Quảng cáo
18 câu trả lời 41960
Từ giữa thế kỉ 18 những người dân làm nghề sơn mài từ miền Bắc, miền Trung di dân vào Đồng Nai, Gia Định và Bình Dương. Ban đầu khi đến Thủ Dầu Một Bình Dương họ chỉ lo khai khẩn đất hoang làm nông lo kinh tế gia đình. Sau này kinh tế ổn định trong thời gian rãnh rỗi để tưởng nhớ về quê hương họ đã cho ra đời những bức tranh sơn mài. Những người dân giàu có trong vùng biết đến tác phẩm tranh sơn mài họ đem lòng yêu thích và mua. Từ đó họ có nguồn thu nhập từ việc làm tranh sơn mài, làng sơn mài bắt đầu hình thành từ đây và nổi tiếng khắp miền Đông Nam Bộ được lưu truyền cho đến ngày nay. Nét đẹp truyền thống của sơn mài Tương Bình Hiệp vẫn được duy trì qua nhiều thế hệ chính là sự tinh xảo, nhẹ nhàng, thanh thoát trong mỗi chi tiết, đường nét. Đặc biệt, sản phẩm sơn mài Tương Bình Hiệp được một số chuyên gia đánh giá có tính năng chịu đựng được cả ở vùng khí hậu hàn đới châu Âu khi không bị bong nứt hoặc biến dạng. Dẫu vậy, sản phẩm sơn mài truyền thống cũng đối mặt với nhiều thách thức do điều kiện kinh tế thị trường; nguyên vật liệu thiếu dần, giá thành cao; nguồn lao động thiếu hụt; phần lớn các cơ sở sản xuất còn tồn tại hoạt động thì nhỏ lẻ, khó khăn nguồn vốn; sản xuất gia công các công đoạn thiếu sự đồng bộ, gắn kết giữa các cơ sở trong sản xuất; nhu cầu khách hàng tiêu dùng ngày càng đòi hỏi chất lượng cao…Làm sao để làng nghề không bị mai một? Để vực dậy làng nghề truyền thống, Bình Dương đã lập hồ sơ xin công nhận nghề sơn mài Tương Bình Hiệp là Di sản văn hóa phi vật thể Quốc gia và đến năm 2016, Bộ Văn hóa - Thể thao và Du lịch chính thức công nhận. Cũng thời điểm tỉnh Bình Dương bắt đầu xây dựng "Ðề án bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp” do các sở, ngành trong tỉnh thực hiện. Thế nhưng đề án vẫn không được thực hiện do "quả bóng" trách nhiệm được đá đi đá lại. Đến tháng 5/2017, UBND tỉnh Bình Dương tiếp tục giao thành phố Thủ Dầu Một phối hợp nghiên cứu “Ðề án bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp”. Riêng bản thân em em cần phải cố gắng giữ gìn và phát huy cũng như là quảng bá làng nghề truyền thống ấy. Đó là một nét đẹp và là niềm tự hào của người dân Bình Dương vì đã được"Bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp"từ bao thế hệ nay.
