“Mùa Hạ mới đến mà tường như đang sắp qua. Có khi nào, có ai thấy, cứ mỗi mùa Hạ đền, ta man mác buồn. Thấy mình như một người mắc nợ.
Nợ bạn một lời xin lỗi khi năm học sắp hết. Vì một lỗi lầm vào một ngày xấu trời đã xa lặc lơ trong năm học.
Nợ bạn một lời cảm ơn. Vì điều bạn làm cho ta lúc đó cứ như hiển nhiên mà giờ đây ta mới thấy nó thật lớn lao.
Nợ thấy cô một lời chia sẻ.
Nợ bác lạo công một lời hỏi thăm.
Nợ gốc bàng tỏa bóng mát suốt những mùa nắng. Nợ cây phượng luôn đúng hẹn góc sân trường. Nợ nần thật sự chứ không phải núp bóng dưới thì vị nỗi nhớ. Vì gốc cây bàng hay cảnh phượng đã nhẫn nại chứng kiến ta khó nhọc trưởng thành mỗi ngày...
Con người ta lớn lên là mắc nợ. Từ nợ sinh thành đến nợ áo còm. Từ nợ ân tình đến nợ khát vọng. Nợ tỉnh đồng bào nợ nghĩa nước non.
Ta lại cảng lớn, khi ta sống mà còn biết minh luôn mắc nợ".
(Trích "Ngày trong sương mù”-Hà Nhân)
Câu 1. (0.5 điểm) Theo đoạn trích, mỗi mùa hạ đến, ta “thấy mình như mắc nợ" những điều gì? Câu 2. (1.5 điểm) Thông điệp em tâm đắc nhất qua đoạn trích trên là gì? Vì sao? Câu 3. (3 điểm) Hãy viết bài văn trình bày suy nghĩ của em về ý kiến được nêu trong phần đọc hiểu: “Ta lại cảng lớn, khi ta sống mà còn biết mình luôn mắc nợ".
Quảng cáo
2 câu trả lời 502
### Câu 1: Theo đoạn trích, mỗi mùa hạ đến, ta “thấy mình như mắc nợ" những điều gì?
Theo đoạn trích, mỗi mùa hạ đến, ta cảm thấy mình mắc nợ những điều sau:
- **Nợ bạn một lời xin lỗi**: Vì một lỗi lầm đã xảy ra trong năm học mà ta chưa kịp xin lỗi.
- **Nợ bạn một lời cảm ơn**: Vì những điều bạn đã làm cho ta mà giờ đây ta mới nhận ra giá trị của chúng.
- **Nợ thấy cô một lời chia sẻ**: Có thể là sự quan tâm và cảm thông chưa được thể hiện.
- **Nợ bác lao công một lời hỏi thăm**: Vì sự chăm sóc và phục vụ không được chúng ta ghi nhận đầy đủ.
- **Nợ gốc bàng và cây phượng**: Những cây đã gắn bó và chứng kiến quá trình trưởng thành của ta, tạo ra những kỷ niệm đáng quý.
Tóm lại, ta cảm thấy mình mắc nợ những người, những đối tượng đã góp phần vào cuộc sống của mình và những điều ta chưa kịp thể hiện sự biết ơn hay lòng thành.
### Câu 2: Thông điệp em tâm đắc nhất qua đoạn trích trên là gì? Vì sao?
Thông điệp tâm đắc nhất từ đoạn trích là:
**“Ta lại càng lớn, khi ta sống mà còn biết mình luôn mắc nợ.”**
**Giải thích:**
- **Ý nghĩa của sự nhận thức về nợ nần**: Đoạn trích nhấn mạnh việc nhận ra rằng mỗi người trong chúng ta đều có những món nợ lớn nhỏ đối với người khác, đối với cuộc sống. Sự nhận thức về những món nợ này giúp chúng ta trưởng thành hơn, biết trân trọng và sống có trách nhiệm.
