Quảng cáo
2 câu trả lời 1234
Có một lần , em đã mắc lỗi vì không nghe lời mẹ . Đó là vào một buổi trưa nắng nóng gắt , khi mẹ và em đang ăn cơm , mẹ dặn em rằng khi ăn cơm xong là phải đi ngủ vì nếu không sẽ bị ốm . Em cảm thấy chán nản khi phải ngu chưa . Trưa hôm đó , nhân lúc mẹ đang ngủ , em liền lấy trộm tiền của mẹ mà không suy nghĩ đi ra ngoài chơi và mua kem ăn . Trời nắng nóng gắt không thể tả nổi . Thật may mắn , quán kem vẫn còn mở . Sau khi ăn kem , em mới bắt đầu về nhà . Khi về tới nhà , mẹ vẫn còn đang ngủ , em rón rén bước vào phòng . Khi bước vào chiếc giường êm ả , em liền chìm ngay vào giấc ngủ . Lúc tỉnh dậy , em thấy mệt mỏi rã rời . Mẹ em vào , thấy thế liền cặp nhiệt độ cho em . Em đã bị sốt , em thấy thạt hối hận và đã kể hết chuyện cho mẹ nghe . Mẹ không trách mắng mà chỉ nhác nhở em . Em tự hứa với bản thân sẽ không bao giờ mắc lỗi nữa
Đối với em, mẹ là người quan trọng nhất của cuộc đời. Mẹ như một người bạn thân thiết luôn bên cạnh em, cùng em chia sẻ những câu chuyện vui buồn trong cuộc sống. Tuy nhiên, em cũng đã có rất nhiều lần mắc sai lầm khiến mẹ buồn lòng, mỗi lần như vậy, em cảm thấy có lỗi vô cùng và luôn cố gắng sửa đổi để mẹ không phải lo lắng nhiều về em.
Em còn nhớ như in hồi ức về ngày hôm đó. Năm đó em mới học lớp 4. Một ngày với thời tiết tuyệt đẹp và ngày đó cũng là ngày diễn ra lễ hội lớn trên phố huyện, đó là một lễ hội rất lớn được tổ chức hàng năm và kéo dài hẳn 8 ngày. Mọi năm, em thường được mẹ đưa đi, năm nay cũng vậy, mẹ đã cho em đi chơi hội vào ngày mùng 6, ngày hôm đó quả thực rất vui. Lễ hội có rất nhiều hoạt động, mẹ cho em đi thăm quan, mua cho em rất nhiều đồ ăn và đồ chơi đẹp, em cảm thấy vui vô cùng.
Tuy nhiên, hai hôm sau, vào ngày hội chính, em lại được các bạn cùng lớp rủ tiếp đi chơi hội. Lúc đầu em cũng khá sốc khi nghe được lời đề nghị đó vì tôi cũng tự thấy rằng mình còn nhỏ, sao có thể đi chơi xa nhà như vậy mà không có người lớn đi cùng. Nhưng rồi tôi cũng nhanh hiểu rằng, các bạn ấy đều rất bạo dạn vì trong khi các bạn ấy biết đi xe, còn em lên lớp 6 rồi mà chưa biết đi xe đạp. Em ầm ừ nói rằng cần phải hỏi ý kiến mẹ, xem mẹ tôi có cho đi không thì em mới có thể đi. Khi đi học về em cũng hỏi ý kiến mẹ, dường như mẹ nghĩ em đùa, mẹ vừa cười vừa nói với em là tất nhiên không được rồi, sẽ rất nguy hiểm đó. Em dường như không chút để tâm đến lời mẹ nói. Sau đó, vì sự rủ rê của bạn bè mà em cũng cứ vô tư tự ý đi chơi mà không có sự đồng ý của mẹ cũng như mẹ không hề biết về điều này.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
103198
-
Hỏi từ APP VIETJACK78870
-
Hỏi từ APP VIETJACK71786
-
Hỏi từ APP VIETJACK60081
-
Hỏi từ APP VIETJACK45961
-
36820