Từ giữa thế kỉ 18 những người dân làm nghề sơn mài từ miền Bắc, miền Trung di dân vào Đồng Nai, Gia Định và Bình Dương. Ban đầu khi đến Thủ Dầu Một Bình Dương họ chỉ lo khai khẩn đất hoang làm nông lo kinh tế gia đình. Sau này kinh tế ổn định trong thời gian rãnh rỗi để tưởng nhớ về quê hương họ đã cho ra đời những bức tranh sơn mài. Những người dân giàu có trong vùng biết đến tác phẩm tranh sơn mài họ đem lòng yêu thích và mua. Từ đó họ có nguồn thu nhập từ việc làm tranh sơn mài, làng sơn mài bắt đầu hình thành từ đây và nổi tiếng khắp miền Đông Nam Bộ được lưu truyền cho đến ngày nay. Nét đẹp truyền thống của sơn mài Tương Bình Hiệp vẫn được duy trì qua nhiều thế hệ chính là sự tinh xảo, nhẹ nhàng, thanh thoát trong mỗi chi tiết, đường nét. Đặc biệt, sản phẩm sơn mài Tương Bình Hiệp được một số chuyên gia đánh giá có tính năng chịu đựng được cả ở vùng khí hậu hàn đới châu Âu khi không bị bong nứt hoặc biến dạng. Dẫu vậy, sản phẩm sơn mài truyền thống cũng đối mặt với nhiều thách thức do điều kiện kinh tế thị trường; nguyên vật liệu thiếu dần, giá thành cao; nguồn lao động thiếu hụt; phần lớn các cơ sở sản xuất còn tồn tại hoạt động thì nhỏ lẻ, khó khăn nguồn vốn; sản xuất gia công các công đoạn thiếu sự đồng bộ, gắn kết giữa các cơ sở trong sản xuất; nhu cầu khách hàng tiêu dùng ngày càng đòi hỏi chất lượng cao…Làm sao để làng nghề không bị mai một? Để vực dậy làng nghề truyền thống, Bình Dương đã lập hồ sơ xin công nhận nghề sơn mài Tương Bình Hiệp là Di sản văn hóa phi vật thể Quốc gia và đến năm 2016, Bộ Văn hóa - Thể thao và Du lịch chính thức công nhận. Cũng thời điểm tỉnh Bình Dương bắt đầu xây dựng "Ðề án bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp” do các sở, ngành trong tỉnh thực hiện. Thế nhưng đề án vẫn không được thực hiện do "quả bóng" trách nhiệm được đá đi đá lại. Đến tháng 5/2017, UBND tỉnh Bình Dương tiếp tục giao thành phố Thủ Dầu Một phối hợp nghiên cứu “Ðề án bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp”. Riêng bản thân em em cần phải cố gắng giữ gìn và phát huy cũng như là quảng bá làng nghề truyền thống ấy. Đó là một nét đẹp và là niềm tự hào của người dân Bình Dương vì đã được"Bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp"từ bao thế hệ nay.
Từ giữa thế kỉ 18 những người dân làm nghề sơn mài từ miền Bắc, miền Trung di dân vào Đồng Nai, Gia Định và Bình Dương. Ban đầu khi đến Thủ Dầu Một Bình Dương họ chỉ lo khai khẩn đất hoang làm nông lo kinh tế gia đình. Sau này kinh tế ổn định trong thời gian rãnh rỗi để tưởng nhớ về quê hương họ đã cho ra đời những bức tranh sơn mài. Những người dân giàu có trong vùng biết đến tác phẩm tranh sơn mài họ đem lòng yêu thích và mua. Từ đó họ có nguồn thu nhập từ việc làm tranh sơn mài, làng sơn mài bắt đầu hình thành từ đây và nổi tiếng khắp miền Đông Nam Bộ được lưu truyền cho đến ngày nay. Nét đẹp truyền thống của sơn mài Tương Bình Hiệp vẫn được duy trì qua nhiều thế hệ chính là sự tinh xảo, nhẹ nhàng, thanh thoát trong mỗi chi tiết, đường nét. Đặc biệt, sản phẩm sơn mài Tương Bình Hiệp được một số chuyên gia đánh giá có tính năng chịu đựng được cả ở vùng khí hậu hàn đới châu Âu khi không bị bong nứt hoặc biến dạng. Dẫu vậy, sản phẩm sơn mài truyền thống cũng đối mặt với nhiều thách thức do điều kiện kinh tế thị trường; nguyên vật liệu thiếu dần, giá thành cao; nguồn lao động thiếu hụt; phần lớn các cơ sở sản xuất còn tồn tại hoạt động thì nhỏ lẻ, khó khăn nguồn vốn; sản xuất gia công các công đoạn thiếu sự đồng bộ, gắn kết giữa các cơ sở trong sản xuất; nhu cầu khách hàng tiêu dùng ngày càng đòi hỏi chất lượng cao…Làm sao để làng nghề không bị mai một? Để vực dậy làng nghề truyền thống, Bình Dương đã lập hồ sơ xin công nhận nghề sơn mài Tương Bình Hiệp là Di sản văn hóa phi vật thể Quốc gia và đến năm 2016, Bộ Văn hóa - Thể thao và Du lịch chính thức công nhận. Cũng thời điểm tỉnh Bình Dương bắt đầu xây dựng "Ðề án bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp” do các sở, ngành trong tỉnh thực hiện. Thế nhưng đề án vẫn không được thực hiện do "quả bóng" trách nhiệm được đá đi đá lại. Đến tháng 5/2017, UBND tỉnh Bình Dương tiếp tục giao thành phố Thủ Dầu Một phối hợp nghiên cứu “Ðề án bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp”. Riêng bản thân em em cần phải cố gắng giữ gìn và phát huy cũng như là quảng bá làng nghề truyền thống ấy. Đó là một nét đẹp và là niềm tự hào của người dân Bình Dương vì đã được"Bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp"từ bao thế hệ nay.
