Quảng cáo
2 câu trả lời 192
Phân tích truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” – Vẻ đẹp của con người âm thầm cống hiến
Nguyễn Thành Long là cây bút chuyên viết truyện ngắn và ký, với văn phong nhẹ nhàng, trong sáng, giàu chất thơ và giàu chất trữ tình. Trong đó, truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa”, sáng tác năm 1970, là một tác phẩm tiêu biểu, ca ngợi vẻ đẹp của những con người lao động âm thầm giữa thiên nhiên hùng vĩ – đại diện cho thế hệ thanh niên mới của đất nước sau hòa bình.
Truyện kể về cuộc gặp gỡ tình cờ giữa một ông họa sĩ già, cô kĩ sư trẻ và một anh thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn ở Sa Pa. Cuộc trò chuyện ngắn ngủi diễn ra trong khoảng thời gian ngắn ngủi chiếc xe dừng lại, nhưng đã để lại ấn tượng sâu sắc về những con người đang âm thầm cống hiến cho đất nước.
Nhân vật trung tâm của tác phẩm là anh thanh niên làm công tác khí tượng thủy văn – người sống một mình trên đỉnh núi cao, quanh năm chỉ đối diện với mây trời, cây cỏ. Nhưng trong sự lặng lẽ ấy lại tỏa ra một tinh thần sống đẹp, cao cả. Anh yêu nghề, tự giác và có trách nhiệm với công việc. Dù phải làm việc trong điều kiện khắc nghiệt, phải dậy đúng giờ đo gió, đo mưa, đo nắng trong đêm rét – anh vẫn làm việc rất nghiêm túc vì biết “công việc của mình có ích cho sản xuất, chiến đấu”.
Không chỉ yêu nghề, anh thanh niên còn là người có tâm hồn đẹp: yêu thiên nhiên, yêu sách, thích trồng hoa, nuôi gà… Anh sống một mình nhưng không cô độc, bởi luôn tìm niềm vui trong công việc và trong sự gắn bó với thiên nhiên. Anh cũng rất chân thành, khiêm tốn, biết quan tâm đến người khác – điều đó thể hiện ở cách anh chuẩn bị hoa tặng cô kĩ sư, tặng trà cho bác lái xe...
Qua nhân vật anh thanh niên, Nguyễn Thành Long đã xây dựng thành công hình ảnh người lao động trí thức trẻ thời hiện đại, đại diện cho lớp người đang âm thầm dựng xây đất nước trong hòa bình. Đó là vẻ đẹp của lý tưởng sống giản dị mà cao cả: sống vì công việc, vì cộng đồng, không cần được ngợi ca ồn ào.
Truyện còn thành công nhờ bút pháp trữ tình, cốt truyện nhẹ nhàng, ngôn ngữ trong sáng, kết hợp nhuần nhuyễn giữa tự sự và miêu tả nội tâm. Cảnh sắc thiên nhiên Sa Pa cũng hiện lên đẹp như tranh – vừa hùng vĩ, thơ mộng, vừa làm nổi bật con người đang sống giữa thiên nhiên ấy.
Tóm lại, “Lặng lẽ Sa Pa” là một truyện ngắn giàu cảm xúc, mang đậm chất thơ, ca ngợi những con người bình dị mà phi thường, góp phần xây dựng lý tưởng sống đẹp cho thế hệ trẻ hôm nay. Qua đó, ta hiểu rằng: trong lặng lẽ, giản đơn, vẫn có thể tỏa sáng nếu sống có trách nhiệm, có lý tưởng và biết cống hiến âm thầm cho đất nước.
"Lặng lẽ Sa Pa" của Nguyễn Thành Long, một truyện ngắn dung dị mà sâu sắc, không chỉ khắc họa bức tranh thiên nhiên Tây Bắc hùng vĩ mà còn làm nổi bật vẻ đẹp tâm hồn của những con người âm thầm cống hiến cho đất nước. Qua cuộc gặp gỡ tình cờ của cô kỹ sư trẻ và anh thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn, tác phẩm đã gợi lên những suy ngẫm về ý nghĩa cuộc sống, về vẻ đẹp của sự cống hiến lặng lẽ và sức mạnh của những mối liên kết vô hình giữa con người.
