VIẾT MỘT BÀI VĂN THỂ HIỆN TÌNH CẢM CẢM XÚC VỀ MỘT BÀI THƠ
(BÀI TUỔI NGỰA, KHÔNG VĂN MẪU)
Quảng cáo
6 câu trả lời 59
Bài văn: Cảm xúc về bài thơ “Tuổi Ngựa”
Bài thơ “Tuổi Ngựa” gợi trong em nhiều cảm xúc sâu lắng về tuổi thơ, về những kỷ niệm tươi đẹp và những ước mơ chưa trọn vẹn. Khi đọc bài thơ, em thấy hình ảnh những con ngựa tung vó trên cánh đồng rộng, như chính tuổi trẻ của con người, tự do, hồn nhiên nhưng cũng đầy năng lượng và nhiệt huyết.
Em cảm nhận được niềm vui, sự hồn nhiên của tuổi trẻ qua những câu thơ nhẹ nhàng, giàu nhạc điệu. Nhưng đồng thời, bài thơ cũng khiến em lắng lại, suy ngẫm về thời gian trôi qua và những khoảnh khắc tuổi thơ không thể quay trở lại. Tác giả đã dùng hình ảnh ngựa như một biểu tượng sống động, để nhắc nhở chúng ta biết trân trọng những tháng ngày tươi đẹp, biết nuôi dưỡng ước mơ và khát vọng của riêng mình.
Bài thơ làm em xúc động bởi sự gần gũi, thân thương và giàu hình ảnh. Mỗi lần đọc lại, em lại thấy trong lòng mình dâng lên niềm hứng khởi và sự trân trọng tuổi trẻ. Em nhận ra rằng tuổi trẻ giống như những con ngựa trên cánh đồng rộng lớn, cần được tự do chạy nhảy, được trải nghiệm và được sống hết mình.
Qua bài thơ, em học được cách yêu quý tuổi trẻ, biết giữ gìn những kỷ niệm đẹp và biết nuôi dưỡng ước mơ, để mỗi ngày trôi qua đều đáng nhớ và ý nghĩa.
Bài thơ “Tuổi Ngựa” khiến em cảm nhận rõ rệt những tâm tư, cảm xúc của tuổi trẻ đầy nhiệt huyết và khát vọng. Đọc từng câu thơ, em như thấy hình ảnh của những chú ngựa tung hoành, phi nước đại trên cánh đồng rộng lớn, tượng trưng cho sức sống dồi dào, lòng nhiệt thành và sự hăng say khám phá thế giới. Bài thơ làm em nhớ đến chính tuổi trẻ của mình, luôn tràn đầy năng lượng, muốn vươn lên, muốn thử thách và chinh phục những điều mới mẻ.
Những câu thơ về ngựa không chỉ đơn thuần là hình ảnh của con vật mạnh mẽ, mà còn là biểu tượng của tự do và khát khao bay cao, bay xa. Khi đọc, em cảm nhận được nhịp điệu dồn dập, hối hả như từng bước chân ngựa phi nước đại, khiến lòng người cũng dâng lên một niềm hứng khởi khó tả. Có lúc em cảm thấy rung động bởi vẻ kiêu hãnh, dũng mãnh của tuổi trẻ, nhưng cũng chợt nhận ra rằng tuổi trẻ trôi qua rất nhanh, cần biết trân trọng và sống hết mình từng ngày.
Bài thơ còn gợi cho em suy nghĩ về hành trình trưởng thành, về những ước mơ và hoài bão mà mỗi người tuổi trẻ đều có. Em thấy mình muốn mạnh mẽ hơn, tự tin hơn, và không sợ thử thách hay khó khăn. Mỗi câu chữ đều vang lên nhịp đập của trái tim tuổi trẻ, khiến em thêm yêu cuộc sống và thêm trân trọng những khoảnh khắc hiện tại.
Đọc “Tuổi Ngựa”, em cảm thấy một niềm vui pha lẫn xúc động. Niềm vui vì tuổi trẻ là quãng thời gian rực rỡ, xúc động vì biết rằng thời gian trôi qua rất nhanh, và mỗi người cần biết sống trọn vẹn từng ngày, dám ước mơ, dám hành động. Bài thơ đã để lại trong em một cảm giác ngọt ngào, mạnh mẽ, và thôi thúc em sống hết mình cho tuổi trẻ của chính mình.
Tôi xin trình bày một bài văn thể hiện tình cảm và cảm xúc cá nhân về bài thơ "Tuổi Ngựa" của nhà thơ Xuân Quỳnh.
Cảm xúc về Bài thơ "Tuổi Ngựa" của Xuân Quỳnh: Khát vọng Bay xa và Tình yêu Trở về
"Tuổi Ngựa" của Xuân Quỳnh không chỉ là một bài thơ mà là một lời tự sự, một lời nguyện cầu đầy xúc động của người mẹ dành cho đứa con trai bé bỏng. Đọc bài thơ, tôi cảm nhận được sự hòa quyện tuyệt vời giữa tình yêu thương vô bờ và sự tôn trọng tuyệt đối đối với cá tính độc lập của con. Bài thơ đã chạm đến những rung cảm sâu kín nhất của tôi về khát vọng tự do và ý nghĩa của mái ấm gia đình.
