Quảng cáo
3 câu trả lời 167
Câu chuyện: Cuộc Phiêu Lưu Của Chú Bò Con
Ngày xưa, trong một ngôi làng nhỏ nằm cạnh dòng sông xanh, có một chú bò con tên là Bống. Bống rất hiền lành và dễ thương, với bộ lông trắng muốt và đôi mắt sáng long lanh. Chú luôn mơ ước được khám phá thế giới bên ngoài đồng cỏ mà mình đã sống suốt thời gian qua.
Một ngày nọ, khi trời bắt đầu hửng sáng, Bống quyết định rời xa bãi cỏ quen thuộc để bắt đầu cuộc phiêu lưu. Chú đã nghe những câu chuyện từ các bạn cừu về một khu rừng kỳ diệu ở phía Bắc, nơi có những cây cao chọc trời và những dòng suối trong xanh.
Chú bò con bắt đầu bước đi, lòng đầy háo hức. Trên đường đi, Bống gặp một con gà mái tên là Gà Gô. Gà Gô rất vui mừng khi gặp Bống và hỏi:
- "Chú đi đâu mà sớm vậy, Bống?"
- "Tôi đang trên đường đến khu rừng kỳ diệu! Cô có muốn cùng đi không?" Bống hỏi.
Gà Gô suy nghĩ một chút rồi đồng ý. Hai người bạn cùng nhau đi qua những cánh đồng xanh mướt, nghe tiếng chim hót líu lo và cảm nhận làn gió mát rượi. Sau một hồi đi bộ, họ cũng đến được rìa rừng.
Khi bước vào khu rừng, Bống và Gà Gô không khỏi ngạc nhiên trước vẻ đẹp nơi đây. Những cây cổ thụ to lớn đứng sừng sững, ánh nắng xuyên qua những tán lá tạo thành những vệt sáng lung linh trên mặt đất. Họ khám phá những dòng suối trong vắt và những bông hoa rực rỡ.
Tuy nhiên, khi đang vui chơi, bỗng họ nghe thấy tiếng kêu cứu vọng lại từ một bụi rậm. Bống và Gà Gô vội vàng chạy đến, thì ra là một chú thỏ con bị kẹt chân trong một cái bẫy. Chú thỏ sợ hãi và khóc lóc:
- "Xin hãy giúp tôi, tôi không thể tự thoát ra được!"
Bống nhìn Gà Gô, và cả hai quyết định sẽ giúp chú thỏ. Bống dùng sức mạnh của mình để kéo cái bẫy ra, trong khi Gà Gô nhắc nhở chú thỏ giữ bình tĩnh. Cuối cùng, sau một hồi cố gắng, chú thỏ đã được giải cứu. Nó cảm ơn Bống và Gà Gô rối rít:
- "Cảm ơn hai bạn! Nếu không có các bạn, tôi không biết sẽ ra sao!"
Thế là ba người bạn quyết định tiếp tục khám phá khu rừng cùng nhau. Họ chơi đùa, tìm hiểu những điều mới lạ, và giúp đỡ những con vật khác gặp khó khăn trên đường đi. Tình bạn giữa Bống, Gà Gô và chú thỏ ngày càng khăng khít.
Cuối ngày, khi mặt trời bắt đầu lặn, họ quyết định quay về nhà. Trên đường về, Bống cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Chú đã không chỉ khám phá được khu rừng kỳ diệu mà còn tìm thấy những người bạn mới và cảm nhận được giá trị của tình bạn và sự sẻ chia.
Về đến nhà, Bống kể lại cuộc phiêu lưu của mình cho mẹ nghe. Mẹ Bống mỉm cười và ôm lấy chú, tự hào về sự dũng cảm và lòng tốt của con. Kể từ đó, Bống không chỉ là một chú bò con dũng cảm mà còn là một người bạn tuyệt vời, luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người xung quanh.
Câu chuyện về Bống không chỉ là một cuộc phiêu lưu thú vị mà còn chứa đựng những bài học về tình bạn, lòng dũng cảm và tinh thần sẻ chia. Qua cuộc hành trình của mình, Bống đã trở thành một chú bò không chỉ mạnh mẽ mà còn giàu lòng nhân ái.
