Quảng cáo
5 câu trả lời 140
Bài văn tả dòng sông Hương – Thanh Hà, Hải Phòng
Quê hương em nằm ở vùng Thanh Hà (Hải Phòng), nơi có dòng sông Hương hiền hòa chảy qua, gắn bó với tuổi thơ của bao thế hệ. Sông Hương không rộng lớn nhưng lại mang vẻ đẹp gần gũi, thân thương như chính con người nơi đây.
Buổi sáng, mặt sông như một tấm gương dài phản chiếu bầu trời trong trẻo. Những dải mây mỏng trôi nhẹ trên mặt nước, theo từng con sóng lăn tăn mà rung động. Thỉnh thoảng, một chiếc thuyền chở hàng của bác ngư dân chậm rãi trôi qua, để lại sau lưng một vệt nước loang dài. Tiếng mái chèo khua nhẹ nghe thật êm, làm cho cảnh sông trở nên bình yên lạ.
Buổi trưa, mặt sông như sáng lên dưới nắng. Nước trong đến mức có thể nhìn thấy những đàn cá con lấp loáng bên bờ. Lũ trẻ trong xóm thường rủ nhau ra gốc tre ven sông để thả thuyền lá rồi chạy theo dòng nước. Tiếng cười vang lên hòa cùng tiếng sóng, tạo nên âm thanh vui tươi của một miền quê yên bình.
Khi chiều xuống, sông Hương khoác lên mình màu vàng nhạt của hoàng hôn. Những bóng tre, bóng cau in xuống mặt nước thành những nét vẽ mềm mại. Ngoài xa, cánh cò trắng bay chậm rãi như muốn nghỉ chân sau một ngày dài. Cảnh tượng ấy lúc nào cũng khiến em thấy lòng nhẹ lại và yêu quê hương hơn.
Sông Hương ở Thanh Hà không chỉ là dòng nước chảy qua làng, mà còn là nơi lưu giữ bao kỷ niệm tuổi thơ của em: những buổi thả diều, những lần theo mẹ đi gánh nước hay những chiều cùng bạn bè đùa nghịch bên bờ. Dù mai này đi xa, em vẫn nhớ mãi dòng sông ấy – một phần đẹp đẽ trong ký ức quê hương em.
Quê hương tôi, mảnh đất Thanh Hà thuộc Hải Phòng, nổi tiếng với những cánh đồng lúa bát ngát, những rặng tre xanh mát, và đặc biệt là dòng sông Hương hiền hòa, uốn lượn qua từng làng quê như dải lụa bạc mềm mại. Dòng sông không chỉ là huyết mạch của làng, là nguồn sống của người dân mà còn là nơi ghi dấu những ký ức tuổi thơ thân thương của tôi, là nơi tôi học cách yêu quý thiên nhiên và gắn bó với mảnh đất này.
Sáng sớm, khi mặt trời còn e ấp sau rặng núi xa xa, sương mỏng bay lững lờ trên mặt nước, dòng sông Hương như tấm gương bạc phản chiếu ánh sáng lung linh. Tiếng nước róc rách hòa cùng tiếng chim hót, tiếng lá xào xạc trong gió tạo nên một bản nhạc thiên nhiên dịu dàng mà êm ái. Bên bờ sông, những bông hoa dại hé nở, lấp ló trong sương sớm, hương thơm thoang thoảng theo gió lan tỏa khắp không gian, khiến cảnh vật như khoác lên mình chiếc áo mới, tinh khôi và tràn đầy sức sống.
Mùa xuân, dòng sông Hương trở nên sinh động hơn bao giờ hết. Hai bên bờ, lúa non xanh mơn mởn, những chồi cây non e ấp nhú lên từ lòng đất, bung nở cùng hương hoa dại tạo nên một bức tranh thiên nhiên tràn đầy sức sống. Trẻ con chạy nhảy trên bờ sông, nô đùa, thả diều và cười vang, hòa cùng tiếng nước róc rách và tiếng chim hót, khiến cả cảnh vật như sống dậy, tràn đầy niềm vui và hứng khởi. Những người nông dân bắt đầu ngày mới bằng việc kiểm tra đồng ruộng, chăm sóc cây lúa, và thỉnh thoảng chèo thuyền qua sông để vận chuyển nông sản, tạo nên một nhịp sống vừa hối hả vừa bình yên.
Mùa hè, dòng sông trở nên trong xanh và mát lành. Nước chảy lững lờ, mát lạnh, là nơi tụ họp của lũ trẻ con nô đùa, bơi lội, bắt cá và vui chơi thỏa thích. Mặt nước lấp lánh dưới ánh nắng, những con sóng nhỏ vỗ nhẹ vào bờ, tạo nên âm thanh như bản nhạc du dương của thiên nhiên. Người nông dân vẫn tất bật trên những chiếc thuyền nhỏ, thả lưới, chở phân, hay vận chuyển lúa, tất cả đều diễn ra nhịp nhàng, hòa quyện với nhịp sống bình dị của làng quê.
Khi mùa lúa chín, dòng sông mang vẻ đẹp rực rỡ và tráng lệ. Mặt nước phản chiếu ánh nắng vàng rực, hai bên bờ là những cánh đồng lúa chín trải dài như biển vàng sóng sánh. Mùi thơm nồng nàn của lúa theo gió lan tỏa khắp nơi, khiến lòng người như ngây ngất trong niềm vui tràn đầy sức sống. Buổi chiều, hoàng hôn nhuộm đỏ cả bầu trời, dòng sông Hương như tấm lụa dát vàng, êm đềm mà huyền ảo. Những chiếc thuyền nhỏ chầm chậm trôi trên mặt nước, bóng cây, bóng người, bóng mái nhà thấp thoáng bên bờ in xuống dòng sông, tạo nên một bức tranh quê thanh bình mà sống động.