bạn có thể lenn wed mà vhjvb,dmnfnmj jfjjf ỏckhrlfdpdspjo;4iwj jxe;o e ohèuiwhffffffffffffffffffffffffffffffffffhfhfhfhfhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh
Từ giữa thế kỉ 18 những người dân làm nghề sơn mài từ miền Bắc, miền Trung di dân vào Đồng Nai, Gia Định và Bình Dương. Ban đầu khi đến Thủ Dầu Một Bình Dương họ chỉ lo khai khẩn đất hoang làm nông lo kinh tế gia đình. Sau này kinh tế ổn định trong thời gian rãnh rỗi để tưởng nhớ về quê hương họ đã cho ra đời những bức tranh sơn mài. Những người dân giàu có trong vùng biết đến tác phẩm tranh sơn mài họ đem lòng yêu thích và mua. Từ đó họ có nguồn thu nhập từ việc làm tranh sơn mài, làng sơn mài bắt đầu hình thành từ đây và nổi tiếng khắp miền Đông Nam Bộ được lưu truyền cho đến ngày nay. Nét đẹp truyền thống của sơn mài Tương Bình Hiệp vẫn được duy trì qua nhiều thế hệ chính là sự tinh xảo, nhẹ nhàng, thanh thoát trong mỗi chi tiết, đường nét. Đặc biệt, sản phẩm sơn mài Tương Bình Hiệp được một số chuyên gia đánh giá có tính năng chịu đựng được cả ở vùng khí hậu hàn đới châu Âu khi không bị bong nứt hoặc biến dạng. Dẫu vậy, sản phẩm sơn mài truyền thống cũng đối mặt với nhiều thách thức do điều kiện kinh tế thị trường; nguyên vật liệu thiếu dần, giá thành cao; nguồn lao động thiếu hụt; phần lớn các cơ sở sản xuất còn tồn tại hoạt động thì nhỏ lẻ, khó khăn nguồn vốn; sản xuất gia công các công đoạn thiếu sự đồng bộ, gắn kết giữa các cơ sở trong sản xuất; nhu cầu khách hàng tiêu dùng ngày càng đòi hỏi chất lượng cao…Làm sao để làng nghề không bị mai một? Để vực dậy làng nghề truyền thống, Bình Dương đã lập hồ sơ xin công nhận nghề sơn mài Tương Bình Hiệp là Di sản văn hóa phi vật thể Quốc gia và đến năm 2016, Bộ Văn hóa - Thể thao và Du lịch chính thức công nhận. Cũng thời điểm tỉnh Bình Dương bắt đầu xây dựng "Ðề án bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp” do các sở, ngành trong tỉnh thực hiện. Thế nhưng đề án vẫn không được thực hiện do "quả bóng" trách nhiệm được đá đi đá lại. Đến tháng 5/2017, UBND tỉnh Bình Dương tiếp tục giao thành phố Thủ Dầu Một phối hợp nghiên cứu “Ðề án bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp”. Riêng bản thân em em cần phải cố gắng giữ gìn và phát huy cũng như là quảng bá làng nghề truyền thống ấy. Đó là một nét đẹp và là niềm tự hào của người dân Bình Dương vì đã được"Bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp"từ bao thế hệ nay.
