Quảng cáo
2 câu trả lời 73
Bài văn miêu tả người thân trong gia đình:
Trong gia đình tôi, người mà tôi yêu quý và ngưỡng mộ nhất chính là mẹ. Mẹ tôi không chỉ là người chăm sóc tôi mà còn là người đã dạy tôi những bài học đầu đời về cuộc sống. Mỗi khi nghĩ về mẹ, tôi lại nhớ đến hình ảnh một người phụ nữ vội vã, luôn tất bật, nhưng vẫn dành trọn tình yêu thương cho gia đình.
Mẹ tôi có dáng người không quá cao, nhưng lại rất nhanh nhẹn và tháo vát. Mái tóc của mẹ đen và mượt mà, lúc nào cũng được buộc gọn gàng. Tuy nhiên, khi mẹ đi làm về hay lúc làm việc nhà, tóc mẹ lại bị rối một chút, nhưng đó là dấu hiệu của những ngày bận rộn, miệt mài. Mẹ có đôi mắt sáng, đôi khi ánh lên sự kiên quyết, đôi khi lại toát lên vẻ hiền từ, ấm áp. Mỗi khi nhìn mẹ, tôi lại cảm nhận được một sức mạnh từ bên trong, giống như một người chiến binh luôn sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách.
Mẹ là người rất vội vã, nhưng vội vã không phải vì thiếu kiên nhẫn mà vì mẹ luôn có rất nhiều công việc phải làm. Sáng nào, khi tôi còn chưa thức giấc, mẹ đã dậy từ sớm, chuẩn bị bữa sáng cho cả gia đình. Mẹ có thói quen làm mọi thứ thật nhanh, nhưng luôn đảm bảo sự chỉn chu, tỉ mỉ. Những bước chân của mẹ trên nền nhà luôn nhanh nhẹn, đầy năng lượng, như thể mẹ đang mang một trách nhiệm to lớn trên vai.
Ngoài công việc gia đình, mẹ còn phải lo lắng cho công việc ngoài xã hội. Mỗi ngày, mẹ đều thức khuya dậy sớm để hoàn thành công việc của mình. Tuy bận rộn là thế, nhưng mẹ luôn dành thời gian để hỏi thăm tôi và anh chị về việc học hành, sức khỏe, khiến chúng tôi cảm thấy luôn được yêu thương, chăm sóc.
Dù rất bận rộn, nhưng mẹ tôi chưa bao giờ để chúng tôi cảm thấy thiếu thốn tình cảm. Mỗi buổi chiều, khi mẹ về nhà, dù mệt mỏi đến đâu, mẹ vẫn dành cho chúng tôi những câu chuyện vui vẻ, những lời động viên chân thành. Tôi nhớ có những lúc, khi tôi gặp khó khăn trong việc học, mẹ không chỉ dạy tôi bài học mới mà còn khích lệ tôi, giúp tôi vượt qua mọi khó khăn. Mẹ không chỉ là người nuôi dưỡng mà còn là người bạn lớn, người thầy dạy tôi về cuộc sống.
Mẹ tôi cũng rất yêu thích sự ngăn nắp và sạch sẽ. Mỗi khi nhìn thấy mẹ lau dọn nhà cửa, tôi lại thấy một hình ảnh của sự chăm chỉ và yêu thương vô bờ. Mẹ luôn muốn mọi thứ trong nhà phải gọn gàng, ngăn nắp và sạch sẽ, vì mẹ nói rằng đó là cách thể hiện sự tôn trọng với bản thân và những người trong gia đình.
Mỗi khi mẹ cười, tôi lại cảm thấy mọi mệt mỏi dường như tan biến, vì trong nụ cười ấy có sự ấm áp và niềm vui. Tôi nhớ những buổi tối, khi cả gia đình quây quần bên nhau, mẹ kể những câu chuyện cười, những câu chuyện về gia đình, về những điều giản dị trong cuộc sống. Giọng nói của mẹ luôn nhẹ nhàng, ấm áp và đầy sự yêu thương. Chính mẹ là người đã giúp tôi hiểu rằng gia đình là nơi mà tình yêu thương luôn hiện hữu, là nơi mà chúng ta luôn cảm thấy an toàn và được yêu thương vô điều kiện.