- **Sự trưởng thành từ việc nhận thức**: Khi chúng ta hiểu và cảm nhận được sự mắc nợ, chúng ta không chỉ thấy mình cần phải trả ơn mà còn cảm nhận được giá trị và ý nghĩa của các mối quan hệ và những gì mình đã nhận được từ cuộc sống. Điều này thúc đẩy chúng ta trở nên khiêm tốn và biết ơn hơn, từ đó phát triển những phẩm chất tốt đẹp và trách nhiệm.
- **Tạo động lực sống tốt đẹp hơn**: Nhận thức về những món nợ giúp chúng ta nỗ lực sống tốt hơn, thể hiện lòng biết ơn và sự quan tâm đối với những người xung quanh, từ đó góp phần xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.
### Câu 3: Viết bài văn trình bày suy nghĩ về ý kiến: “Ta lại càng lớn, khi ta sống mà còn biết mình luôn mắc nợ.”
**Bài văn:**
Cuộc sống của mỗi chúng ta luôn gắn liền với những mối quan hệ và sự tương trợ từ người khác. Đoạn trích “Ngày trong sương mù” của Hà Nhân đã nêu lên một quan điểm sâu sắc về sự trưởng thành: “Ta lại càng lớn, khi ta sống mà còn biết mình luôn mắc nợ.” Ý kiến này không chỉ đơn thuần là sự nhận thức về món nợ vật chất mà còn là một bài học quý giá về lòng biết ơn và trách nhiệm.
Khi biết mình mắc nợ, chúng ta không chỉ đơn giản là thừa nhận những gì mình đã nhận từ người khác mà còn hiểu rõ hơn về giá trị của những món quà, sự giúp đỡ và tình cảm mà mình đã nhận được. Điều này giúp chúng ta nhìn nhận cuộc sống từ góc độ khiêm tốn hơn, thấu hiểu hơn về những gì người khác đã làm cho mình, dù là nhỏ bé hay lớn lao.
**Sự trưởng thành qua nhận thức về nợ nần**:
Nhận thức rằng mình luôn mắc nợ giúp chúng ta trở nên khiêm tốn hơn. Một người trưởng thành thực sự là người biết nhìn nhận và cảm nhận những món nợ của mình đối với những người xung quanh. Sự nhận thức này giúp chúng ta cảm thấy trách nhiệm và có động lực để hành động một cách tốt đẹp hơn. Ví dụ, khi chúng ta biết ơn và cảm kích những gì người khác đã làm cho mình, chúng ta sẽ có xu hướng trả ơn bằng cách làm việc tốt, chia sẻ và giúp đỡ người khác.
**Phát triển phẩm chất tốt đẹp**:
Những người hiểu rõ về sự mắc nợ thường phát triển những phẩm chất tốt đẹp như lòng biết ơn, sự tôn trọng và trách nhiệm. Khi biết mình mắc nợ, chúng ta sẽ cố gắng không chỉ để trả ơn mà còn để duy trì và phát triển các mối quan hệ, từ đó góp phần vào việc xây dựng một xã hội hòa hợp và tốt đẹp hơn. Sự khiêm tốn và lòng biết ơn không chỉ giúp chúng ta tạo dựng được mối quan hệ bền chặt với người khác mà còn giúp chúng ta hoàn thiện bản thân và trở thành những người tốt hơn.
**Kết luận**:
“Ta lại càng lớn, khi ta sống mà còn biết mình luôn mắc nợ” là một quan điểm quý giá giúp chúng ta hiểu rằng sự trưởng thành không chỉ đến từ sự trưởng thành về mặt tuổi tác mà còn từ sự nhận thức và cảm nhận sâu sắc về những món nợ trong cuộc sống. Khi biết mình mắc nợ, chúng ta không chỉ trưởng thành hơn mà còn trở thành những con người biết ơn và trách nhiệm, từ đó góp phần làm cho cuộc sống trở nên ý nghĩa và tốt đẹp hơn.
### Câu 1: (0.5 điểm)
Theo đoạn trích, mỗi mùa Hạ đến, ta "thấy mình như mắc nợ" những điều như sau:
- Nợ bạn một lời xin lỗi vì một lỗi lầm trong quá khứ.