Hình ảnh trung tâm – "Tuổi Ngựa" – đã được Xuân Quỳnh kiến tạo một cách tài hoa. Đó là hình ảnh một sinh linh đầy năng lượng, khát khao dịch chuyển: "Chân đi không mỏi, lòng không ngại chi". Tôi cảm thấy một sự đồng điệu mãnh liệt với cái tinh thần phiêu lưu, dám dấn thân mà nhà thơ gửi gắm. Người mẹ không hề muốn níu giữ, không muốn biến con thành một cá thể thụ động dưới cánh che chở của mình. Ngược lại, bà chấp nhận và cổ vũ con đi tới những chân trời mới, chấp nhận cả những "mưa nguồn", "suối lũ" trên đường đời. Sự chấp nhận ấy không phải là thờ ơ mà là sự tin tưởng tuyệt đối vào bản lĩnh và sức mạnh nội tại của con.
Tuy nhiên, điều khiến tôi xúc động và tâm đắc nhất chính là sự cân bằng tuyệt vời mà bài thơ đạt được giữa "đi" và "về". Dù cổ vũ con đi xa đến mấy, người mẹ vẫn lặng lẽ giữ một bến đỗ bình yên:
"Dù đi đâu, đi đâu…
Bên mẹ, con vẫn là
Ngựa con không lớn."
Hai câu thơ này cất lên như một lời ru vỗ về, như một sợi dây vô hình nhưng bền chặt neo giữ tâm hồn. Nó khẳng định rằng dù con có thành công, có đi được bao xa, thì nơi có mẹ vẫn mãi là chốn che chở an toàn nhất, nơi con được phép giữ lại sự ngây thơ, nguyên bản của chính mình. Cảm xúc yêu thương của tôi dâng trào khi nhận ra thông điệp vĩnh cửu: Gia đình không phải là rào cản, mà là bệ phóng và là nơi duy nhất để trở về sau mọi hành trình gian khó.
Đọc "Tuổi Ngựa", tôi không chỉ thấy bóng dáng người con mà còn thấy chính mình – một người trẻ mang trong mình khát vọng khám phá. Bài thơ đã trở thành lời nhắc nhở nhẹ nhàng rằng sự mạnh mẽ, tự do thật sự không nằm ở việc đoạn tuyệt với quá khứ, mà nằm ở việc trân trọng nơi mình xuất phát và mang theo tình yêu thương ấy làm hành trang. "Tuổi Ngựa" là một bài ca đẹp về tình mẫu tử, là khát vọng tự do đầy chất nhân văn, và là một nốt trầm lắng đọng về giá trị của mái ấm không bao giờ phai nhạt.
bài thơ “Tuổi Ngựa” của Xuân Quỳnh là một bức tranh sinh động về tuổi thơ hồn nhiên, tươi sáng và khát vọng khám phá thế giới rộng lớn của một đứa trẻ. Qua hình ảnh chú ngựa con, tác giả đã thể hiện niềm tự hào về tuổi thơ của mình và gửi gắm thông điệp về tình yêu thương mẹ tha thiết. Hình ảnh chú ngựa con tượng trưng cho tuổi thơ đầy sức sống, hăng hái, không ngừng khám phá thế giới xung quanh. Khát vọng này thể hiện sự tò mò, ham học hỏi và mong muốn được trải nghiệm những điều mới mẻ của tuổi thơ. Thế nhưng, dù đi đến đâu, ngựa con vẫn luôn nhớ về mẹ. Bài thơ “Tuổi Ngựa” đã khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc đẹp đẽ về tuổi thơ và tình cảm gia đình. Tuổi thơ là khoảng thời gian quý giá mà mỗi người cần trân trọng. Dù đi đâu, về đâu, ta cũng luôn hướng về gia đình, quê hương và nhớ về những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ.
Bài thơ Tuổi Ngựa của tác giả đã khắc họa sống động hình ảnh tuổi trẻ với những khát khao, nhiệt huyết và cả nỗi bâng khuâng trước cuộc đời. Khi đọc từng câu chữ, tôi như thấy hình ảnh bản thân của những ngày tháng chưa trưởng thành, luôn hừng hực sức sống, sẵn sàng bước đi trên con đường rộng lớn phía trước.
Điều khiến tôi ấn tượng nhất là cách tác giả so sánh tuổi trẻ với con ngựa – mạnh mẽ, dũng cảm nhưng cũng đầy bồng bột. Những câu thơ vừa tràn đầy nhựa sống, vừa pha chút trăn trở, khiến tôi cảm nhận được rằng tuổi trẻ không chỉ là niềm vui, mà còn là thử thách, là những bước đi đầu tiên trên hành trình trưởng thành. Khi đọc, lòng tôi bỗng dưng dâng lên một cảm giác vừa háo hức, vừa lo lắng, như chính con ngựa đang phi trên cánh đồng rộng lớn mà chưa biết trước điều gì đang chờ phía trước.
Ngoài ra, bài thơ còn gợi nhắc tôi về những ước mơ, hoài bão của tuổi trẻ. Tác giả nhắc nhở rằng, dù có bỡ ngỡ hay vấp ngã, tuổi trẻ vẫn là thời gian quý giá nhất, cần được trân trọng và sống hết mình. Tôi thấy mình được khích lệ, được thôi thúc để dám nghĩ, dám làm, không sợ sai lầm hay thất bại.
Kết lại, Tuổi Ngựa không chỉ là một bài thơ viết về tuổi trẻ, mà còn là lời nhắn nhủ về khát vọng sống, dạy tôi trân trọng từng khoảnh khắc và can đảm bước tiếp trên con đường của riêng mình. Mỗi lần đọc, tôi lại thấy tim mình rung lên một nhịp đầy hứng khởi và hy vọng, như được phi cùng con ngựa, tự do và bướng bỉnh, giữa bầu trời tuổi trẻ rộng lớn.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
25383
-
Hỏi từ APP VIETJACK15944
-
Hỏi từ APP VIETJACK15401