Dù mẹ rất vội vã, nhưng mỗi hành động của mẹ đều tràn đầy yêu thương. Mẹ không cần nói nhiều nhưng tôi luôn cảm nhận được tình yêu thương của mẹ qua từng ánh mắt, từng cử chỉ và từng lời nói. Mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất mà tôi biết, và tôi tự hào khi được làm con của mẹ. Mẹ là nguồn động lực vô giá, là người đã dạy tôi những bài học quan trọng nhất trong cuộc sống.
Với tôi, mẹ không chỉ là người chăm sóc mà còn là người bạn, người thầy, là hình mẫu lý tưởng mà tôi luôn ngưỡng mộ và yêu thương. Tôi biết rằng dù mẹ có bận rộn thế nào, tình yêu của mẹ dành cho gia đình luôn là điều không thể thiếu và sẽ mãi vững bền trong trái tim tôi.
Gia đình luôn là nơi mà ta nhận được tình yêu thương vô bờ bến. Em cũng vậy, trong gia đình, em luôn nhận biết bao tình yêu thương từ mọi người nhưng người em yêu quý nhất đó chính là ông ngoại của em.
Ông em năm nay đã gần tám mươi tuổi nhưng ông vẫn còn khỏe lắm. Ông có dáng người, hơi gầy do tuổi đã cao với một làn da hơi ngăm của một người con xuất thân từ miền biển đầy nắng, gió. Mái tóc ông giờ đã thưa, không còn dày như khi còn trẻ, điểm những sợi tóc trắng như cước. Khuôn mặt hiền từ, phúc hậu như ông tiên trong truyện cổ tích, khuôn mặt ấy hơi gầy gò, nhăn nheo những nếp nhăn xô lại vào nhau cùng những chấm đồi mồi do dấu hiệu của tuổi tác. Tuy vậy, đôi mắt ông vẫn sáng trong như vì sao trên bầu trời, nhìn rõ được mọi vật xung quanh. Hai gò má ông cao, cùng vầng trán nhẵn nhụi tựa như hình ảnh của Bác Hồ kính yêu cũng hiền hậu như vậy. Đôi bàn tay của ông tuy đã yếu, những đường gân tay nổi hẳn lên nhưng hằng ngày ông vẫn làm những việc nhỏ trong gia đình như chăm sóc cây cối, cho chim ăn.
Ông thường mặc trang phục rất giản dị. Ở nhà ông chỉ mặc áo sơ mi, áo phông cùng chiếc quần dài ống rộng, khi đi ra ngoài hay đến những dịp lễ quan trọng, ông lại khoác lên mình khi thì bộ quần áo màu đậm, khi thì bộ com-lê trung tuổi khiến cho ông trở nên đầy uy thế. Ông em rất thích đọc sách, ngày ngày, ông đều đeo chiếc kính lão nhỏ, ngồi trước ban công đọc những cuốn sách về mọi lĩnh vực, vậy nên ông là một kho kiến thức sâu rộng. Ông thường kể cho em nghe những câu chuyện về ngày xưa, về chiến tranh, về cuộc sống con người, những tập tục truyền thống, những lúc như vậy, em lại đắm chìm trong giọng nói ấm áp mà cũng có phần dõng dạc của ông.
Ông rất yêu thương em, ông luôn dạy dỗ, chỉ bảo em từng li từng tí, ông dạy em những bài học làm người sâu sắc, dạy em cách trở thành một con người tự lập. Những lúc rảnh rỗi, ông lại đưa em đi chơi, mua những thứ đồ ăn em thích, kể chuyện cho em nghe và lúc nào trên môi ông cũng nở nụ cười đầy hiền từ, ấm áp như ánh nắng mặt trời vậy.
Em rất yêu quý ông ngoại của em. Cả cuộc đời ông đã luôn hy sinh hết mình để con cháu có được ngày hôm nay. Ông luôn là một người ông với những đức tính tốt đẹp để em noi theo. Em mong ông sẽ luôn khỏe mạnh để mãi ở bên cạnh em.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
22565
-
Hỏi từ APP VIETJACK15272
-
Hỏi từ APP VIETJACK14473