Quảng cáo
3 câu trả lời 63
Đóng vai Cám kể lại truyện "Tấm Cám"
Tôi tên là Cám, ai cũng biết đến tôi qua truyện cổ tích "Tấm Cám", nhưng có lẽ ít ai hiểu được tôi đã từng cảm thấy như thế nào khi sống trong chính ngôi nhà của mình – nơi tôi luôn bị so sánh với chị Tấm.
Từ nhỏ, tôi đã sống với mẹ và không có cha. Tôi luôn được mẹ yêu thương, nhưng sự quan tâm đó dường như biến thành sự bảo vệ quá mức. Mẹ tôi lúc nào cũng nói rằng tôi phải là người giỏi nhất, đẹp nhất và xứng đáng có được mọi thứ. Thế rồi chị Tấm xuất hiện – hiền lành, chăm chỉ, ai cũng yêu mến. Càng ngày, tôi càng cảm thấy mình bị lu mờ.
Tôi từng ganh tị với chị – điều đó tôi không chối. Nhưng có ai hiểu cảm giác luôn bị mang ra so sánh, luôn bị nói là "kém hơn người khác" không? Trong lòng tôi đầy những mâu thuẫn: vừa ngưỡng mộ, lại vừa ghen tị. Mẹ tôi càng thúc đẩy tôi phải tranh giành, phải hơn chị Tấm bằng mọi giá… và tôi đã nghe theo.
Cho đến khi chị Tấm trở lại – xinh đẹp, bao dung – tôi mới chợt hiểu rằng: chẳng ai thắng khi sống trong sự đố kị và mưu mô. Càng hãm hại người khác, tôi chỉ càng đánh mất chính mình. Tôi hối hận, nhưng có lẽ đã quá muộn...
Nếu được quay lại, tôi ước mình đã biết yêu thương chị Tấm như một người chị ruột. Bởi tình cảm chân thành mới là thứ giúp con người trở nên tốt đẹp và hạnh phúc thật sự.
Thông điệp:
Qua lời kể của Cám, em nhận ra rằng sự đố kị và lòng tham sẽ dẫn đến đau khổ, còn lòng nhân hậu và bao dung mới là thứ giúp con người sống tốt và được yêu thương.
Tôi là Cô Bé Lọ Lem, một cô gái hiền lành và ngoan ngoãn, sống trong một gia đình đầy rẫy bất công. Mẹ tôi mất sớm, và từ đó, cuộc sống của tôi càng trở nên khó khăn. Cha tôi tái hôn với một người phụ nữ xấu tính và có hai cô con gái ích kỷ. Họ luôn đối xử tệ bạc với tôi, bắt tôi làm hết việc nhà, từ quét dọn, nấu nướng đến giặt giũ, trong khi họ chỉ biết ăn chơi. Nhưng tôi không bao giờ than vãn hay bỏ cuộc. Mẹ tôi đã dạy tôi rằng "chăm chỉ và tốt bụng sẽ được đền đáp xứng đáng", nên tôi cứ âm thầm làm việc và không bao giờ hờn giận.
Một ngày nọ, tin vui đến khi tôi nhận được lời mời tham dự một buổi dạ hội hoành tráng tại cung điện của hoàng tử. Mặc dù tôi rất mong muốn được đi, nhưng dì ghẻ và các chị lại cười nhạo và cấm tôi không được đi. Tôi chỉ biết ngồi lặng lẽ trong góc phòng, trái tim buồn bã và hy vọng vào một phép màu.
Rồi phép màu ấy đến! Người mẹ đỡ đầu, một bà tiên tốt bụng, xuất hiện trước mặt tôi. Bà biến quả bí ngô thành xe ngựa, biến chuột thành ngựa, và biến chiếc váy rách nát của tôi thành một bộ đầm lộng lẫy. Với chiếc giày thủy tinh tuyệt đẹp, tôi bước lên xe ngựa và đến buổi dạ hội.