Câu chuyện: Hành tinh lỳ lạ:
Tàu vũ trụ của chúng tôi lướt qua dải ngân hà rực rỡ, hướng đến những miền sao xa thẳm. Bỗng nhiên, tiếng chuông báo động vang lên dữ dội, các kim đồng hồ trên bảng điều khiển nhảy loạn xạ, rồi im bặt. Hệ thống định vị cũng tê liệt hoàn toàn. Tàu buộc phải hạ cánh khẩn cấp xuống một hành tinh lạ xuất hiện trên màn hình radar.Khi cửa tàu mở ra, hai bóng người cao lớn bước vào, trang phục của họ hoàn toàn khác biệt so với những gì chúng tôi từng biết. Da của họ óng ánh nhiều màu sắc, từ hồng rực rỡ đến xanh lam dịu mát, vàng nghệ rực rỡ hay tím biếc huyền ảo. Thú vị hơn cả là họ có những cánh tay bằng thép chắc chắn, lộ ra khi họ kéo cao tay áo."Có lẽ họ quen di dời núi non, lấp biển bằng sức mạnh phi thường đó," Chăn-bai, người bạn đồng hành của tôi, thì thầm bên tai tôi.Dưới sự dẫn dắt của hai người máy, chúng tôi bước vào thành phố hiện đại và kỳ lạ. Mọi thứ xung quanh đều do máy móc điều khiển, từ việc xây dựng nhà cửa đến cắt tóc, tẩm quất thư giãn. Những chiếc ô tô bay lượn trên cao, chỉ cần ra lệnh bằng giọng nói là chúng sẽ chở bạn đến bất cứ nơi đâu. Tuy nhiên, sự tiện lợi này cũng đi kèm với sự xa lạ và tẻ nhạt.Tôi tò mò quan sát mọi thứ xung quanh, từ những tòa nhà cao chọc trời lấp lánh ánh kim đến những công viên xanh mát với những "cây máy" khổng lồ. Đặt tay lên thân cây, tôi cảm nhận được sự nóng ran đến khó tin, hoàn toàn trái ngược với bóng râm mát và tiếng chim hót líu lo thường thấy trên Trái Đất.Nỗi nhớ quê hương da diết trào dâng trong lòng tôi. 30 độ C trên Trái Đất tuy nóng nhưng vẫn dễ chịu hơn nhiều so với cái oi bức nơi đây. Tôi khao khát được trở về, được đắm mình dưới bóng cây râm mát, được nghe tiếng chim hót líu lo, và được cảm nhận hơi thở của thiên nhiên. Bao giờ tôi mới được trở lại Trái Đất thân yêu?Hành trình khám phá hành tinh kỳ lạ này mang đến cho tôi nhiều trải nghiệm thú vị, nhưng cũng khiến tôi càng thêm trân quý quê hương của mình. Nơi đó tuy bình dị, tuy mộc mạc, nhưng lại là nơi mang lại cho tôi cảm giác bình yên và hạnh phúc nhất.
Chúc bạn học giỏi!
- Này, trông anh khỏe thế, sao anh lại để cho người đánh đập khổ sở như vậy?
Trâu trả lời khẽ vào tai Cọp:
- Người tuy nhỏ, nhưng người có trí khôn, anh ạ!
Cọp không hiểu, tò mò hỏi:
- Trí khôn là cái gì? Nó như thế nào?
Trâu không biết giải thích ra sao, đành trả lời qua quýt:
- Trí khôn là trí khôn, chứ còn là cái gì nữa? Muốn biết rõ thì hỏi người ấy!
Cọp thong thả bước lại chỗ anh nông dân và hỏi:
- Trí khôn của anh đâu, cho tôi xem một tí có được không?
Anh nông dân suy nghĩ một lát rồi nói:
- Trí khôn tôi để ở nhà. Ðể tôi về lấy cho anh xem. Anh có cần, tôi sẽ cho anh một ít.
Cọp nghe nói, mừng lắm. Anh nông dân toan đi, lại làm như sực nhớ ra điều gì bèn nói:
- Nhưng mà tôi đi khỏi, lỡ anh ăn mất trâu của tôi thì sao?
Cọp đang băn khoăn chưa biết trả lời thế nào thì anh nông dân đã nói tiếp:- Hay là anh chịu khó để tôi buộc tạm vào gốc cây này cho tôi được yên tâm.
Cọp ưng thuận, anh nông dân bèn lấy dây thừng trói cọp thật chặt vào một gốc cây. Xong anh lấy rơm chất chung quanh Cọp, châm lửa đốt và quát:
- Trí khôn của ta đây! Trí khôn của ta đây!
Trâu thấy vậy thích quá, bò lăn ra mà cười, không may hàm trên va vào đá, răng gãy không còn chiếc nào. Mãi sau dây thừng cháy đứt, Cọp mới vùng dậy ba chân bốn cẳng chạy thẳng vào rừng không dám ngoái nhìn lại. Từ đó, cọp sinh ra con nào trên mình cũng có những vằn đen dài, vốn là dấu tích những vết cháy, còn trâu thì chẳng con nào có răng ở hàm trên cả.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
22469
-
Hỏi từ APP VIETJACK15157
-
Hỏi từ APP VIETJACK14318