Quảng cáo
6 câu trả lời 71
Mẫu 1
Trong chủ điểm Thế giới tuổi thơ, bài thơ “Tuổi Ngựa” là bài thơ mà em yêu thích nhất. Bài thơ này là lời của một bạn nhỏ trò chuyện với mẹ về những suy nghĩ, tình cảm của bản thân mình. Bạn nhỏ trong bài thơ đã tưởng tượng về hình ảnh bản thân thực sự hóa thân thành một chú ngựa nhỏ, được rong ruổi khắp các vùng miền trên tổ quốc. Những mảnh đất, núi đồi, biển cả với bao điều mới lạ thật hấp dẫn biết nhường nào. Dù rong chơi vui vẻ như vậy, nhưng bạn nhỏ vẫn nhớ về mẹ để trở về sau những chuyến đi, vẫn nhớ chia sẻ những điều tốt đẹp mà mình nhìn thấy trên hành trình với mẹ. Tình cảm ấy của bạn nhỏ thật mộc mạc, chân thành và trong sáng. Những tình cảm ấy được bộc lộ trực tiếp, không cần ẩn dụ hay gửi gắm thông qua một hình ảnh nào. Nhờ vậy mà em có thể cảm nhận được trọn vẹn tình yêu thương mẹ thuần túy, ấm áp vô cùng của bạn nhỏ. Tình cảm ấy khiến trái tim em cũng rộn ràng những tình cảm dành cho người mẹ thân yêu của mình. Cũng như bạn nhỏ, em cũng thích rong chơi và khám phá những điều mới lạ, nhưng dù vậy thì chẳng có nơi nào có thể níu giữ bàn chân em trở về với mẹ cả. Bởi mẹ chính là bến đỗ, là mái ấm an toàn nhất. Những rung cảm, đồng điệu về cảm xúc ấy đã khiến em vô cùng yêu thích bài thơ “Tuổi Ngựa” và bạn nhỏ trong bài thơ.
Mẫu 2
Bài thơ "Tuổi Ngựa" của Xuân Quỳnh là một bức tranh sinh động về tuổi thơ hồn nhiên, tươi sáng và khát vọng khám phá thế giới rộng lớn của một đứa trẻ. Qua hình ảnh chú ngựa con, tác giả đã thể hiện niềm tự hào về tuổi thơ của mình và gửi gắm thông điệp về tình yêu thương mẹ tha thiết. Hình ảnh chú ngựa con tượng trưng cho tuổi thơ đầy sức sống, hăng hái, không ngừng khám phá thế giới xung quanh. Khát vọng này thể hiện sự tò mò, ham học hỏi và mong muốn được trải nghiệm những điều mới mẻ của tuổi thơ. Thế nhưng, dù đi đến đâu, ngựa con vẫn luôn nhớ về mẹ. Bài thơ "Tuổi Ngựa" đã khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc đẹp đẽ về tuổi thơ và tình cảm gia đình. Tuổi thơ là khoảng thời gian quý giá mà mỗi người cần trân trọng. Dù đi đâu, về đâu, ta cũng luôn hướng về gia đình, quê hương và nhớ về những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ.
Viết đoạn văn thể hiện tình cảm, cảm xúc của em về bài thơ Tiếng hạt nảy mầm
"Tiếng hạt nảy mầm" của nhà thơ Tô Hà là một bài thơ vô cùng ý nghĩa, khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc thiêng liêng về sự sống và lòng yêu thương trẻ thơ. Bài thơ vẽ nên một bức tranh sinh động về giờ học đầy lý thú của các em học sinh khiếm thính, đồng thời thể hiện tình cảm yêu mến, trân trọng của tác giả đối với những em bé đặc biệt này. Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh các em học sinh "mắt sáng, nhìn lên bảng", "lớp mươi nụ môi hồng" cùng với "đôi tay cô cụp mở" tạo nên một bầu không khí học tập sôi nổi, háo hức. Hình ảnh "bảo tưng bừng thanh âm" như khơi gợi sự tò mò, thích thú của các em khi được khám phá thế giới âm thanh đầy màu sắc. Tiếng chim sẻ "vút qua song", "hót nắng vàng ánh ỏi", tiếng lá "động trong vườn", tiếng "sớm mai mẹ gọi", tiếng "cuộc đời sâu vợi", tiếng "tàu biển buông neo", tiếng "ngôi sao mọc rừng chiều", tiếng "vó ngựa ran vách đá" - tất cả những âm thanh ấy được cô giáo truyền tải một cách sinh động, giúp các em học sinh hình dung và cảm nhận được thế giới xung quanh. Bài thơ "Tiếng hạt nảy mầm" không chỉ là một bài ca về thế giới âm thanh diệu kì mà còn là bài ca về lòng yêu thương trẻ thơ và hy vọng vào tương lai tươi sáng của các em học sinh khiếm thính. Hình ảnh "tiếng hạt nảy mầm" tượng trưng cho sự phát triển mạnh mẽ của những tâm hồn trẻ thơ, cho niềm tin vào cuộc sống tươi đẹp phía trước.
