Quảng cáo
3 câu trả lời 186
Phân tích bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải
Thanh Hải sáng tác bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” vào tháng 11/1980, khi ông đang trên giường bệnh, không lâu trước khi qua đời. Bài thơ là một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, giàu cảm xúc, đồng thời cũng là khát vọng sống, cống hiến của một con người luôn yêu đời và tha thiết với cuộc sống.
Khổ 1: Bức tranh thiên nhiên mùa xuân
“Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc.
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời.
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng.”
Khổ thơ mở đầu là một bức tranh thiên nhiên đầy màu sắc và âm thanh của mùa xuân. Hình ảnh “bông hoa tím biếc” mọc giữa dòng sông xanh gợi vẻ đẹp nhỏ bé, tinh khôi, nhưng đầy sức sống của thiên nhiên. Tiếng chim chiền chiện hót vang trời là âm thanh quen thuộc của đồng quê Việt Nam, làm bức tranh thêm sinh động. Điệp từ “hót chi” thể hiện sự ngạc nhiên, xúc động trước vẻ đẹp ấy. Hành động “đưa tay hứng” là cử chỉ đầy trân trọng, nâng niu vẻ đẹp của cuộc sống, đồng thời bộc lộ tâm hồn nhạy cảm, yêu thiên nhiên của tác giả.
Khổ 2: Suy tư về mùa xuân của đất nước
“Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy trên lưng.
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ.
Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao.”
Tác giả đã mở rộng ý thơ từ mùa xuân thiên nhiên sang mùa xuân của đất nước. “Người cầm súng” và “người ra đồng” là hai hình tượng đại diện cho lực lượng bảo vệ và xây dựng tổ quốc. Từ “lộc” mang ý nghĩa ẩn dụ, biểu trưng cho sự sống, sự sinh sôi và những thành quả lao động. Hai câu thơ cuối với điệp từ “tất cả” cùng nhịp điệu dồn dập diễn tả không khí khẩn trương, xôn xao của đất nước trong thời kỳ xây dựng, phát triển.
Khổ 3: Khát vọng cống hiến của tác giả
“Ta làm con chim hót,
Ta làm một cành hoa,
Ta nhập vào hòa ca
Một nốt trầm xao xuyến.”
Thanh Hải bộc lộ khát vọng sống đẹp, sống ý nghĩa qua những hình ảnh đầy sức biểu tượng. “Con chim hót”, “cành hoa” là những sự vật nhỏ bé nhưng có ích, góp phần làm đẹp cho đời. Tác giả khiêm nhường ví mình như “một nốt trầm” trong bản hòa ca của cuộc sống. “Nốt trầm” tuy không nổi bật, nhưng vẫn không thể thiếu, thể hiện mong muốn cống hiến âm thầm, lặng lẽ của ông.
Khổ 4: Lời nguyện ước chân thành
“Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời.
Dù là tuổi hai mươi,
Dù là khi tóc bạc.”
Khát vọng cống hiến được tác giả khẳng định mạnh mẽ qua hình ảnh “mùa xuân nho nhỏ”. Dù nhỏ bé, nhưng mùa xuân ấy luôn dâng hiến cho đời một cách âm thầm, không phô trương. Thanh Hải ý thức rằng, giá trị của con người nằm ở những gì họ đóng góp, bất kể tuổi tác. Câu thơ “Dù là tuổi hai mươi / Dù là khi tóc bạc” thể hiện tinh thần cống hiến không ngừng nghỉ, bất chấp thời gian hay hoàn cảnh.
Khổ 5: Tình yêu quê hương, đất nước
“Mùa xuân – ta xin hát
Câu Nam ai, Nam bình.
Nước non ngàn dặm mình,
Nước non ngàn dặm tình.”
Tác giả tiếp tục bộc lộ tình yêu quê hương, đất nước qua điệu hò dân ca Huế, như một cách nhắc nhở về truyền thống văn hóa lâu đời. “Nước non ngàn dặm” vừa gợi lên vẻ đẹp hùng vĩ, vừa biểu đạt tình cảm sâu nặng của tác giả với quê hương.
Khổ 6: Khép lại bằng âm hưởng thiết tha
“Mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời.
Dù là tuổi hai mươi,
Dù là khi tóc bạc.”
Khổ thơ cuối lặp lại ý thơ trong khổ 4, tạo nên sự trọn vẹn cho tác phẩm. Thanh Hải một lần nữa nhấn mạnh khát vọng cống hiến lặng lẽ, nhỏ bé nhưng bền bỉ, ý nghĩa.
