Quảng cáo
2 câu trả lời 68
Trong kho tàng văn học Việt Nam hiện đại, Nam Cao là một trong những cây bút hiện thực xuất sắc. Ông luôn dành trọn trái tim mình để viết về người nông dân nghèo khổ, đặc biệt là những con người bị xã hội bỏ quên. Tác phẩm “Lão Hạc” là một truyện ngắn tiêu biểu thể hiện sâu sắc tấm lòng nhân đạo cũng như ngòi bút tinh tế, sắc sảo của Nam Cao khi viết về người nông dân Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám.
Nhân vật trung tâm của truyện là lão Hạc, một người nông dân già nua, nghèo khổ, sống cô đơn cùng con chó vàng – kỷ vật của người con trai đi đồn điền cao su. Tuy nghèo khổ, lão lại là người có lòng tự trọng cao và nhân cách trong sạch. Khi không đủ tiền để nuôi con chó, lão đành bán nó đi – một hành động khiến lão đau đớn như “bán đứa con của mình”. Điều đó cho thấy tình cảm sâu nặng và tấm lòng nhân hậu của lão Hạc.
Càng về sau, cuộc sống của lão càng rơi vào ngõ cụt. Đói nghèo, bệnh tật, tuổi già, cô đơn… khiến lão rơi vào bế tắc. Tuy vậy, lão không chấp nhận sống tủi nhục hay làm điều sai trái để tồn tại. Lão không nhận sự giúp đỡ của ông giáo – người bạn hiền tri thức – và càng không muốn tiêu vào mảnh vườn để lại cho con. Cuối cùng, lão chọn cái chết bằng bả chó, một cách ra đi dữ dội và đau đớn – như một lời từ chối hiện thực khốn cùng và là hành động giữ gìn phẩm giá cuối cùng.
Thông qua nhân vật lão Hạc, Nam Cao không chỉ khắc họa hình ảnh người nông dân nghèo đầy tình cảm và phẩm chất cao quý, mà còn thể hiện nỗi xót xa và niềm cảm thông sâu sắc với số phận bất hạnh của họ. Cách xây dựng nhân vật chân thực, sinh động với ngôn ngữ giản dị, lời thoại tự nhiên khiến câu chuyện như một lát cắt chân thực về đời sống nông thôn xưa.
Ngoài ra, nhân vật ông giáo trong truyện cũng mang nhiều ý nghĩa. Ông là người chứng kiến bi kịch của lão Hạc và qua đó, ông dần nhận ra sự phiến diện trong cái nhìn ban đầu của mình về con người. Từ chỗ coi lão Hạc là người “khổ quá hóa hư”, ông giáo dần hiểu rằng “trong cái vỏ nghèo khổ ấy là một tâm hồn thanh cao, đầy nhân cách”. Sự thức tỉnh của ông giáo cũng chính là lời nhắn gửi của tác giả đến người đọc: hãy nhìn sâu vào tâm hồn con người để thấy được vẻ đẹp ẩn giấu bên trong.
Tác phẩm “Lão Hạc” không chỉ là một câu chuyện buồn về thân phận người nông dân mà còn là một bản cáo trạng mạnh mẽ về xã hội bất công thời kỳ trước Cách mạng. Qua đó, Nam Cao đã khẳng định quan điểm nghệ thuật của mình: “Văn chương không phải là một cách đem đến cho người đọc sự thoát ly hay sự quên, mà trái lại, văn chương là một thứ khí giới thanh cao và đắc lực để tố cáo và thay đổi thế giới đầy đau thương này.”
“Lão Hạc” là một truyện ngắn giàu giá trị nhân đạo và hiện thực. Tác phẩm giúp người đọc cảm nhận sâu sắc tấm lòng cao cả và nhân cách đáng trân trọng của người nông dân trong hoàn cảnh khó khăn. Với giọng văn mộc mạc, giàu cảm xúc và cái nhìn đầy nhân văn, Nam Cao đã góp phần làm phong phú thêm hình tượng người nông dân trong văn học Việt Nam.
Bài văn phân tích truyện ngắn “Lão Hạc” – Nam Cao
Nam Cao là một trong những nhà văn hiện thực xuất sắc của nền văn học Việt Nam hiện đại. Tác phẩm Lão Hạc là một trong những truyện ngắn tiêu biểu thể hiện rõ tư tưởng nhân đạo sâu sắc và nghệ thuật xây dựng nhân vật độc đáo của ông. Qua hình tượng nhân vật Lão Hạc, nhà văn đã khắc họa nỗi đau khổ, sự hi sinh và phẩm chất cao quý của người nông dân nghèo trong xã hội xưa.
Lão Hạc là một ông lão nghèo, sống cô độc với con chó Vàng – kỷ vật cuối cùng của người con trai trước khi đi làm đồn điền cao su. Hoàn cảnh sống của lão rất khó khăn, nghèo khổ đến mức không có đủ cơm ăn, phải ăn rau, củ, thậm chí là sung luộc. Thế nhưng, điều khiến người đọc xót xa hơn chính là tấm lòng yêu thương con sâu sắc của lão. Lão chấp nhận hi sinh bản thân, sống khổ cực, chịu mọi đắng cay để giữ lại mảnh vườn – tài sản duy nhất dành cho con.
Chi tiết bán chó Vàng và hành động ăn bả chó để tự kết thúc cuộc đời là những chi tiết đắt giá, thể hiện bi kịch và lòng tự trọng của Lão Hạc. Lão yêu thương con chó vì nó gắn bó với người con trai, lão bán nó đi là bán cả niềm an ủi cuối cùng. Việc ăn bả chó là cách Lão Hạc chọn để không làm phiền đến ai, không phải “ăn mòn” mảnh vườn của con mình, và không để người đời khinh rẻ. Đó là cái chết trong đau đớn nhưng cũng là sự giải thoát thanh cao.
Qua nhân vật Lão Hạc, Nam Cao không chỉ bày tỏ sự cảm thông, xót xa cho số phận người nông dân mà còn ngợi ca phẩm chất cao đẹp của họ: yêu thương, giàu lòng tự trọng, trung thực và giàu đức hi sinh. Nghệ thuật kể chuyện linh hoạt qua lời kể của ông giáo, kết hợp miêu tả tâm lí nhân vật sắc sảo đã tạo nên chiều sâu xúc động cho truyện.
Tóm lại, Lão Hạc là một tác phẩm đặc sắc, vừa lay động lòng người vừa thể hiện tư tưởng nhân đạo tiến bộ của Nam Cao. Qua đó, người đọc không chỉ cảm nhận được nỗi khổ của người dân nghèo mà còn thêm tin yêu vào những giá trị tốt đẹp của con người trong bất kỳ hoàn cảnh nào.
Quảng cáo