Quảng cáo
2 câu trả lời 315
Tôi nhớ một câu tục ngữ: “Con có cha như nhà có nóc”. Quả thật, gia đình là một ngôi nhà, bố là mái nhà vững chắc che chắn cho cả gia đình. Mẹ tôi, chị em tôi bao giờ cũng cảm thấy bình yên khi có bố, hệt như đứng dưới gốc cây lớn ngay cả khi mưa nắng.
Bố tôi là công an điều tra. Điều đó làm tôi hết sức tự hào. Tôi yêu bố vô cùng. Tuy đã bốn mươi lăm tuổi nhưng trông bố vẫn khỏe mạnh nhanh nhẹn như thanh niên. Khuôn mặt bố lúc nào cũng rạng rỡ vui tươi. Nhớ có lần bố bị ốm, mẹ tôi cứ khóc sụt sịt vì lo lắng, vậy mà bố vẫn tươi cười như chẳng có chuyện gì xảy ra. Bố tôi da ngăm đen. Đôi mắt sáng, linh hoạt, chỉ thoáng nhìn ai là biết ngay về người đó như thế nào. Có lần tôi mắc khuyết điểm bị cô phê bình. Tôi định về nhà mới nói với bố, nhưng khi nhìn vào ánh mắt nghiêm khắc của bố, tôi đã phải khai hết ngay ở cổng trường. Dáng người bố cao to. Mẹ tôi đi bên bố trông thật bé nhỏ. Bố tôi thích mặc áo kẻ. Nhung khi đến cơ quan, bố bao giờ cũng mặc quân phục. Bố tôi mặc quân phục trông oách lắm. Lúc đó trông bố oai nghiêm như một vị tướng. Tính bố tôi hóm hỉnh vô cùng, Bố được mệnh danh là trung tâm vui vẻ của cả nhà. Dường như có bố ngôi nhà mới thực sự sống động. Bố xả nước ào ào để rửa mặt rồi hỏi người này hỏi người khác. Có lần mẹ tôi đang tức giận điều gì đó, bố chỉ cần nói vài câu là mẹ tôi bật cười. Những hôm bố đi công tác, ngôi nhà yên ắng hẳn đi. Tiếng nói ít hơn, tiếng cười ít hơn, ngay cả bữa ăn mẹ cũng nấu ít món. Đến gần ngày bố về mọi người đều háo hức chờ đợi. Mẹ nấu cơm, chị lau nhà, tôi sắp sẵn quần áo chờ bố tắm. Rồi bố về như nắng mới, sáng ấm cả căn nhà nhỏ bé.
Không chỉ mang lại bình yên cho gia đình tôi mà bố còn mang lại bình yên cho bao gia đình khác. Bố tôi đã từng phá nhiều vụ án, đến những nơi cực kì nguy hiểm. Có lần đêm khuya cả nhà đang ngủ, bỗng tiếng điện thoại reo lên. Bố vội vàng bật dậy, mặc quần áo rồi đi ngay, chẳng kể đêm đông giá ỉạnh. Nhiều đêm, bố phải đi làm đột xuất, tôi biết bố phải đến chỗ nguy hiểm. Chẳng thể mà ngay từ khi bé tí tẹo, tôi đã biết: “gác cho dân vui chơi, thức cho dân ngủ ngon” chính là bố – người chiến sĩ công an.
Tôi yêu bố tôi lắm! Tôi tự hào vì bố là công an điều tra đang đâu trên mặt trận thầm lặng song đầy nguy hiểm để bảo vệ cuộc bình yên cho mọi người. Tôi muốn sau này cũng được làm công an như bố.
Được rồi .Tả bố nhé !
Bài làm
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra...”
Chúng ta lớn lên trong vòng tay yêu thương của mẹ và trong cả sự chở che, bảo vệ của cha. Tình cha con đối với em cũng là một thứ tình cảm thiêng liêng quý giá. Bố của em là người mà em yêu thương, quý trọng vô cùng trong cuộc đời mình.