Dưới đây là một đoạn văn mẫu ngắn gọn thể hiện tình cảm, cảm xúc về một bài thơ thuộc chủ điểm Thế giới tuổi thơ:
Bài thơ "Chiếc lá cuối cùng" khiến em cảm thấy một nỗi bồi hồi, nhẹ nhàng mỗi khi đọc. Hình ảnh những chiếc lá rơi, những trò chơi, những buổi trưa nắng trên con đường quê gợi lại trong em cả một thế giới tuổi thơ đầy ắp kỷ niệm. Em như được trở lại những ngày tháng hồn nhiên, nơi bạn bè cùng nhau cười đùa, nô đùa dưới nắng, nơi gia đình luôn gần gũi và ấm áp. Đọc từng câu chữ, em cảm nhận được niềm vui, nỗi buồn, sự thích thú và đôi lúc là những giọt nước mắt lăn dài theo ký ức. Bài thơ khiến em thêm trân trọng những tháng ngày trong sáng của tuổi thơ và biết giữ gìn những kỷ niệm đẹp đó mãi trong tim.
Trong thế giới tuổi thơ rực rỡ sắc màu, bài thơ "Tuổi Ngựa" của Xuân Quỳnh luôn để lại trong em những cảm xúc xao xuyến và ngưỡng mộ. Qua những vần thơ đầy tính nhạc, em như được đồng hành cùng bạn nhỏ "tuổi Ngựa" trên hành trình rong ruổi khắp mọi miền: từ ngọn gió của đất trời đến những cánh đồng hoa đại ngàn. Em yêu sao tâm hồn tự do, phóng khoáng nhưng cũng đầy tình cảm của bạn nhỏ trong bài; dù có đi muôn nơi, vượt qua bao cung đường xa xôi, bạn vẫn luôn nhớ đường về với mẹ, về với tình yêu thương ấm áp nhất. Bài thơ không chỉ đánh thức trong em khao khát được khám phá thế giới rộng lớn mà còn nhắc nhở em về sự gắn bó thiêng liêng với gia đình.
Bài thơ “Bé và mùa xuân” (ví dụ) đã gợi trong em một cảm giác thật êm đềm và hồn nhiên về tuổi thơ. Đọc từng câu thơ, em như thấy mình lại được chạy nhảy trong vườn hoa rực rỡ, lắng nghe tiếng chim hót líu lo và cảm nhận cái nắng ấm áp dịu dàng trên làn da. Mỗi hình ảnh trong bài thơ đều tràn đầy niềm vui và sự tò mò vô hạn, giống như những ngày tháng em còn bé, nơi mọi thứ đều mới mẻ, ngạc nhiên và tràn đầy sức sống. Em cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm, hạnh phúc và đôi khi chạnh nhớ về những khoảnh khắc giản dị nhưng quý giá của tuổi thơ – những ngày tháng không lo toan, chỉ có niềm vui thuần khiết và tiếng cười vang vọng. Bài thơ đã khiến em hiểu rằng, tuổi thơ không chỉ là những kỷ niệm, mà còn là nguồn cảm hứng bất tận để mỗi người nuôi dưỡng tâm hồn và giữ mãi sự hồn nhiên trong đời.
Nếu muốn, em có thể cho mình biết bài thơ cụ thể mà em đang học, mình sẽ viết giúp một đoạn văn cảm xúc cá nhân hơn, gần với cảm nhận của em. Em có muốn làm không?