Mùa đông, dòng sông Hương lại mang một vẻ đẹp khác, trầm lặng và sâu lắng. Sương mù dày đặc vào buổi sáng tạo nên cảnh vật huyền ảo, mọi thứ như được khoác lên mình chiếc áo bạc. Dòng nước chảy nhẹ, êm đềm, khiến người ta có cảm giác thời gian như chậm lại. Những người dân vẫn đều đặn chèo thuyền qua sông, gánh lúa, gánh củi, công việc dường như nhờ đó mà trở nên nhẹ nhàng hơn. Cảnh vật mùa đông dường như trầm lắng, nhưng cũng chính nhờ vậy mà mỗi tiếng động, mỗi ánh sáng nhỏ lại trở nên quý giá và dễ đi vào lòng người hơn.
Dòng sông Hương Thanh Hà không chỉ nuôi sống con người mà còn là chứng nhân cho bao ký ức tuổi thơ của tôi. Tôi đã từng ngồi bên bờ sông, thả bèo, ngắm nước trôi, nghe tiếng gió rì rào, tiếng lá xào xạc và tiếng chim hót. Mỗi lần nhìn dòng sông, lòng tôi lại dâng lên một niềm yêu quê hương dịu dàng và sâu sắc, khiến tôi muốn lưu giữ mãi những khoảnh khắc bình yên ấy trong tim.
Dòng sông Hương Thanh Hà – hiền hòa, thơ mộng, trong trẻo – không chỉ là hình ảnh đẹp trong ký ức mà còn là niềm tự hào về quê hương. Nó nhắc nhở tôi rằng, dù có đi đâu, tuổi thơ và quê hương luôn gắn bó, là nơi cội nguồn của mọi cảm xúc và là hành trang quý giá theo tôi suốt cuộc đời. Dòng sông ấy sẽ mãi là mạch nguồn yêu thương, nhịp sống và ký ức không thể phai mờ trong tâm hồn tôi.
Dòng sông Hương là một biểu tượng thiêng liêng, mang trong mình vẻ đẹp thơ mộng và trầm lắng, gắn liền với tâm hồn và lịch sử của mảnh đất cố đô Huế.
Bối cảnh:
Sông Hương, còn được gọi là "dòng sông thơ" hay "dòng sông của thi ca", chảy qua cố đô Huế, một vùng đất giàu truyền thống văn hóa và lịch sử. Dòng sông này không chỉ là một phần cảnh quan thiên nhiên mà còn là chứng nhân cho bao thăng trầm của dân tộc, là nguồn cảm hứng bất tận cho thi ca, âm nhạc và hội họa.
Phân tích:
Vẻ đẹp uốn lượn và màu sắc: Sông Hương có dòng chảy uốn lượn mềm mại, tựa như dải lụa đào vắt ngang qua thành phố. Vào mùa xuân, dòng sông mang một màu xanh biếc, trong veo, soi bóng những hàng tre xanh mướt và bầu trời cao vời vợi. Khi hè về, dòng sông lại trở nên dịu dàng, lấp lánh dưới ánh nắng vàng rực rỡ. Đặc biệt, vào những đêm trăng sáng, sông Hương lung linh huyền ảo, tạo nên một khung cảnh thơ mộng khó quên.
Sự hòa quyện với thiên nhiên và con người: Hai bên bờ sông là những rặng cây cổ thụ, những ngôi nhà rường cổ kính và những công trình kiến trúc lịch sử như Kinh Thành, chùa Thiên Mụ. Dòng sông là nơi chứng kiến cuộc sống bình dị của người dân Huế: những chiếc thuyền rồng nhẹ nhàng lướt trên mặt nước, những cô gái Huế áo dài tím nghiêng nón chào khách, hay những buổi chiều tà yên ả với tiếng hò mái nhì, mái đẩy vang vọng. Sông Hương còn là nơi diễn ra các lễ hội văn hóa đặc sắc, tô điểm thêm cho bức tranh cố đô thêm phần sống động.
Ý nghĩa biểu tượng: Dòng sông Hương không chỉ mang vẻ đẹp ngoại hình mà còn chứa đựng những giá trị tinh thần sâu sắc. Nó là hiện thân cho sự dịu dàng, đằm thắm, thủy chung của con người Huế. Sông Hương còn tượng trưng cho dòng chảy của lịch sử, của văn hóa, là nơi ghi dấu bao câu chuyện về tình yêu, về sự hy sinh và về lòng yêu nước.
Minh họa:
Bài thơ "Mẹ Suốt" của Tố Hữu đã khắc họa sâu sắc hình ảnh dòng sông và những con người gắn bó với nó:
"Thuyền về có nhớ bến chăng Bến thì nhớ thuyền không nhớ thôi..."
Hay những câu thơ trong bài hát "Huyền thoại Mẹ Suốt" cũng gợi lên vẻ đẹp trầm mặc của dòng sông:
"Dòng sông Hương nước chảy đôi dòng Thuyền ai qua bến ngóng trông..."
Tóm lại:
Dòng sông Hương không chỉ là một cảnh quan thiên nhiên tươi đẹp mà còn là một phần linh hồn của cố đô Huế. Vẻ đẹp thơ mộng, trầm lắng, cùng với những giá trị văn hóa và lịch sử sâu sắc, đã biến sông Hương trở thành một biểu tượng văn hóa độc đáo, luôn in sâu trong trái tim mỗi người con đất
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
32609 -
25622
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
18215 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
17340 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
15984 -
Hỏi từ APP VIETJACK15496