Từ giữa thế kỉ 18 những người dân làm nghề sơn mài từ miền Bắc, miền Trung di dân vào Đồng Nai, Gia Định và Bình Dương. Ban đầu khi đến Thủ Dầu Một Bình Dương họ chỉ lo khai khẩn đất hoang làm nông lo kinh tế gia đình. Sau này kinh tế ổn định trong thời gian rãnh rỗi để tưởng nhớ về quê hương họ đã cho ra đời những bức tranh sơn mài. Những người dân giàu có trong vùng biết đến tác phẩm tranh sơn mài họ đem lòng yêu thích và mua. Từ đó họ có nguồn thu nhập từ việc làm tranh sơn mài, làng sơn mài bắt đầu hình thành từ đây và nổi tiếng khắp miền Đông Nam Bộ được lưu truyền cho đến ngày nay. Nét đẹp truyền thống của sơn mài Tương Bình Hiệp vẫn được duy trì qua nhiều thế hệ chính là sự tinh xảo, nhẹ nhàng, thanh thoát trong mỗi chi tiết, đường nét. Đặc biệt, sản phẩm sơn mài Tương Bình Hiệp được một số chuyên gia đánh giá có tính năng chịu đựng được cả ở vùng khí hậu hàn đới châu Âu khi không bị bong nứt hoặc biến dạng. Dẫu vậy, sản phẩm sơn mài truyền thống cũng đối mặt với nhiều thách thức do điều kiện kinh tế thị trường; nguyên vật liệu thiếu dần, giá thành cao; nguồn lao động thiếu hụt; phần lớn các cơ sở sản xuất còn tồn tại hoạt động thì nhỏ lẻ, khó khăn nguồn vốn; sản xuất gia công các công đoạn thiếu sự đồng bộ, gắn kết giữa các cơ sở trong sản xuất; nhu cầu khách hàng tiêu dùng ngày càng đòi hỏi chất lượng cao…Làm sao để làng nghề không bị mai một? Để vực dậy làng nghề truyền thống, Bình Dương đã lập hồ sơ xin công nhận nghề sơn mài Tương Bình Hiệp là Di sản văn hóa phi vật thể Quốc gia và đến năm 2016, Bộ Văn hóa - Thể thao và Du lịch chính thức công nhận. Cũng thời điểm tỉnh Bình Dương bắt đầu xây dựng "Ðề án bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp” do các sở, ngành trong tỉnh thực hiện. Thế nhưng đề án vẫn không được thực hiện do "quả bóng" trách nhiệm được đá đi đá lại. Đến tháng 5/2017, UBND tỉnh Bình Dương tiếp tục giao thành phố Thủ Dầu Một phối hợp nghiên cứu “Ðề án bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp”. Riêng bản thân em em cần phải cố gắng giữ gìn và phát huy cũng như là quảng bá làng nghề truyền thống ấy. Đó là một nét đẹp và là niềm tự hào của người dân Bình Dương vì đã được"Bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp"từ bao thế hệ nay.
...Xem thêm
Từ giữa thế kỉ 18 những người dân làm nghề sơn mài từ miền Bắc, miền Trung di dân vào Đồng Nai, Gia Định và Bình Dương. Ban đầu khi đến Thủ Dầu Một Bình Dương họ chỉ lo khai khẩn đất hoang làm nông lo kinh tế gia đình. Sau này kinh tế ổn định trong thời gian rãnh rỗi để tưởng nhớ về quê hương họ đã cho ra đời những bức tranh sơn mài. Những người dân giàu có trong vùng biết đến tác phẩm tranh sơn mài họ đem lòng yêu thích và mua. Từ đó họ có nguồn thu nhập từ việc làm tranh sơn mài, làng sơn mài bắt đầu hình thành từ đây và nổi tiếng khắp miền Đông Nam Bộ được lưu truyền cho đến ngày nay. Nét đẹp truyền thống của sơn mài Tương Bình Hiệp vẫn được duy trì qua nhiều thế hệ chính là sự tinh xảo, nhẹ nhàng, thanh thoát trong mỗi chi tiết, đường nét. Đặc biệt, sản phẩm sơn mài Tương Bình Hiệp được một số chuyên gia đánh giá có tính năng chịu đựng được cả ở vùng khí hậu hàn đới châu Âu khi không bị bong nứt hoặc biến dạng. Dẫu vậy, sản phẩm sơn mài truyền thống cũng đối mặt với nhiều thách thức do điều kiện kinh tế thị trường; nguyên vật liệu thiếu dần, giá thành cao; nguồn lao động thiếu hụt; phần lớn