Thời gian đi qua đã âm thầm ghi lại những dấu vết trên dáng hình của bố. Bố em năm nay đã bước qua tuổi bốn mươi nhưng vẫn rất khỏe mạnh và trẻ trung, trẻ hơn cả tuổi thật của bố. Dáng người bố cao lớn, mạnh mẽ với làn da rám nắng khỏe khoắn, bờ vai dài rộng và vô cùng rắn chắc. Mái tóc bố đã điểm thêm một vài sợi tóc trắng nhưng nhìn xa vẫn đen bóng, lúc nào cũng được bố cắt tỉa gọn gàng. Khuôn mặt bố vuông hình chữ điền nghiêm nghị với hàng lông mày đậm và đôi mắt sáng ngời. Nụ cười ấm áp luôn thường trực trên môi khiến khuôn mặt ấy nhiều thêm sự gần gũi và hiền từ. không hề nghiêm khắc.
Bố của em chỉ là một người nông dân hiền lành, chất phác. Đôi bàn tay to lớn của bố qua năm qua tháng đã dày thêm những vết chai, mỗi lần sờ vào em càng thấy kính trọng và thương bố nhiều hơn. Đôi bàn tay ấy đã chèo chống bao năm tháng, bảo vệ gia đình em khỏi giông tố cuộc đời.
Bố chính là cây cột vững chãi, chống đỡ cho tổ ấm nho nhỏ của gia đình em. Ngày ngày, bố thức dậy từ rất sớm, giúp mẹ chuẩn bị từng bữa ăn cho chúng em. Những món ăn chính tay bố nấu không thua kém mẹ một chút nào, rất ngon và hấp dẫn. Bố sở hữu công thức nấu ăn riêng, bố hài hước bảo đó là bí mật của bố. Bố không ngại nắng mưa, giúp mẹ chăm lo ruộng lúa của gia đình để mẹ yên tâm đến xưởng làm việc. Cánh đồng lúa xanh tươi mơn mởn rồi làm đòng, trổ bông, mang tới cho gia đình em những sân thóc vàng ươm, những hạt gạo dẻo thơm muôn phần.
Không những thế, bố còn khéo léo chăm sóc mảnh vườn rộng lớn phía sau nhà em. Thửa vườn rộng nhờ đôi bàn tay khéo léo của bố, năm nào cũng xanh tốt, rau quả ngập tràn khắp nơi. Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, mùa nào cũng có rau xanh trái ngọt, hàng xóm láng giềng ai cũng ngưỡng mộ gia đình em. Bố giống như có thật nhiều phép thuật, không việc gì có thể làm khó được bố.
Bố dịu dàng và bao dung, dù nghiêm khắc với những lỗi lầm của em nhưng chưa bao giờ bố nặng lời trách mắng hay đánh đòn em. Bố luôn là tấm gương để em học tập và noi theo từ những ngày còn bé xíu. Bố của em rất tốt bụng và rộng rãi, hàng xóm xung quanh chỉ cần có lời nhờ vả, bố sẵn sàng bỏ cả công việc sang giúp đỡ. Mọi người ai cũng quý mến sự nhiệt tình và chất phác của bố. Em cũng luôn tự hào về tính cách vô cùng tốt đẹp ấy ở bố.
Bố của em có lẽ không hoàn hảo như nhiều người đàn ông khác, nhưng trong mắt em, bố mãi mãi là người đàn ông tuyệt vời nhất, đáng quý nhất. Bố là người trao cho em hình hài để em được đến với thế gian xinh đẹp này, là người sẵn sàng hi sinh những điều tốt đẹp nhất để nuôi nấng và bảo vệ em, nguyện ước cho em trưởng thành trong tình yêu thương và niềm vui, hạnh phúc. Từng ánh mắt, từng cử chỉ của bố em luôn ghi nhớ tận sâu trong trái tim mình, ghi nhớ công ơn bao la trời biển của bố.
Mai sau, khi em khôn lớn trưởng thành, đến ngày rời xa bố mẹ để cất cánh bay cao bay xa, hành trang em mang theo chính là tình yêu thương và sự hi sinh cao cả của bố. Từng ngày trôi qua em luôn tự nhủ phải cố gắng, xứng đáng với công lao mà bố đã dành cho em.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
25482
-
Hỏi từ APP VIETJACK15964
-
Hỏi từ APP VIETJACK15440
