Quảng cáo
4 câu trả lời 7593
Bài văn kể chuyện sáng tạo
Một buổi sáng trong khu vườn nhỏ, Chú mèo Mướp tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài. Nó vươn vai, đôi mắt long lanh lấp lánh dưới nắng sớm, rồi “meo… meo” một tiếng thật to. Hôm nay Mướp quyết định làm một việc khác thường: trở thành người hùng bảo vệ vườn rau của bà.
Từ mấy hôm nay, bọn chuột con thường lẻn vào gặm lá non và cắn hỏng rổ cà chua chín mọng. Thấy bà buồn rầu, Mướp thương lắm. Nó nấp sau bụi hoa, đôi mắt sáng quắc, cái đuôi phe phẩy đầy kiên nhẫn. Khi lũ chuột “chít chít” kéo đến, Mướp bất ngờ phóng vút ra, nhanh như tia chớp. Cả bọn hoảng hốt bỏ chạy toán loạn, chẳng dám bén mảng nữa.
Chiều về, bà ra vườn thấy rau xanh mướt, cà chua đỏ au, bà mỉm cười xoa đầu Mướp: “Giỏi quá, con đã giúp bà rồi!”. Được khen, Mướp sung sướng cuộn tròn dưới chân bà, khẽ kêu “meo meo” như một lời hứa sẽ luôn bảo vệ khu vườn nhỏ.
Từ hôm ấy, Mướp không chỉ là chú mèo đáng yêu mà còn là người lính gác dũng cảm, mang đến niềm vui cho bà và sự bình yên cho khu vườn.
Bài văn mẫu: Chú Bút Chì Tím và Cuộc Phiêu Lưu Tìm Màu Sắc
Trong chiếc hộp bút cũ kỹ của An, có một chú Bút Chì Tím bé nhỏ. Chú không rực rỡ như Bút Chì Đỏ hay sắc sảo như Bút Chì Đen, nhưng chú mang trong mình một nỗi buồn thầm kín: màu tím của chú dường như đã nhạt phai đi nhiều lắm, không còn là màu tím mộng mơ, huyền ảo như ngày đầu. Mỗi khi An lấy chú ra vẽ, màu tím của chú chỉ còn là một gam màu nhợt nhạt, thiếu sức sống.
Một ngày nọ, khi An đang say sưa vẽ một bức tranh về khu vườn cổ tích, chú Bút Chì Tím cảm thấy mình thật vô dụng. “Ước gì mình có thể tìm lại được màu tím tươi mới, để tô điểm cho những cánh hoa lavender hay bầu trời đêm huyền ảo,” chú thì thầm. Bỗng nhiên, một ý nghĩ lóe lên trong đầu chú. Chú quyết định sẽ tự mình dấn thân vào một cuộc phiêu lưu để tìm lại nguồn sức mạnh cho màu tím của mình.
Đêm khuya, khi mọi thứ đã chìm vào giấc ngủ, chú Bút Chì Tím khẽ khàng leo ra khỏi hộp bút. Chú rón rén bước trên mặt bàn, ánh trăng bạc chiếu rọi con đường phía trước. Cuộc hành trình bắt đầu từ chiếc bàn học, chú vượt qua những ngọn núi giấy vụn, len lỏi qua những khu rừng bút chì màu đã phai, và cuối cùng, chú đến được ban công. Từ ban công nhìn ra, chú thấy một khu vườn nhỏ với những bông hoa tím biếc đang tỏa hương trong đêm. Đó là những bông hoa tử đinh hương, một loài hoa mà chú từng được An vẽ rất nhiều.
Chú Bút Chì Tím hạ mình xuống khu vườn. Chú cảm nhận được một luồng sinh khí mát lành từ những cánh hoa tím đang hé nở. Chú khẽ chạm vào một cánh hoa. Kỳ lạ thay, ngay lập tức, màu tím trên người chú bỗng trở nên đậm nét hơn, tươi tắn hơn. Chú chạy sang bông hoa khác, rồi bông hoa khác nữa. Cứ mỗi lần chạm vào một cánh hoa tử đinh hương, màu sắc của chú lại được hồi sinh mạnh mẽ. Chú cảm thấy mình tràn đầy năng lượng, màu tím của chú giờ đây đã trở lại với vẻ đẹp huyền ảo, quyến rũ như thuở ban đầu.