các cơ sở sản xuất còn tồn tại hoạt động thì nhỏ lẻ, khó khăn nguồn vốn; sản xuất gia công các công đoạn thiếu sự đồng bộ, gắn kết giữa các cơ sở trong sản xuất; nhu cầu khách hàng tiêu dùng ngày càng đòi hỏi chất lượng cao…Làm sao để làng nghề không bị mai một? Để vực dậy làng nghề truyền thống, Bình Dương đã lập hồ sơ xin công nhận nghề sơn mài Tương Bình Hiệp là Di sản văn hóa phi vật thể Quốc gia và đến năm 2016, Bộ Văn hóa - Thể thao và Du lịch chính thức công nhận. Cũng thời điểm tỉnh Bình Dương bắt đầu xây dựng "Ðề án bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp” do các sở, ngành trong tỉnh thực hiện. Thế nhưng đề án vẫn không được thực hiện do "quả bóng" trách nhiệm được đá đi đá lại. Đến tháng 5/2017, UBND tỉnh Bình Dương tiếp tục giao thành phố Thủ Dầu Một phối hợp nghiên cứu “Ðề án bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp”. Riêng bản thân em em cần phải cố gắng giữ gìn và phát huy cũng như là quảng bá làng nghề truyền thống ấy. Đó là một nét đẹp và là niềm tự hào của người dân Bình Dương vì đã được"Bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp"từ bao thế hệ nay.
Từ giữa thế kỉ 18 những người dân làm nghề sơn mài từ miền Bắc, miền Trung di dân vào Đồng Nai, Gia Định và Bình Dương. Ban đầu khi đến Thủ Dầu Một Bình Dương họ chỉ lo khai khẩn đất hoang làm nông lo kinh tế gia đình. Sau này kinh tế ổn định trong thời gian rãnh rỗi để tưởng nhớ về quê hương họ đã cho ra đời những bức tranh sơn mài. Những người dân giàu có trong vùng biết đến tác phẩm tranh sơn mài họ đem lòng yêu thích và mua. Từ đó họ có nguồn thu nhập từ việc làm tranh sơn mài, làng sơn mài bắt đầu hình thành từ đây và nổi tiếng khắp miền Đông Nam Bộ được lưu truyền cho đến ngày nay. Nét đẹp truyền thống của sơn mài Tương Bình Hiệp vẫn được duy trì qua nhiều thế hệ chính là sự tinh xảo, nhẹ nhàng, thanh thoát trong mỗi chi tiết, đường nét. Đặc biệt, sản phẩm sơn mài Tương Bình Hiệp được một số chuyên gia đánh giá có tính năng chịu đựng được cả ở vùng khí hậu hàn đới châu Âu khi không bị bong nứt hoặc biến dạng. Dẫu vậy, sản phẩm sơn mài truyền thống cũng đối mặt với nhiều thách thức do điều kiện kinh tế thị trường; nguyên vật liệu thiếu dần, giá thành cao; nguồn lao động thiếu hụt; phần lớn các cơ sở sản xuất còn tồn tại hoạt động thì nhỏ lẻ, khó khăn nguồn vốn; sản xuất gia công các công đoạn thiếu sự đồng bộ, gắn kết giữa các cơ sở trong sản xuất; nhu cầu khách hàng tiêu dùng ngày càng đòi hỏi chất lượng cao…Làm sao để làng nghề không bị mai một? Để vực dậy làng nghề truyền thống, Bình Dương đã lập hồ sơ xin công nhận nghề sơn mài Tương Bình Hiệp là Di sản văn hóa phi vật thể Quốc gia và đến năm 2016, Bộ Văn hóa - Thể thao và Du lịch chính thức công nhận. Cũng thời điểm tỉnh Bình Dương bắt đầu xây dựng "Ðề án bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp” do các sở, ngành trong tỉnh thực hiện. Thế nhưng đề án vẫn không được thực hiện do "quả bóng" trách nhiệm được đá đi đá lại. Đến tháng 5/2017, UBND tỉnh Bình Dương tiếp tục giao thành phố Thủ Dầu Một phối hợp nghiên cứu “Ðề án bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp”. Riêng bản thân em em cần phải cố gắng giữ gìn và phát huy cũng như là quảng bá làng nghề truyền thống ấy. Đó là một nét đẹp và là niềm tự hào của người dân Bình Dương vì đã được"Bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp"từ bao thế hệ nay.