Kết luận
Bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” không chỉ là tiếng lòng yêu cuộc sống, yêu quê hương tha thiết của Thanh Hải, mà còn là một lời nhắn nhủ chân thành về ý nghĩa của sự cống hiến. Qua mỗi khổ thơ, ta cảm nhận được tinh thần lạc quan, nhân văn và niềm tin mãnh liệt vào cuộc sống. Tác phẩm là một “mùa xuân” thật sự trong lòng độc giả, góp phần làm giàu thêm giá trị văn học Việt Nam.
Bài thơ "Mùa Xuân nho nhỏ" của Thanh Hải là một bài thơ nổi tiếng thể hiện tình yêu thiên nhiên, quê hương, đất nước và khát vọng cống hiến của tác giả. Bài thơ không chỉ hay ở hình thức mà còn sâu sắc về nội dung, thể hiện sự kết nối giữa hồn và xác, giữa cái riêng và cái chung. Dưới đây là phân tích chi tiết từng khổ thơ của bài thơ:
Khổ 1:
“Nếu tôi là con chim Là chiếc lá trên cành Sẽ đưa tay tôi vuốt thắm Để mùa xuân nho nhỏ”
Phân tích: Khổ thơ mở đầu với một câu hỏi mang tính giả định "Nếu tôi là con chim / Là chiếc lá trên cành", qua đó tác giả muốn gửi gắm ước mơ và khát vọng về một cuộc sống tự do, hòa mình vào thiên nhiên. "Con chim" và "chiếc lá" là hình ảnh tượng trưng cho sự mỏng manh, giản dị nhưng cũng rất đỗi quý giá trong cuộc sống. Dù chỉ là những hình ảnh nhỏ bé, nhưng tác giả vẫn muốn "vuốt thắm" để mùa xuân được tươi đẹp hơn, thể hiện ước vọng được góp phần làm đẹp thêm mùa xuân của đất nước, dù là với những việc làm nhỏ bé, thầm lặng.
Khổ 2:
“Mùa xuân xuân xuân ơi! Mùa xuân nho nhỏ thôi Đưa tay tôi vuốt thắm Mùa xuân một mùa xuân...”
Phân tích: Ở khổ này, tác giả sử dụng điệp từ "Mùa xuân" để nhấn mạnh sự sống mãnh liệt của mùa xuân, vừa là mùa của thiên nhiên, vừa là mùa của sự khởi đầu, sự cống hiến. Cụm từ "mùa xuân nho nhỏ" vừa giản dị, gần gũi, nhưng cũng ẩn chứa một khát vọng lớn lao. "Đưa tay tôi vuốt thắm" là hình ảnh tượng trưng cho việc tác giả muốn đóng góp vào vẻ đẹp của cuộc sống, dù chỉ là những việc làm nhỏ bé, thầm lặng. Mùa xuân trong bài thơ không chỉ là mùa của thiên nhiên mà còn là mùa của tình yêu đất nước, của sự sống tươi đẹp.
Khổ 3:
“Sang mùa xuân tôi biết Dẫu bao lâu rồi vẫn mới Nắng vẫn mơn mởn Những ngón tay êm ngập...”
Phân tích: Khổ thơ này khắc họa một không gian mùa xuân đẹp và tràn đầy sức sống. Mùa xuân không chỉ là một khái niệm tự nhiên mà còn là biểu tượng của sự tươi mới, không bao giờ phai nhạt. "Nắng vẫn mơn mởn" và "những ngón tay êm ngập" là những hình ảnh tượng trưng cho sự tươi sáng và ấm áp của cuộc sống. Tác giả không chỉ miêu tả mùa xuân của thiên nhiên mà còn là mùa xuân của tâm hồn, khi con người luôn cảm nhận được sự mới mẻ trong lòng.
Khổ 4:
“Mùa xuân đến nơi đâu Là con chim bé nhỏ Vẫn theo ngọn gió bay Nỗi lòng tôi vươn mãi”
Phân tích: Ở đây, "con chim bé nhỏ" có thể là hình ảnh của những con người nhỏ bé, giản dị nhưng luôn khao khát bay cao, vươn xa. Mùa xuân đến là lúc những ước mơ, hy vọng của con người được nâng niu và chăm sóc. "Nỗi lòng tôi vươn mãi" chính là những khát vọng cống hiến, những khao khát làm mới cuộc sống, làm đẹp thêm cho đời. Mùa xuân trong bài thơ không chỉ là mùa của thiên nhiên mà còn là mùa của những ước mơ lớn lao, của tình yêu quê hương, đất nước.
