Quảng cáo
2 câu trả lời 582
Hồi đó, khi còn bé, tôi luôn ngước nhìn bầu trời mỗi khi mặt trời lấp ló trong buổi sáng tinh mơ. Tôi thích lắm, vì đó là lúc mà cha tôi bắt đầu đi làm, và mẹ tôi thì luôn âu yếm, dặn dò tôi những lời dịu dàng. Mỗi lần như thế, tôi luôn hỏi mẹ về mặt trời. Mẹ nói rằng mặt trời giống như một người bạn rất thân, là người mang ánh sáng đến cho mọi vật, giúp cho cây cối lớn lên và cho chúng ta ấm áp. Tôi mơ ước mình có thể chạm vào mặt trời, vì nó giống như một người bạn rất gần gũi, luôn thắp sáng thế giới của tôi.
Một buổi chiều, khi trời đã nhạt dần ánh sáng, tôi chạy ra vườn và nhìn thấy mặt trời đang lặn. Tôi hỏi mẹ: "Mặt trời đi đâu rồi mẹ?" Mẹ nhìn tôi với ánh mắt trìu mến rồi cười nhẹ: "Mặt trời đi về phương xa, để rồi ngày mai lại quay trở lại với con." Đó là những lời dịu dàng mà mẹ đã dạy tôi, để tôi hiểu rằng mặt trời không bao giờ rời xa, nó luôn quay lại vào mỗi buổi sáng, để soi sáng cuộc đời.
Lúc ấy, tôi cảm thấy yên bình và hạnh phúc vô cùng. Mẹ và cha là những người giống như mặt trời trong cuộc đời tôi, luôn dẫn đường và yêu thương tôi vô điều kiện. Mỗi ngày trôi qua, tôi học được rằng, giống như mặt trời luôn quay lại sau mỗi đêm tối, tình yêu của cha mẹ cũng luôn hiện hữu, dù tôi có ở đâu, làm gì. Những ký ức về mặt trời ấu thơ đó vẫn mãi in đậm trong trái tim tôi, là nguồn sáng vĩnh cửu trong hành trình lớn lên của tôi.
Tuổi thơ là quãng thời gian đẹp đẽ và êm đềm nhất đối với mỗi chúng ta. Tuổi thơ ấy lưu giữ biết bao kỉ niệm, có những kỉ niệm vui, cũng có những kỉ niệm buồn, nhưng tất cả chúng đều giúp ta khôn lớn, trưởng thành hơn. Trong những kí ức đẹp đẽ ấy, lần tôi về quê đã để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc và một kỉ niệm khiến tôi không bao giờ quên.
Sau một năm học tập vất vả, bố mẹ cho tôi về quê chơi một tuần để thăm ông bà và họ hàng. Nghe được điều ấy tôi đã buồn chán biết nhường nào, tôi liên tưởng đến những ngày hè nhàm chán, nóng nực ở quê nhà mà lòng buồn rượi rượi. Nhưng bố mẹ đã quyết định nên tôi chẳng dám phản đối. Ngày bố mẹ đưa tôi ra xe để về quê lòng tôi buồn thắt lại. Chiếc xe chuyển bánh, hình ảnh thành phố tấp nập xa dần, quang cảnh bắt đầu chuyển sang những cánh đồng lúa xanh rì bát ngát, trải dài đến tận chân trời, nhà cửa cũng dần thưa thớt hơn. Quê tôi ở ngoại thành Hà Nội, đi chỉ trong vòng một giờ đồng hồ đã đến nơi. Đến điểm dừng xe, ông bà và các anh em đã chờ sẵn để đón tôi. Mọi người ai cũng hớn hở, vui mừng.
Ông bà đưa tôi về nhà, tôi rửa mặt mũi rồi đứa em tên Hòa kéo tôi sang nhà của em. Em dẫn tôi vào một góc bí mật và lôi ra không biết bao nhiêu là giấy màu, nan tre,… Cu cậu bảo biết tôi sẽ về nên để dành những thứ này chờ tôi đến làm sáo diều. Nói xong Hòa cười giòn tan, nụ cười trong trẻo làm tôi thấy thân thiết ngay với Hòa, dù trước đây tôi và em rất ít khi trò chuyện với nhau.
Chỉ một lát sau Hòa đã lôi hết dụng cụ ra giữa sân và em bắt đầu bày cho tôi cách làm diều. Những nan tre được vót sẵn, nhẵn thín, những tấm giấy màu xanh đỏ trông thật sặc sỡ,… Hòa vừa hướng dẫn tôi, vừa làm nhoay nhoáy cái diều của mình vậy mà chẳng mấy chốc diều của em đã hoàn thành. Một chiếc diều lớn với màu đỏ rực làm chủ đạo. Sau một hồi hì hụi, cuối cùng diều của tôi cũng hoàn thành, nó siêu vẹo và có vẻ hơi yếu. Nhưng tôi vẫn rất vui, vì đây là lần đầu tiên tôi tự làm được một món đồ chơi cho riêng mình. Làm xong con diều chúng tôi ra triền đê của làng thả, Hòa thả diều vô cùng điệu nghệ, chẳng mấy chốc diều đã bay lên cao vút, hòa trong tiếng gió là tiếng sáo diều vi vu, nghe thật dịu dàng, êm đềm, thiết tha. Cứ vậy cả buổi chiều chúng tôi chơi đùa với nhau. Hòa đã làm tôi thay đổi hẳn suy nghĩ của mình về kì nghỉ hè nhàm chán ở quê.
Những ngày sau đó, tôi còn được Hòa đưa đi khám phá rất nhiều điều thú vị khác: chăn trâu, bắt cá, bơi sông,… những niềm vui tuổi thơ mà tôi sẽ chẳng bao giờ có được nếu không có kì nghỉ hè này.
Kết thúc kì nghỉ, tôi lưu luyến chẳng muốn rời xa quê hương, rời xa ông bà và bé Hòa. Kì nghỉ này đã khiến cho tôi thêm yêu quê hương, yêu nơi chôn rau cắt rốn của mình. Những kỉ niệm này tôi sẽ mãi khắc ghi trong tim, nó cũng đồng thời là động lực để tôi phấn đấu học tập thật tốt để xây dựng quê hương thêm giàu đẹp.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
69449 -
55042
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
45929 -
Hỏi từ APP VIETJACK44118
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
43394