Từ giữa thế kỉ 18 những người dân làm nghề sơn mài từ miền Bắc, miền Trung di dân vào Đồng Nai, Gia Định và Bình Dương. Ban đầu khi đến Thủ Dầu Một Bình Dương họ chỉ lo khai khẩn đất hoang làm nông lo kinh tế gia đình. Sau này kinh tế ổn định trong thời gian rãnh rỗi để tưởng nhớ về quê hương họ đã cho ra đời những bức tranh sơn mài. Những người dân giàu có trong vùng biết đến tác phẩm tranh sơn mài họ đem lòng yêu thích và mua. Từ đó họ có nguồn thu nhập từ việc làm tranh sơn mài, làng sơn mài bắt đầu hình thành từ đây và nổi tiếng khắp miền Đông Nam Bộ được lưu truyền cho đến ngày nay. Nét đẹp truyền thống của sơn mài Tương Bình Hiệp vẫn được duy trì qua nhiều thế hệ chính là sự tinh xảo, nhẹ nhàng, thanh thoát trong mỗi chi tiết, đường nét. Đặc biệt, sản phẩm sơn mài Tương Bình Hiệp được một số chuyên gia đánh giá có tính năng chịu đựng được cả ở vùng khí hậu hàn đới châu Âu khi không bị bong nứt hoặc biến dạng. Dẫu vậy, sản phẩm sơn mài truyền thống cũng đối mặt với nhiều thách thức do điều kiện kinh tế thị trường; nguyên vật liệu thiếu dần, giá thành cao; nguồn lao động thiếu hụt; phần lớn các cơ sở sản xuất còn tồn tại hoạt động thì nhỏ lẻ, khó khăn nguồn vốn; sản xuất gia công các công đoạn thiếu sự đồng bộ, gắn kết giữa các cơ sở trong sản xuất; nhu cầu khách hàng tiêu dùng ngày càng đòi hỏi chất lượng cao…Làm sao để làng nghề không bị mai một? Để vực dậy làng nghề truyền thống, Bình Dương đã lập hồ sơ xin công nhận nghề sơn mài Tương Bình Hiệp là Di sản văn hóa phi vật thể Quốc gia và đến năm 2016, Bộ Văn hóa - Thể thao và Du lịch chính thức công nhận. Cũng thời điểm tỉnh Bình Dương bắt đầu xây dựng "Ðề án bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp” do các sở, ngành trong tỉnh thực hiện. Thế nhưng đề án vẫn không được thực hiện do "quả bóng" trách nhiệm được đá đi đá lại. Đến tháng 5/2017, UBND tỉnh Bình Dương tiếp tục giao thành phố Thủ Dầu Một phối hợp nghiên cứu “Ðề án bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp”. Riêng bản thân em em cần phải cố gắng giữ gìn và phát huy cũng như là quảng bá làng nghề truyền thống ấy. Đó là một nét đẹp và là niềm tự hào của người dân Bình Dương vì đã được"Bảo tồn và phát triển làng nghề sơn mài Tương Bình Hiệp"từ bao thế hệ nay.
Nét đẹp truyền thống của nghề sơn mài Bình Dương và trách nhiệm giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc
Mở bài
Bình Dương không chỉ nổi tiếng với sự phát triển kinh tế năng động mà còn là vùng đất lưu giữ nhiều giá trị văn hóa truyền thống, đặc biệt là các làng nghề thủ công. Trong số đó, nghề sơn mài đã trở thành một biểu tượng nghệ thuật độc đáo, phản ánh sự tinh tế và sáng tạo của người thợ Việt Nam. Nghề sơn mài không chỉ là một phương thức mưu sinh mà còn là một phần quan trọng trong việc bảo tồn bản sắc văn hóa dân tộc.
