thấy rất ấm áp. Em nhớ như in một bé gái nhỏ tên Mai, chỉ mới 7 tuổi, nhưng ánh mắt của em lại tràn đầy sự kiên cường và hy vọng. Bé thường xuyên chạy đến ôm em, nắm chặt tay em như tìm kiếm một chút sự ấm áp mà em có thể mang lại.
Trong suốt buổi sáng đó, em cùng các bạn tình nguyện viên đã tổ chức những trò chơi, hát những bài hát vui nhộn và phát những phần quà nhỏ cho các bé. Điều khiến em xúc động nhất không phải là những món quà vật chất, mà là tình yêu và sự quan tâm mà chúng em có thể trao cho các em. Được nhìn thấy niềm vui trong ánh mắt của những đứa trẻ ấy, em cảm thấy như mình đã làm được một điều gì đó ý nghĩa.
Tối hôm đó, khi ngồi lại và nghĩ về những gì đã làm trong ngày, em bỗng nhận ra rằng sự hạnh phúc không phải lúc nào cũng đến từ những điều lớn lao mà là từ những hành động nhỏ bé nhưng đầy tình yêu thương. Lòng em chợt nghẹn lại vì cảm nhận được sự thiếu thốn của những đứa trẻ ấy và cả lòng biết ơn đối với những gì em đang có. Cảm giác xúc động và trân trọng đó đã khiến em thay đổi nhiều suy nghĩ về cuộc sống và về tình yêu thương.
4o mini
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
25482
-
Hỏi từ APP VIETJACK15964
-
Hỏi từ APP VIETJACK15440
