Thầy Phu bây giờ đã qua đời , Lợi đã rất lâu tôi chưa gặp lại mặc dù lần nào về quê tôi cũng đi tìm nó . Nghe nói nó đã đi lập nghiệp ở phương xa
Quảng cáo
2 câu trả lời 295
Thành phần tình thái: Nghe nói
→ Chức năng: thể hiện sự đánh giá của người nói đối với sự việc được nói đến trong câu.
Trong đoạn văn trên, các thành phần biệt lập có thể là "Thầy Phu", "Lợi", "quê", và "phương xa". Dưới đây là chức năng của mỗi thành phần này trong ngữ cảnh:
1. **Thầy Phu**: Thầy Phu là một người, có thể là một người thầy đã qua đời. Trong ngữ cảnh này, Thầy Phu có thể đại diện cho quá khứ, kỷ niệm về quá khứ hoặc một mảnh kí ức về quá khứ của người nói chuyện. Chức năng của Thầy Phu là kích thích cảm xúc và tạo ra một bối cảnh tâm trạng cho người đọc.
2. **Lợi**: Lợi là một người, có thể là một người bạn hoặc người thân. Trong ngữ cảnh này, Lợi được nhắc đến để thể hiện sự xa cách giữa người nói chuyện và Lợi. Chức năng của Lợi là tạo ra một yếu tố bất ngờ và kỳ vọng cho người đọc và tạo ra sự hiểu biết về mối quan hệ giữa nhân vật chính và Lợi.
3. **Quê**: "Quê" có thể đề cập đến nơi sinh sống hoặc quê hương của người nói chuyện. Trong ngữ cảnh này, việc tìm kiếm "nó" (có thể là Lợi) khi về quê có thể ám chỉ việc gắn bó với quê hương hoặc nỗi nhớ về nơi gốc của người nói chuyện. Chức năng của "quê" là kích thích cảm xúc và tạo ra một khung cảnh tâm trạng cho người đọc.
4. **Phương xa**: "Phương xa" thường ám chỉ một nơi xa xôi hoặc xa cách về địa lý hoặc tinh thần. Trong ngữ cảnh này, việc nói rằng "nó" (có thể là Lợi) đã đi lập nghiệp ở phương xa có thể ám chỉ sự xa cách về địa lý hoặc sự thay đổi trong cuộc sống của Lợi. Chức năng của "phương xa" là tạo ra một ý niệm về sự xa cách và sự thay đổi trong cuộc sống của nhân vật khác.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
103087
-
Hỏi từ APP VIETJACK78772
-
Hỏi từ APP VIETJACK71504
-
Hỏi từ APP VIETJACK59953
-
Hỏi từ APP VIETJACK45838
-
36754