Ngày đầu tiên đi học
Mẹ dắt tay đến trường
Em vừa đi vừa khóc
Mẹ dỗ dành bên em
Ngày đầu tiên đi học
Em mắt ướt nhạt nhoà
Cô vỗ về an ủi
Chao ôi! Sao thiết tha
Khi đọc lại những câu trên mỗi chúng ta đều nhớ, hàng năm cứ đến độ thu sang đầu tháng 9, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, ngoài vườn hương thơm ngát, ong bướm bay rộn ràng, lòng em lại nao nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường, lại xôn xao khó tả. Nhưng có lẽ ngày khai giảng đáng nhớ nhất chính là ngày em bước vào lớp 1. Tạm biệt những ngày tháng rong chơi tuổi thơ, chúng ta bắt đầu bước vào một hành trình mới trong cuộc đời của mình. Đến trường để học những nét chữ, phép toán đầu tiên.
Em vẫn nhớ hôm ấy – một buổi sớm mai có tia nắng lấp ló bên ô cửa sổ. Em phải cùng mẹ đến trường để tham dự lễ khai giảng năm học mới. Hôm đó em dậy sớm. có lẽ vì em thấy mình đã khôn lớn và một lý do quan trọng hơn nữa, đó là ngày khai trường đầu tiên trong cuộc đời của mình. Em mặc bộ đồng phục mới mà mẹ đã mua cho em và tự tay chuẩn bị cặp sách. Mẹ đeo cặp cho em, và hai mẹ con bước đi trên con phố nhỏ vào sáng mùa thu dịu mát. Đi trên con đường thân thuộc hàng ngày, mà trong lòng em không khỏi lo lắng, háo hức, nôn nao chờ đợi. Chờ đợi những gì mà em sắp sửa trải qua: đó là ngày đầu tiên dự buổi khai trường năm học mới.
Khi đến cổng trường, em cảm thấy rất ngạc nhiên vì khác xa với ngôi trường mẫu giáo, trường tiểu học có rất đông bạn nhỏ cũng được bố mẹ đưa đến trường. Những chị học sinh khối 4, 5 duyên dáng trong chiếc váy đồng phục, những anh chị khăn quàng đỏ thắm trên vai, em đặc biệt chú ý những bạn cùng lứa tuổi với em, áo quần tinh tươm rụt rè nắm lấy tay mẹ đến trường. Mẹ khẽ lay tay em và nói: “Đến trường rồi kìa con!”. Trường to lớn và đồ sộ hơn trường mẫu giáo nhiều. Trước cổng trường có một tấm bảng đề chữ màu xanh biển rất to: “Trường tiểu học Quang Trung”.
Bước vào cổng trường, có khoảng sân rộng đã đến trước cửa lớp. Em vẫn nhớ rất rõ là mình học lớp 1A do cô Phương làm chủ nhiệm lớp. Cô dìu tay em vào lớp và xếp chỗ ngồi. Em bịn rịn buông tay mẹ và chợt cảm giác hụt hẫng chiếm lấy trong long lúc ấy. Nhìn các bạn chung quanh mình trông ai cũng lạ lẫm.
Cô giáo yêu cầu phụ huynh ra về để lớp bắt đầu giờ học. Em chào mẹ qua cửa sổ. Có vài bạn khóc to lên gọi bố, gọi mẹ khi thấy bố mẹ ra về khiến em cũng cảm thấy mắt mình như nhòe ướt. Nắng ấm áp xuyên qua kẽ lá. Buổi lễ khai giảng đã bắt đầu.
Cô giáo dẫn chúng em xếp hàng theo từng tốp. Lễ khai giảng bắt đầu trong không khí trang trọng của nghi thức chào cờ. Lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới được kéo lên trong bài hát Quốc ca trầm hùng. Cô hiệu trưởng trang trọng đọc báo cáo và mục tiêu cho năm học mới. Cả trường vang vội tiếng vỗ tay. Đám học trò lớp 1 cũng bắt chước anh chị vỗ tay. Sự rụt rè dần tan biến. Giờ phút thiêng liêng đã đến. Cô hiệu trưởng đánh ba hồi trống khai giảng năm học mới. Chính tiếng trống ấy đã khởi đầu tương lai cho chúng em qua con đường học vấn và đánh dấu một bước ngoặc lớn trong cuộc đời mình.
Giờ đây, dù đã trải qua tám mùa khai giảng nhưng những kỉ niệm vẫn mãi đọng lại trong kí ức tuổi thơ của em về ngày đầu tiên đi học. Những khoảnh khắc đẹp về mái trường, thầy cô, những người bạn đầu tiên thời học sinh đã cho em thêm nhiều động lực để cố gắng học tập ngày càng tiến bộ hơn nữa.
Cảm xúc về ngày khai trường - mẫu 3
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
25383
-
Hỏi từ APP VIETJACK15944
-
Hỏi từ APP VIETJACK15401
