Quảng cáo
4 câu trả lời 1998
Bài làm
Chiều nay, khi ngồi bên cửa sổ, em lắng nghe những thanh âm trong trẻo của gió. Gió khẽ lùa qua kẽ lá, rì rào như đang thì thầm kể chuyện. Có lúc, gió lại ùa mạnh vào mái hiên, phát ra những tiếng huýt sáo vui tai như một bản nhạc.
Em tưởng tượng gió cũng có linh hồn. Khi dịu dàng, gió như người mẹ âu yếm, vỗ về em vào giấc ngủ. Khi mạnh mẽ, gió như một người bạn nghịch ngợm, chạy nhảy khắp nơi, reo vang tiếng cười. Có lúc gió mang hương hoa ngoài vườn vào phòng, có khi lại đẩy mây đen đến, báo hiệu một cơn mưa sắp về.
Thanh âm của gió khiến em thấy thiên nhiên thật sống động và gần gũi biết bao. Nhờ gió, em biết lắng nghe, biết tưởng tượng, và cảm nhận sự diệu kì của thế giới quanh mình.
dạ em ko biết ak
Thanh Âm Của Gió
Một ngày nọ, khi trời bắt đầu chuyển sang thu, gió nhẹ nhàng thổi qua những con phố nhỏ của làng quê. Tôi đứng bên khung cửa sổ, lắng nghe tiếng gió thì thầm qua kẽ lá, như những lời ru dịu dàng của thiên nhiên. Bỗng nhiên, tôi cảm thấy có một điều gì đó đặc biệt – tiếng gió không chỉ là tiếng xào xạc mà còn chứa đựng một câu chuyện chưa kể.
Tôi theo tiếng gió, bước ra ngoài. Gió dẫn tôi đến bên bờ sông nơi những chiếc lá khô đang nhẹ nhàng trôi trên mặt nước. Tôi nhìn thấy hình ảnh những đứa trẻ vui đùa, nô giỡn cùng cơn gió. Tiếng cười vang vọng hòa vào thanh âm của gió, tạo nên bản nhạc sống động và ấm áp. Gió như đang kể cho tôi nghe câu chuyện của mùa thu – về sự thay đổi của thiên nhiên, về những ước mơ và niềm hy vọng.
Gió tiếp tục đưa tôi đến một cánh đồng lúa chín vàng óng ánh dưới ánh nắng cuối ngày. Ở đó, người nông dân đang thu hoạch, khuôn mặt họ ánh lên niềm vui và sự hài lòng. Tôi nghe thấy tiếng cười, tiếng nói chuyện rộn ràng, hòa quyện với tiếng gió thổi qua những bông lúa. Đó chính là thanh âm của lao động và sự sống, được gió truyền tải khắp mọi nơi.
Khi màn đêm buông xuống, gió vẫn không ngừng hát. Tiếng gió mang theo những kỷ niệm, những câu chuyện của đất trời, của con người. Và tôi hiểu rằng, thanh âm của gió chính là bản giao hưởng của cuộc sống – có lúc rộn ràng, có lúc nhẹ nhàng, nhưng luôn đầy sức sống và ý nghĩa.
Từ đó, mỗi khi nghe tiếng gió, tôi không chỉ nghe thấy âm thanh của tự nhiên mà còn cảm nhận được những câu chuyện đẹp đẽ, những nhịp đập của cuộc đời đang vang vọng qua từng cơn gió nhẹ.
Vào một buổi chiều thu trong lành, khi ánh nắng bắt đầu dịu lại và những chiếc lá vàng rơi lác đác trên mặt đất, tôi bước ra khỏi nhà và cảm nhận được một làn gió nhẹ thổi qua. Nhưng lần này, gió không chỉ đơn thuần là một cơn gió mát mẻ như mọi ngày, mà dường như nó mang theo những thanh âm kỳ diệu, những câu chuyện chưa từng được kể. Tôi dừng lại, nhắm mắt lại và lắng nghe thật kỹ.
Tiếng gió bắt đầu vang lên như một bản nhạc du dương, lúc thì nhẹ nhàng như tiếng ru của mẹ, lúc lại rộn ràng như tiếng cười của trẻ thơ. Tôi tưởng tượng gió như một người kể chuyện tài ba, đang kể cho tôi nghe về những miền đất xa xôi mà nó đã từng đi qua. Có tiếng gió thổi qua những ngọn núi cao, vang vọng như tiếng chuông chùa ngân nga trong sương sớm. Có lúc lại là tiếng gió lướt qua những cánh đồng lúa chín vàng, tạo nên những âm thanh rì rào như lời thì thầm của thiên nhiên.
Tôi bước theo tiếng gió, đi qua những con đường nhỏ quanh làng, nơi những chiếc lá khô bay lả tả trong không trung. Tiếng gió hòa quyện với tiếng lá xào xạc tạo thành một bản hòa tấu tự nhiên, khiến lòng tôi cảm thấy bình yên đến lạ. Gió như đang kể cho tôi nghe về những câu chuyện của những người nông dân cần mẫn, về những mùa màng bội thu và cả những ngày mưa bão đã qua. Mỗi âm thanh đều chứa đựng một ý nghĩa, một cảm xúc sâu sắc mà chỉ khi thật sự lắng nghe, ta mới có thể cảm nhận được.
Bất chợt, gió thổi mạnh hơn, mang theo hơi lạnh của mùa đông sắp đến. Tiếng gió trở nên dồn dập, như những lời nhắn nhủ của thiên nhiên gửi đến con người: hãy biết trân trọng và bảo vệ môi trường, hãy sống hòa hợp với đất trời. Tôi cảm nhận được sự sống động, sự kết nối giữa con người và thiên nhiên qua từng thanh âm ấy. Gió không chỉ là không khí chuyển động, mà còn là nhịp đập của trái tim đất trời, là sợi dây vô hình gắn kết mọi sinh vật trên hành tinh này.
Từ ngày hôm đó, mỗi khi nghe tiếng gió, tôi không còn thấy nó đơn thuần là một hiện tượng tự nhiên nữa, mà là một bản nhạc tuyệt vời, một câu chuyện sống động mà gió muốn chia sẻ. Thanh âm của gió đã trở thành người bạn thân thiết, giúp tôi hiểu hơn về cuộc sống, về thiên nhiên và biết trân trọng những điều giản dị quanh mình. Tôi học được cách lắng nghe không chỉ bằng tai mà còn bằng cả trái tim, để cảm nhận được vẻ đẹp và sự kỳ diệu của thế giới xung quanh.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
25383
-
Hỏi từ APP VIETJACK15944
-
Hỏi từ APP VIETJACK15401
