viết một bài văn nêu tình cảm cảm xúc về bài thơ hoặc câu chuyện
Quảng cáo
2 câu trả lời 26
Bài thơ "Nguyệt Cầm" của Xuân Diệu là một tác phẩm thơ ca đầy cảm xúc, thể hiện những suy tư sâu sắc về tình yêu, sự cô đơn, và nỗi nhớ trong cuộc sống. Khi đọc bài thơ này, tôi không thể không cảm nhận được nỗi lòng của nhân vật trữ tình, sự khắc khoải trong tâm hồn, những cảm giác lẻ loi và khát khao tìm kiếm một sự gần gũi, một tình yêu đích thực.
Ngay từ những câu thơ đầu tiên, Xuân Diệu đã khéo léo sử dụng hình ảnh "nguyệt cầm" để miêu tả người con gái, nhưng đó không chỉ là một hình ảnh thơ mộng, mà còn là sự tượng trưng cho sự mong manh, xa vắng. Trong không gian tĩnh lặng của đêm trăng, “nguyệt cầm” như một sự cô đơn vĩnh viễn, người con gái không thể đến gần, không thể chia sẻ những tâm tư, tình cảm.
Nhân vật trữ tình trong bài thơ dường như muốn gọi mời, muốn thể hiện cảm xúc của mình nhưng lại bị ngăn cách bởi một khoảng cách vô hình. Cảm giác này khiến tôi liên tưởng đến sự lạnh lùng trong mối quan hệ, sự thiếu vắng sự gần gũi, chia sẻ trong tình yêu. Đôi khi, mặc dù chúng ta luôn khao khát được yêu thương, nhưng thực tế lại không thể nào đạt được điều mình mong muốn. Sự mong đợi và cô đơn trong tình yêu là điều mà ai trong chúng ta cũng có thể cảm nhận được.
Bài thơ không chỉ là nỗi cô đơn, mà còn là sự khát khao yêu thương. Câu thơ “Em ơi! Em ngủ đi, đừng giận hờn chi” vừa thể hiện sự ân cần, vừa chứa đựng một nỗi buồn sâu thẳm. Người trữ tình không muốn gây tổn thương cho người mình yêu, không muốn đối phương giận hờn hay xa cách, nhưng sự thật là giữa họ vẫn tồn tại một khoảng cách mênh mông, khó thể nào lấp đầy. Trong cái khoảnh khắc tĩnh lặng, người ấy chỉ biết lặng thinh, mong mỏi sự gần gũi, dù cho điều đó dường như là không thể.
Xuân Diệu luôn có khả năng thể hiện sự mỏng manh của tình yêu qua từng câu chữ. Tình yêu trong "Nguyệt Cầm" là tình yêu đầy đam mê, nhưng cũng đầy sự mong manh, dễ vỡ. Những khoảnh khắc yêu thương như những đám mây trôi, nhẹ nhàng nhưng cũng dễ dàng tan biến. Xuân Diệu không chỉ miêu tả tình yêu qua những cảm xúc tươi sáng mà còn là những khoảnh khắc đầy tiếc nuối, khắc khoải trong sự cô đơn. Điều này khiến tôi cảm thấy xót xa, như thể tình yêu trong bài thơ là một điều gì đó đẹp đẽ, tinh khiết nhưng không thể kéo dài lâu, vì giữa nó luôn có một khoảng trống không thể lấp đầy.
Một điều thú vị trong bài thơ "Nguyệt Cầm" là sự giao thoa giữa thời gian và không gian. Xuân Diệu không chỉ miêu tả một khoảnh khắc duy nhất mà ông còn khéo léo đưa vào bài thơ cảm giác về thời gian trôi qua, về sự thay đổi không ngừng. Sự cô đơn của nhân vật trữ tình như thể không chỉ là hiện tại mà là một cảm giác kéo dài trong suốt cuộc đời, như những đám mây vĩnh viễn không thể chạm đến.
Bài thơ "Nguyệt Cầm" của Xuân Diệu đã khắc họa rõ nét những cảm xúc về sự cô đơn, nỗi nhớ nhung và khát khao yêu thương. Đọc bài thơ này, tôi cảm nhận được một tình yêu mong manh nhưng đậm sâu, một tình yêu mà trong đó, sự cô đơn không thể nào xóa nhòa được. Xuân Diệu đã cho tôi một cái nhìn khác về tình yêu, không chỉ là sự đắm say mà còn là sự trân trọng từng khoảnh khắc, dù cho đó là một khoảnh khắc đơn độc và lẻ loi. Tình yêu trong "Nguyệt Cầm" chính là sự đồng điệu giữa tâm hồn và vũ trụ, giữa ánh sáng và bóng tối, giữa sự yêu thương và sự xa cách.
Bài thơ “Đêm nay Bác không ngủ” của Minh Huệ khiến em vô cùng xúc động khi cảm nhận được tình yêu thương bao la mà Bác Hồ dành cho bộ đội và nhân dân. Hình ảnh Bác thức suốt đêm, bên bếp lửa hồng, lo lắng cho những người lính hành quân khiến em cảm thấy vừa tự hào, vừa kính yêu Người. Từng câu thơ ấm áp như ngọn lửa sưởi ấm lòng người:
"Anh đội viên thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ."
Tình cảm của Bác dành cho bộ đội không chỉ thể hiện sự quan tâm mà còn là sự hy sinh cao cả, quên mình vì nước. Đọc bài thơ, em hiểu hơn về lòng yêu nước, tinh thần trách nhiệm và trái tim nhân hậu của Bác Hồ. Em thầm hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt để xứng đáng với công lao của Người.
Mẫu 2: Cảm nghĩ về bài thơ "Mẹ" (Trần Quốc Minh)
Bài thơ "Mẹ" của Trần Quốc Minh đã chạm đến trái tim em bằng những vần thơ giản dị mà sâu sắc về tình mẫu tử thiêng liêng. Khi đọc những câu thơ:
"Mẹ là ngọn gió mát
Ru con suốt tháng ngày
Mẹ là bóng mát rợp
Che con suốt đời con."
Em cảm nhận được sự hy sinh thầm lặng và tình yêu bao la mà mẹ dành cho con. Mẹ không chỉ là người sinh thành mà còn là chỗ dựa vững chắc, luôn che chở, nâng đỡ con trong cuộc sống. Bài thơ khiến em càng thêm yêu thương và trân trọng mẹ hơn. Em tự nhủ sẽ cố gắng ngoan ngoãn, học giỏi để mẹ luôn vui lòng.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
5 21763
-
6902
-
5248
-
4299