Thân bài
1. Lịch sử và sự phát triển của nghề sơn mài Bình Dương
Nghề sơn mài tại Bình Dương có lịch sử hơn 300 năm, được hình thành và phát triển mạnh mẽ tại các khu vực như Tương Bình Hiệp, Chánh Nghĩa, Phú Cường, Tân An, Định Hòa. Ban đầu, nghề này chủ yếu phục vụ nhu cầu trang trí nội thất, nhưng theo thời gian, các nghệ nhân đã sáng tạo ra nhiều sản phẩm đa dạng như tranh sơn mài, hộp trang trí, bình hoa, bàn ghế, và các vật dụng mỹ nghệ khác2.
Sơn mài Bình Dương nổi tiếng nhờ quy trình chế tác công phu, trải qua 25 công đoạn từ chuẩn bị nguyên liệu, vẽ phác thảo, sơn lót, cẩn trứng, cẩn xà cừ, đến đánh bóng. Mỗi sản phẩm mất từ 3 đến 6 tháng để hoàn thiện, đòi hỏi sự kiên nhẫn và tay nghề cao của người thợ.
2. Giá trị văn hóa và nghệ thuật của nghề sơn mài
Sơn mài không chỉ là một nghề thủ công mà còn là một loại hình nghệ thuật mang đậm bản sắc dân tộc. Các tác phẩm sơn mài thường thể hiện những hình ảnh quê hương, phong cảnh, con người Việt Nam, tạo nên sự kết nối giữa truyền thống và hiện đại. Nghệ thuật sơn mài Bình Dương đã vươn xa ra thế giới, được nhiều nước yêu thích và đánh giá cao về sự tinh xảo và độc đáo2.
3. Liên hệ thực tế bản thân trong việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc
Là một người trẻ, tôi nhận thức rõ trách nhiệm của mình trong việc bảo tồn và phát huy giá trị của nghề sơn mài. Tôi có thể góp phần giữ gìn bản sắc văn hóa bằng cách:
Tìm hiểu và giới thiệu về nghề sơn mài đến bạn bè, người thân.
Ủng hộ sản phẩm sơn mài thay vì các sản phẩm công nghiệp đại trà.
Tham gia các hoạt động bảo tồn như triển lãm, hội chợ làng nghề.
Ứng dụng sơn mài vào đời sống hiện đại, kết hợp với thiết kế nội thất, thời trang để tạo sự mới mẻ nhưng vẫn giữ được nét truyền thống.
Kết bài
Nghề sơn mài Bình Dương không chỉ là một nghề thủ công mà còn là một phần quan trọng của văn hóa Việt Nam. Việc giữ gìn và phát triển nghề truyền thống không chỉ giúp bảo tồn giá trị dân tộc mà còn tạo cơ hội để nghệ thuật Việt Nam vươn ra thế giới. Mỗi người trẻ chúng ta đều có thể góp phần vào việc bảo tồn bản sắc văn hóa bằng những hành động thiết thực, từ việc tìm hiểu, trân trọng đến việc ứng dụng sáng tạo trong cuộc sống.
Bạn có muốn tôi giúp chỉnh sửa hoặc bổ sung thêm nội dung nào không? 😊
Bình Dương – vùng đất hiền hòa nằm ở miền Đông Nam Bộ – không chỉ nổi tiếng là tỉnh công nghiệp phát triển mà còn là nơi lưu giữ nhiều giá trị văn hóa truyền thống quý báu. Trong số đó, nghề gốm sứ được xem là một trong những niềm tự hào lớn của người dân nơi đây. Gốm Bình Dương không chỉ mang vẻ đẹp của bàn tay tài hoa, mà còn chứa đựng tâm hồn, bản sắc và tinh thần lao động sáng tạo của con người Việt Nam.
Nghề gốm ở Bình Dương đã có từ hơn trăm năm trước. Nổi tiếng nhất là làng gốm Tân Phước Khánh (thị xã Tân Uyên) và làng gốm Lái Thiêu (thành phố Thuận An). Ban đầu, những người thợ gốm chỉ làm các sản phẩm đơn giản như chum, vại, nồi, chén, bát phục vụ sinh hoạt hằng ngày. Dần dần, họ học hỏi, sáng tạo để tạo ra nhiều mẫu mã tinh tế hơn như bình hoa, tượng trang trí, chậu cảnh, bình trà, đĩa gốm vẽ hoa văn rồng, phượng, sen, cá chép... Các sản phẩm ấy không chỉ được tiêu thụ trong nước mà còn xuất khẩu đi nhiều quốc gia trên thế giới.