Trước hết, "lặng lẽ" trong nhan đề đã gợi mở một không gian đặc biệt của Sa Pa: không ồn ào, náo nhiệt mà tĩnh lặng, thanh bình. Thiên nhiên Sa Pa hiện lên qua những trang văn với vẻ đẹp vừa thơ mộng, vừa hùng vĩ. Đó là "màu xanh của rừng cây", "nắng bây giờ bắt đầu len tới, đốt cháy rừng cây", là "những cây thông cao vút, đứng im lìm trong bóng mây mù bao phủ". Bức tranh thiên nhiên ấy không chỉ là bối cảnh mà còn góp phần tô đậm sự cô tịch, đơn độc trong công việc của anh thanh niên. Tuy nhiên, chính trong sự tĩnh lặng ấy, vẻ đẹp của thiên nhiên càng trở nên rõ nét, như một sự tương phản làm nổi bật sức sống âm thầm của con người.
Nhân vật trung tâm của truyện, anh thanh niên làm công tác khí tượng, hiện lên qua lời kể của bác lái xe và những ấn tượng ban đầu của cô kỹ sư. Anh không có tên riêng, chỉ được gọi bằng một danh xưng giản dị, cho thấy sự bình dị, khiêm nhường trong con người anh. Công việc của anh "đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây, đo chấn động mặt đất" tưởng chừng khô khan, đơn điệu nhưng lại vô cùng quan trọng đối với cuộc sống và sản xuất. Anh sống một mình trên đỉnh núi cao, quanh năm suốt tháng đối diện với mây mù và cái lạnh giá. Sự cô đơn tưởng chừng có thể bào mòn ý chí, nhưng ở anh lại ánh lên một tinh thần trách nhiệm cao cả, một lòng yêu nghề đáng quý. Anh tự giác, tận tâm với công việc, luôn hoàn thành nhiệm vụ một cách chính xác và kịp thời, dù không có ai giám sát.
Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi giữa anh thanh niên và cô kỹ sư đã hé lộ những phẩm chất tốt đẹp khác trong con người anh. Đó là sự chân thành, cởi mở, lòng mến khách và sự quan tâm đến người khác. Anh vui mừng khi có khách đến thăm, chuẩn bị trà ngon, tặng hoa và trò chuyện một cách tự nhiên, chân thật. Qua những câu chuyện anh kể về công việc, về những người đồng nghiệp thầm lặng khác, người đọc nhận ra rằng anh không hề cô đơn. Anh sống bằng niềm vui của công việc, bằng sự kết nối với những người cùng chí hướng, cùng lý tưởng cống hiến.
Không chỉ có anh thanh niên, "Lặng lẽ Sa Pa" còn khắc họa những con người khác, tuy xuất hiện thoáng qua nhưng lại góp phần làm sáng lên vẻ đẹp của sự cống hiến. Đó là bác lái xe nhiệt tình, yêu nghề, là ông họa sĩ già trăn trở với vẻ đẹp của cuộc sống và con người Sa Pa, và cả cô kỹ sư trẻ với những rung cảm sâu sắc trước vẻ đẹp của anh thanh niên và công việc thầm lặng của anh. Mỗi người đều mang trong mình một tình yêu với công việc, với đất nước, âm thầm đóng góp sức lực của mình vào sự phát triển chung.
Nguyễn Thành Long đã sử dụng một giọng văn nhẹ nhàng, tinh tế, giàu chất thơ để kể câu chuyện. Những chi tiết nhỏ nhặt, những cảm xúc thoáng qua được miêu tả một cách chân thực, gợi cảm. Tác giả không đi sâu vào những xung đột gay gắt mà tập trung khám phá vẻ đẹp tiềm ẩn trong cuộc sống bình dị, trong những con người bình thường. Chính sự "lặng lẽ" trong cách sống và cống hiến của họ lại tạo nên một sức mạnh lan tỏa, một vẻ đẹp đáng trân trọng.
"Lặng lẽ Sa Pa" không chỉ là một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp mà còn là một khúc ca về những con người sống và làm việc âm thầm nhưng đầy ý nghĩa. Qua hình ảnh anh thanh niên làm công tác khí tượng, Nguyễn Thành Long đã khẳng định vẻ đẹp của sự cống hiến tự nguyện, tinh thần trách nhiệm và lòng yêu nghề. Tác phẩm gợi nhắc chúng ta về những giá trị sống cao đẹp, về sức mạnh của những mối liên kết vô hình giữa con người và về vẻ đẹp tiềm ẩn trong những điều bình dị nhất của cuộc sống. "Lặng lẽ Sa Pa" đã để lại trong lòng người đọc một dư âm sâu lắng, một niềm tin vào những vẻ đẹp âm thầm mà cao quý của cuộc đời.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
103087
-
Hỏi từ APP VIETJACK78772
-
Hỏi từ APP VIETJACK71504
-
Hỏi từ APP VIETJACK59953
-
Hỏi từ APP VIETJACK45838
-
36754