Khổ 5:
“Và tôi luôn vươn mãi Cùng mùa xuân đi về Gió ngập đầy hồn tôi Để nở hoa mầm đất...”
Phân tích: Khổ thơ này thể hiện một khát vọng cống hiến mạnh mẽ. "Tôi luôn vươn mãi" thể hiện ý chí kiên cường và sự khao khát cống hiến không ngừng nghỉ. Mùa xuân không chỉ đến với thiên nhiên mà còn "đi về" trong trái tim, trong tâm hồn mỗi con người. "Gió ngập đầy hồn tôi" là hình ảnh tượng trưng cho sức sống mãnh liệt, những cảm xúc sâu sắc về cuộc sống và tình yêu quê hương. "Để nở hoa mầm đất" là hình ảnh ẩn dụ cho sự sáng tạo và cống hiến của con người vào công cuộc xây dựng đất nước.
Bài thơ "Mùa Xuân nho nhỏ" của Thanh Hải là một bài thơ giàu cảm xúc, thể hiện tình yêu thiên nhiên, đất nước và khát vọng cống hiến của tác giả. Thông qua những hình ảnh giản dị như "con chim", "chiếc lá", tác giả thể hiện một cách sâu sắc ước mơ được đóng góp vào sự nghiệp lớn lao của đất nước, dù chỉ là những việc làm nhỏ bé. Bài thơ thể hiện sự kết hợp giữa "hồn" và "xác", giữa những cảm xúc, khát vọng của con người và vẻ đẹp của thiên nhiên, của mùa xuân, và cũng là biểu tượng cho sự đổi mới, cho một tương lai tươi sáng.
Phân tích bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" của Thanh Hải
Mở bài:
Bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" của Thanh Hải là tiếng lòng chân thành, thiết tha gửi gắm khát vọng cống hiến cho đời. Sáng tác vào cuối đời, khi nhà thơ đang nằm trên giường bệnh, tác phẩm trở thành bài ca về cuộc sống, về lòng yêu nước và ước nguyện cao đẹp.
Thân bài:
Khổ 1: Cảm xúc trước mùa xuân thiên nhiên đất trời
"Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời."
Bức tranh thiên nhiên mở ra với hình ảnh dòng sông xanh biếc và bông hoa tím nhỏ bé, biểu tượng cho vẻ đẹp giản dị nhưng tràn đầy sức sống. Tiếng chim chiền chiện trong trẻo vang vọng không gian, tạo nên một khúc nhạc thiên nhiên trong lành.
Khổ 2 và 3: Cảm xúc trước mùa xuân đất nước và con người
"Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng..."
Hình ảnh "giọt long lanh" vừa là giọt sương buổi sớm, vừa là giọt xuân của trời đất. Động tác "tôi đưa tay tôi hứng" thể hiện sự trân trọng vẻ đẹp thiên nhiên, gắn bó sâu sắc với cuộc sống.
"Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy trên lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ."
Mùa xuân đất nước hiện lên với hình ảnh người lính và người nông dân. "Lộc" không chỉ là chồi non mà còn là biểu tượng cho niềm tin, sức sống và thành quả lao động.
Khổ 4 và 5: Suy ngẫm và ước nguyện cống hiến
"Ta làm con chim hót
Ta làm một nhành hoa
Ta nhập vào hoà ca
Một nốt trầm xao xuyến."
Nhà thơ bày tỏ mong muốn trở thành những điều nhỏ bé nhưng ý nghĩa: tiếng chim hót, nhành hoa tỏa hương, nốt nhạc làm đẹp cho đời. Tất cả thể hiện khát vọng dâng hiến một cách khiêm nhường mà cao cả.
"Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc."
Ước nguyện chân thành ấy không bị giới hạn bởi tuổi tác, thể hiện ý chí sống đẹp, sống có ích.
Khổ cuối: Ca ngợi quê hương qua điệu dân ca Huế
"Mùa xuân ta xin hát
Câu Nam ai, Nam bình
Nước non ngàn dặm mình
Nhịp phách tiền đất Huế."
Khúc ca Huế vang lên, gợi không gian văn hóa dân tộc. Lời thơ thấm đẫm lòng yêu nước, niềm tự hào về quê hương, xứ sở.
Kết bài:
Bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" của Thanh Hải thực sự "hay cả hồn lẫn xác" như Xuân Diệu từng nói. Vẻ đẹp của thiên nhiên, đất nước hòa quyện với khát vọng sống cao cả đã tạo nên bài thơ giàu sức gợi cảm, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
103475
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
79181 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
72519 -
Hỏi từ APP VIETJACK60307
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
46296 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
36999
