kể lại một câu chuyện về tình bạn
Quảng cáo
4 câu trả lời 69
Kể lại một câu chuyện về tình bạn
Tôi vẫn nhớ như in câu chuyện xảy ra vào năm lớp sáu – một kỉ niệm đã khiến tôi hiểu rằng tình bạn thật sự đôi khi xuất hiện từ những điều giản dị nhất.
Hồi đó, tôi là một học sinh khá rụt rè. Trong lớp, tôi không có nhiều bạn thân, và mỗi giờ ra chơi tôi thường ngồi một mình đọc sách. Một ngày mưa lớn, khi tan học, tôi phát hiện chiếc ô của mình bị rách từ lúc nào mà không hay. Trời thì vẫn mưa tầm tã. Tôi đứng dưới mái hiên, loay hoay mãi không biết làm sao để về.
Đúng lúc ấy, Minh – bạn cùng lớp nhưng trước giờ tôi ít nói chuyện – bước đến. Cậu ấy cầm chiếc ô màu xanh, cười hiền và nói:
“Cậu về cùng mình không? Nhà mình cũng gần nhà cậu mà.”
Tôi ngần ngại, nhưng Minh đã mở ô và che sang phía tôi. Chúng tôi đi cạnh nhau dưới màn mưa xám, câu chuyện bắt đầu bằng vài câu hỏi bâng quơ rồi trở nên rôm rả lúc nào không biết. Minh kể về sở thích đá bóng, còn tôi kể về những cuốn sách mình thích. Hóa ra chúng tôi có rất nhiều điểm chung mà trước đây tôi chưa từng nhận ra.
Từ sau hôm đó, Minh và tôi trở thành đôi bạn thân. Cậu thường kéo tôi ra sân chơi bóng, còn tôi chia sẻ cho Minh những cuốn truyện tranh mới nhất. Không chỉ vui chơi, Minh còn giúp tôi mạnh dạn hơn trong học tập: mỗi lần tôi ngại phát biểu, Minh lại khẽ thúc tay, ra hiệu “Cậu làm được mà!”. Nhờ cậu bạn ấy, tôi dần tự tin hơn rất nhiều.
Giờ nghĩ lại, tôi hiểu rằng nếu hôm ấy Minh không chìa ô về phía tôi, có lẽ tôi sẽ không bao giờ tìm được người bạn thân đặc biệt như vậy. Tình bạn đôi khi bắt đầu từ một hành động nhỏ bé, nhưng nó có thể trở thành món quà ấm áp đi theo ta suốt quãng đời.
Đến bây giờ, mỗi lần nhìn thấy những cơn mưa đầu mùa, tôi lại nhớ đến chiếc ô màu xanh và nụ cười của Minh – cậu bạn đã mang đến cho tôi một tình bạn đẹp và chân thành.
Sơn và Thành là đôi bạn thân từ hồi cấp một. Sơn là một cậu bé nhà khá giả, luôn có những món đồ chơi mới nhất, còn Thành lại trầm tính, sống với bà ngoại trong một ngôi nhà nhỏ cuối phố.
Một ngày nọ, lớp tổ chức thi vẽ tranh. Sơn mang đến bộ bút màu 36 màu rực rỡ, khiến ai cũng trầm trồ. Ngược lại, Thành chỉ có một hộp bút chì màu cũ kỹ, mòn vẹt. Sơn nhìn bạn, định trêu chọc vài câu nhưng thấy Thành đang tập trung tỉ mẩn vẽ từng nét, Sơn chợt khựng lại.
Trong lúc vẽ, bỗng dưng bút màu xanh biển của Thành bị gãy đôi. Đó là màu quan trọng nhất để Thành vẽ bầu trời. Thành loay hoay, khuôn mặt đượm vẻ thất vọng. Sơn không ngần ngại, liền rút ngay cây bút màu xanh đẹp nhất của mình đưa cho bạn: – "Này Thành, dùng màu của tớ đi, màu này vẽ trời xanh lắm!"
Thành ngước lên, đôi mắt sáng bừng sự cảm kích: – "Cảm ơn Sơn nhé, tớ sẽ giữ gìn cẩn thận."
Cuối buổi, bức tranh của Thành đạt giải Nhất vì sự sáng tạo và những gam màu phối hợp tuyệt vời. Mọi người tung hô Thành, nhưng Thành lại đi đến bên Sơn, nắm chặt tay bạn và nói: – "Giải thưởng này là của cả hai đứa mình. Nếu không có cây bút của cậu, bầu trời của tớ đã không thể xanh đến thế."
Kể từ ngày đó, Sơn hiểu rằng tình bạn không phải là khoe khoang những gì mình có, mà là biết chia sẻ những gì mình đang cầm trên tay.
Bài học kinh nghiệmQua câu chuyện trên, chúng ta rút ra được những điều quý giá trong tình bạn:
-
Sự thấu hiểu: Biết nhận ra khó khăn của bạn khi họ chưa kịp nói lời cầu cứu.
-
Sự sẻ chia: Món quà ý nghĩa nhất không phải là món quà đắt tiền nhất, mà là món quà xuất hiện đúng lúc người ta cần nhất.
-
Lòng biết ơn: Luôn trân trọng những hành động nhỏ mà bạn dành cho mình.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