Khi bình minh ló dạng, chú Bút Chì Tím đã hoàn toàn lột xác. Chú vui vẻ leo trở lại hộp bút, sẵn sàng cho một ngày mới. Sáng hôm đó, khi An mở hộp bút ra, An đã rất ngạc nhiên khi thấy chú Bút Chì Tím của mình giờ đây mang một màu tím thật sâu lắng và đầy sức sống. An vui sướng cầm chú lên và bắt đầu vẽ một bầu trời đêm đầy sao lấp lánh, tô điểm thêm cho những đám mây tím mơ màng. Chú Bút Chì Tím cảm thấy hạnh phúc vô cùng, bởi chú đã tìm lại được chính mình và sẵn sàng mang vẻ đẹp của mình đến với thế giới qua những nét vẽ của An.
Phân tích bài văn mẫu:
Nhân vật chính: Chú Bút Chì Tím.
Bối cảnh: Chiếc hộp bút của An, khu vườn ban công.
Diễn biến câu chuyện:Giới thiệu: Chú Bút Chì Tím buồn vì màu nhạt.
Phát triển: Chú quyết định đi tìm lại màu sắc.
Leo thang: Chú vượt qua các thử thách trên bàn học và ban công để đến khu vườn.
Cao trào: Chú chạm vào hoa tử đinh hương và màu sắc được hồi sinh.
Kết thúc: Chú Bút Chì Tím trở lại hộp bút với màu sắc mới, sẵn sàng cho công việc của mình.
Bài học/Ý nghĩa: Câu chuyện mang ý nghĩa về việc tìm lại giá trị bản thân, sự kiên trì và khám phá vẻ đẹp ẩn giấu xung quanh ta.
Ngôn ngữ và hình ảnh: Bài văn sử dụng các hình ảnh sinh động (núi giấy vụn, rừng bút chì màu phai, bầu trời đêm huyền ảo, hoa tử đinh hương) để làm câu chuyện thêm hấp dẫn.
sáng tạo một câu chuyện có nhân vật chính là con vật hoặc đồ vật
Trong những câu chuyện em đọc được về những nhân vật là các con vật gần gũi với trẻ em, em thích nhất là truyện “Cuộc chạy đua trong rừng”.
Ngày mai muôn thú trong rừng mở hội thi chọn con vật chạy nhanh nhất.
Ngựa Con thích thú lắm. Chú tin chắc sẽ giành vòng nguyệt quế. Chú mơ màng nghĩ đến lúc đứng trước mọi người, tay nâng chiếc cúp vô địch trong sự hân hoan, tán thưởng,... Chú sửa soạn bộ dáng không biết chán và mải mê soi bóng mình dưới dòng suối trong veo. Hình ảnh chú hiện lên với bộ đồ nâu tuyệt đẹp, với cái bờm dài mượt mà được chải chuốt ra dáng một nhà vô địch..
Ngựa Cha thấy thế, bảo:
- Con trai à, con phải đến bác thợ rèn để xem lại bộ móng. Nó cần thiết cho cuộc đua hơn là bộ đồ đẹp.
Ngựa Con mắt không rời bóng mình dưới nước, ngúng nguẩy đáp:
- Cha yên tâm đi. Móng của con chắc chắn lắm. Con nhất định sẽ chiến thắng!
Cuộc thi đã đến. Sáng sớm, bãi cỏ đông nghẹt. Chị em nhà hươu sốt ruột gặm cỏ. Thỏ Trắng, Thỏ Xám thận trọng ngắm nghía các đối thủ. Bác Quạ bay đi bay lại giữ trật tự. Ngựa Con ung dung bước vào vạch xuất phát.
Tiếng hô “bắt đầu!” vang lên. Các vận động viên rùng rùng chuyển động. Vòng thứ nhất... Vòng thứ hai... Ngựa Con dẫn đầu bằng những bước sải dài khỏe khoắn. Bỗng chú có cảm giác vướng vướng ở chân và giật mình thảng thốt: Một cái móng lung lay rồi rời hẳn ra. Cai nhọn đâm vào chân làm Ngựa Con đau điếng. Chú tập tễnh và cuối cùng dừng lại hẳn. Nhìn bạn bè lần lượt qua mặt, Ngựa Con đỏ hoe mắt, ân hận vì không làm theo lời cha dặn.
Ngựa Con rút ra được bài học quý giá: Đừng bao giờ chủ quan, cho dù đó là việc nhỏ nhất. Đồng thời qua câu chuyện trên em rút ra được được bài học: trong cuộc sống chúng ta không nên chủ quan, luôn cần có sự chuẩn bị kĩ càng.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
25482
-
Hỏi từ APP VIETJACK15964
-
Hỏi từ APP VIETJACK15440
