Quảng cáo
3 câu trả lời 1027
Ngày xửa ngày xưa, trong một khu rừng xanh tươi, có một con thỏ nhanh nhẹn, tự hào về đôi chân của mình. Thỏ luôn thích khoe khoang về tốc độ vượt trội của mình, và không bao giờ bỏ lỡ cơ hội chế giễu những con vật khác. Một ngày nọ, trong buổi họp mặt của các loài động vật trong rừng, thỏ lại không kìm được sự kiêu ngạo của mình.
“Nhìn tôi này, ai cũng biết tôi nhanh như gió! Không ai có thể đuổi kịp tôi!” Thỏ cười lớn, giễu cợt những con vật xung quanh.
Rùa, một con vật chậm rãi và hiền lành, nghe thấy thế liền đứng lên, nhìn thẳng vào thỏ và nói: “Nếu anh tự tin về tốc độ của mình, vậy sao không thi xem ai chạy nhanh hơn?”
Thỏ nghe vậy, cười sảng khoái: “Cậu mà thi với tôi à? Được thôi, tôi sẽ cho cậu biết thế nào là tốc độ thực sự. Nhưng tôi không thi theo cách bình thường đâu! Tôi sẽ thi bằng cách sử dụng một chiếc xe đẩy mà tôi tự chế tạo, còn cậu thì cứ đi bộ thôi!”
Rùa nghĩ một lúc rồi gật đầu đồng ý: “Được, tôi sẽ thi theo cách của mình, không cần xe đẩy, chỉ cần đôi chân của mình.”
Và thế là, cuộc thi bắt đầu. Thỏ lập tức nhảy vào chiếc xe đẩy mà mình đã chế tạo, vỗ tay, khởi động và lao đi nhanh như tên bắn. Trong khi đó, rùa kiên nhẫn đi bộ từng bước một, không hề vội vã.
Khi thỏ đã chạy được một đoạn dài, nó tự tin quá mức, nghĩ rằng mình sẽ thắng dễ dàng, nên đã dừng lại nghỉ ngơi dưới bóng cây để thư giãn. “Chắc chắn rằng tôi sẽ thắng! Rùa đi chậm thế này, không thể nào đuổi kịp tôi,” thỏ nghĩ.
Nhưng không ngờ rằng, trong lúc thỏ đang ngủ say, rùa vẫn tiếp tục đi từng bước chậm rãi nhưng vững chắc. Rùa biết rằng, dù không nhanh, nhưng kiên trì thì sẽ đến đích, và thế là rùa cứ tiến về phía trước.
Khi thỏ tỉnh dậy, nó giật mình nhận ra rùa đã gần đến đích. Thỏ vội vàng lao về phía trước, nhưng không kịp nữa. Rùa đã là người về đích đầu tiên, một cách đầy bất ngờ.
Các con vật trong rừng đều vỗ tay khen ngợi sự kiên trì của rùa và cười vui vẻ với thỏ. Thỏ, tuy thất bại, nhưng đã học được bài học quý giá: tốc độ và sự tự mãn không bao giờ quan trọng bằng sự kiên trì và nỗ lực không ngừng.
Kể từ đó, thỏ không còn khoe khoang về tốc độ của mình nữa, và luôn tôn trọng những con vật chậm mà chắc, như rùa.
Bài học rút ra: Sự kiên trì, nỗ lực không ngừng sẽ giúp chúng ta vượt qua khó khăn, chứ không phải chỉ dựa vào tài năng hay sự tự mãn.
Ngày xửa ngày xưa, trong một khu rừng xanh tươi, có chú Thỏ kiêu ngạo nổi tiếng chạy nhanh như gió và chú Rùa cần mẫn, chậm chạp nhưng rất quyết tâm. Một ngày nọ, Thỏ khoe khoang khắp nơi rằng không ai có thể chạy nhanh hơn mình. Bực mình vì thái độ đó, Rùa nhẹ nhàng nói:
"Nếu cậu giỏi như thế, sao không thi chạy với tôi?"
Cả khu rừng cười ầm lên, cho rằng đó là trò đùa, nhưng Thỏ đồng ý ngay vì nghĩ rằng mình sẽ thắng dễ dàng.
Cuộc đua bắt đầu vào sáng hôm sau. Thỏ phóng vút đi, bỏ xa Rùa. Chạy được nửa đường, Thỏ dừng lại bên một gốc cây, vừa ngáp vừa nói:
"Rùa còn lâu mới tới đây, mình ngủ một giấc đã!"
Trong khi đó, Rùa vẫn chậm rãi nhưng không ngừng bước. Cậu ta bước từng bước chắc chắn qua con đường mòn, chẳng quan tâm đến việc Thỏ đang ở đâu.
Bất ngờ, một cơn mưa lớn kéo đến, làm con đường trở nên lầy lội. Thỏ giật mình tỉnh giấc, thấy Rùa sắp về đích. Hoảng hốt, Thỏ lao đi như tên bắn nhưng đất trơn khiến cậu ta trượt chân ngã nhào.
Rùa, dù mệt nhưng vẫn kiên trì, cuối cùng cũng cán đích trong tiếng reo hò vang dội của mọi người. Thỏ đứng ngẩn ngơ, không tin nổi mình đã thua.
Từ đó, Thỏ không còn kiêu ngạo nữa và hiểu ra rằng: "Nhanh hay chậm không quan trọng bằng sự bền bỉ và quyết tâm!"
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
32609 -
25622
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
18215 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
17340 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
15984 -
Hỏi từ APP VIETJACK15496