Điều đặc biệt ở gốm sứ Bình Dương là sự kết hợp hài hòa giữa truyền thống và hiện đại. Màu men của gốm có độ bóng tự nhiên, hoa văn tinh tế, mang đậm phong cách dân gian Việt Nam. Những người thợ gốm ở đây không chỉ là nghệ nhân làm nghề, mà còn là những người “thổi hồn” vào đất. Họ cần mẫn nhào nặn, vuốt ve từng khối đất sét, để từ đôi tay ấy, đất hóa thành những tác phẩm nghệ thuật sống động. Chính tinh thần lao động cần cù, sáng tạo và tình yêu nghề đã giúp gốm Bình Dương giữ được vị thế vững chắc trong lòng người dân Việt Nam.
Nghề gốm cũng mang một ý nghĩa văn hóa sâu sắc. Mỗi sản phẩm là kết tinh của bản sắc văn hóa địa phương, thể hiện sự khéo léo, tinh tế và óc thẩm mỹ của người thợ Việt. Hơn thế nữa, những họa tiết trên gốm – hình ảnh hoa sen, con rồng, chim hạc, cảnh làng quê – đều phản ánh vẻ đẹp tâm hồn Việt Nam: giản dị, thanh cao, nhưng giàu sức sống. Bởi vậy, nghề gốm không chỉ là nghề mưu sinh mà còn là cách người Bình Dương gìn giữ linh hồn văn hóa dân tộc qua từng sản phẩm.
Ngày nay, dù xã hội phát triển nhanh, máy móc hiện đại dần thay thế lao động thủ công, nhưng nghề gốm Bình Dương vẫn được duy trì và phát triển. Nhiều cơ sở gốm sứ đã áp dụng kỹ thuật mới, nhưng vẫn giữ nét truyền thống trong cách tạo dáng và trang trí sản phẩm. Những lễ hội gốm, triển lãm, lớp học nghề được tổ chức thường xuyên nhằm giúp thế hệ trẻ hiểu, yêu và tự hào về nghề của quê hương.
Về phần bản thân em, là một học sinh sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Bình Dương, em luôn cảm thấy tự hào khi quê mình có nghề gốm sứ nổi tiếng khắp nơi. Mỗi lần được đi tham quan xưởng gốm, nhìn những người thợ miệt mài bên lò nung, em càng thêm trân trọng công sức và tài năng của họ. Em nhận ra rằng, giữ gìn và phát huy nghề truyền thống không chỉ là trách nhiệm của người làm nghề, mà còn là bổn phận của thế hệ trẻ như em.
Em sẽ cố gắng học tập tốt, tìm hiểu thêm về lịch sử và văn hóa quê hương. Em cũng sẽ tuyên truyền, giới thiệu cho bạn bè ở nơi khác biết về gốm Bình Dương, về những giá trị mà nghề truyền thống này mang lại. Sau này, nếu có cơ hội, em muốn tham gia vào các hoạt động bảo tồn, quảng bá nghề gốm, hoặc đơn giản là sử dụng, trân trọng những sản phẩm thủ công do chính người Bình Dương làm ra.
Kết bài:
Nghề gốm sứ Bình Dương là một phần linh hồn của quê hương em – biểu tượng cho sự khéo léo, sáng tạo và bền bỉ của con người nơi đây. Mỗi sản phẩm gốm là một câu chuyện kể về quá khứ, là niềm tự hào của hiện tại và là hành trang văn hóa quý báu cho tương lai. Em tin rằng, chỉ khi thế hệ trẻ chúng em biết yêu, biết trân trọng và giữ gìn những giá trị truyền thống ấy, bản sắc văn hóa Bình Dương mới mãi tỏa sáng và trường tồn cùng thời gian.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
54693
-
Hỏi từ APP VIETJACK45364
-
Hỏi từ APP VIETJACK43925
-
Hỏi từ APP VIETJACK42771