Khi tôi bước vào cung điện, tất cả mọi người đều nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên, đặc biệt là hoàng tử. Chúng tôi nhảy múa, trò chuyện vui vẻ, và tôi cảm thấy mình như là một nàng công chúa thực sự. Nhưng tôi biết, mọi thứ sẽ không kéo dài mãi mãi. Đúng như lời bà tiên đã cảnh báo, tôi phải rời đi trước khi đồng hồ điểm 12 giờ, nếu không phép thuật sẽ mất hiệu lực.
Khi tôi vội vã chạy ra khỏi cung điện, tôi đánh rơi một chiếc giày thủy tinh. Hoàng tử đã nhặt nó lên và tuyên bố sẽ tìm được cô gái trong giấc mơ của mình. Ngày qua ngày, hoàng tử đi khắp nơi để thử chiếc giày vào chân các cô gái. Khi đến nhà tôi, dù dì ghẻ và các chị tôi cố gắng ngăn cản, hoàng tử đã nhận ra tôi, và chiếc giày thủy tinh vừa vặn như một sự chứng minh cho tình yêu chân thành của chúng tôi.
Cuối cùng, tôi không còn là cô bé Lọ Lem nghèo khổ nữa. Tôi được sống trong cung điện, bên hoàng tử và có một cuộc sống hạnh phúc. Nhưng điều quan trọng nhất mà tôi học được từ cuộc hành trình của mình chính là sự kiên nhẫn và niềm tin vào sự công bằng. Dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, chỉ cần giữ vững lòng tin và sống với trái tim chân thành, hạnh phúc rồi sẽ đến.
Vậy đó, cuộc sống của tôi đã thay đổi hoàn toàn, và tôi mãi mãi biết ơn bà tiên đã mang phép màu đến với tôi.
4o mini
Bài văn: Đóng vai Tấm kể lại câu chuyện của mình
Tôi là Tấm – một cô gái mồ côi mẹ từ nhỏ, sống cùng dì ghẻ và em Cám. Cuộc đời tôi là chuỗi ngày vất vả, buồn tủi, nhưng cuối cùng, sự hiền lành và thật thà của tôi đã được đền đáp.
Từ nhỏ, tôi đã phải làm việc quần quật từ sáng sớm đến tối khuya. Dì ghẻ luôn bắt tôi làm hết mọi việc trong nhà, trong khi Cám thì được cưng chiều. Tôi buồn lắm, nhưng chỉ biết lặng lẽ chịu đựng. Có lần, dì và Cám lừa tôi đi bắt tép, rồi lấy hết phần tép tôi vất vả bắt được. May thay, ông Bụt hiện lên giúp tôi – ông luôn ở bên khi tôi tuyệt vọng nhất.
Chính nhờ ông Bụt, tôi đã được đi dự hội và nên duyên với nhà vua. Tưởng chừng hạnh phúc đã mỉm cười, nhưng dì ghẻ và Cám lại tiếp tục âm mưu hãm hại tôi. Tôi bị hại nhiều lần, hóa thân thành chim vàng anh, cây xoan đào, khung cửi… nhưng lần nào tôi cũng không chịu buông xuôi.
Cuối cùng, tôi trở lại làm người và trở về cung vua. Tôi không còn là cô Tấm yếu đuối như trước. Những đau khổ đã khiến tôi mạnh mẽ và bản lĩnh hơn. Tôi đã đòi lại công bằng cho mình, để kẻ ác phải trả giá.
Qua câu chuyện của cuộc đời mình, tôi hiểu rằng: Ở hiền sẽ gặp lành, và sự kiên nhẫn, lòng tốt sẽ luôn được đền đáp xứng đáng. Đừng bao giờ từ bỏ niềm tin vào điều tốt đẹp, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
52886
-
Hỏi từ APP VIETJACK43045
-
Hỏi từ APP VIETJACK41600
-
Hỏi từ APP VIETJACK36861