- Nợ bạn một lời cảm ơn vì những điều bạn đã làm cho mình.
- Nợ thầy cô một lời chia sẻ.
- Nợ bác lao công một lời hỏi thăm.
- Nợ gốc bàng vì đã tỏa bóng mát trong những mùa nắng.
- Nợ cây phượng vì luôn đúng hẹn với góc sân trường.
### Câu 2: (1.5 điểm)
Thông điệp tôi tâm đắc nhất qua đoạn trích trên là: "Con người ta lớn lên là mắc nợ." Đây là một nhận định sâu sắc về hành trình trưởng thành của mỗi con người. Sự lớn lên không chỉ là về mặt thể xác mà còn là về tâm hồn. Trong quá trình sống, mỗi người đều nhận được những điều tốt đẹp từ bạn bè, thầy cô, gia đình và cả thiên nhiên xung quanh. Mỗi món nợ này đều gợi nhớ cho ta về những kỷ niệm, bài học và những tình cảm sâu sắc mà ta đã trải qua. Điều này khiến tôi cảm thấy tri ân và nhận thức rõ hơn về công lao của những người đã đồng hành cùng mình trong cuộc sống.
### Câu 3: (3 điểm)
**Bài văn suy nghĩ về ý kiến: "Ta lại càng lớn, khi ta sống mà còn biết mình luôn mắc nợ."**
Trong cuộc sống này, mỗi người đều phải mang trong mình những món nợ với cuộc đời. Tôi nhận thấy rằng việc cảm nhận những món nợ ấy không chỉ giúp ta sống có trách nhiệm hơn mà còn giúp ta trưởng thành và hiểu biết hơn về giá trị của tình cảm và sự cống hiến.
Trước hết, khi ta nhận thức về món nợ với những người xung quanh, ta sẽ có cách sống ân nghĩa hơn. Tôi luôn cảm thấy biết ơn những người đã giúp đỡ mình trong hành trình trưởng thành. Có thể đó là những cựu sinh viên đã hướng dẫn tôi khi còn ở trường, hay những người bạn đã chia sẻ niềm vui nỗi buồn cùng tôi. Những điều tưởng chừng như đơn giản ấy lại là những món quà vô giá, làm cho cuộc sống của tôi thêm phong phú. Khi biết mình mắc nợ, tôi muốn trả ơn bằng cách sống tốt hơn, bằng cách trở thành người có ích cho xã hội và cho chính những người đã giúp đỡ mình.
Hơn nữa, việc nhận thức về những món nợ trong cuộc sống cũng giúp tôi cảm thấy bình dị hơn với những khó khăn và thử thách mà mình gặp phải. Tôi hiểu rằng, mỗi lần thất bại hay mỗi lần vấp ngã đều là cơ hội để tôi lớn lên, để tôi nhận ra đâu là những điều thực sự quan trọng. Những nỗi đau, những cú sốc trong cuộc sống không thể khỏa lấp được mà chỉ làm cho tôi lớn hơn và trưởng thành hơn.
Cuối cùng, việc luôn biết mình mắc nợ còn khiến tôi cảm thấy không đơn độc trên con đường trưởng thành. Chúng ta đều có những người xung quanh, những người mà ta nợ ân tình. Điều này gợi nhắc tôi về sự kết nối và tình bạn, tình người trong cuộc sống. Tôi nhận ra rằng mỗi người đều có trách nhiệm không chỉ với bản thân mà còn với xã hội, với những thế hệ tiếp theo.
Tóm lại, câu nói "Ta lại càng lớn, khi ta sống mà còn biết mình luôn mắc nợ" không chỉ là một lời nhắc nhở mà còn là một triết lý sống. Khi biết trân trọng những món nợ của mình, tôi cảm thấy mình đang dần chạm đến sự trưởng thành không chỉ trong lời nói mà còn trong hành động, trong tấm lòng. Và mỗi ngày trôi qua, tôi lại lớn lên một chút nhờ vào những món nợ đó.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
103321
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
78996 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
72110 -
Hỏi từ APP VIETJACK60182
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
46135 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
36904
