Quảng cáo
3 câu trả lời 78
Các giọng điệu của tiếng cười trong thơ trào phúng
Trong thơ trào phúng, tiếng cười thường có 3 giọng điệu chính:
1. Giọng cười mỉa mai, châm biếm
Dấu hiệu nhận biết:
Lời thơ như khen mà thực chất là chê.
Sử dụng từ ngữ sắc nhọn: “khoác lác”, “giả nhân”, “vênh váo”…
Thường nhằm vạch trần thói giả dối, tham lam, ngu dốt.
➡️ Đây là giọng điệu gay gắt nhất, đả kích mạnh vào đối tượng.
2. Giọng cười phê phán, đả kích
Dấu hiệu nhận biết:
Lời thơ trực tiếp chỉ ra lỗi, thói hư tật xấu.
Giọng dứt khoát, mạnh mẽ, đôi khi có thái độ bất bình.
Thường dùng hình ảnh tương phản, phóng đại để “đánh” vào đối tượng.
➡️ Nhắm vào những vấn đề xã hội: tham quan, lãng phí, thói ích kỉ…
3. Giọng cười hài hước, hóm hỉnh
Dấu hiệu nhận biết:
Ngôn ngữ nhẹ nhàng, vui tươi, đôi khi tinh nghịch.
Tạo tiếng cười thoải mái, không ác ý.
Thường gắn với những tình huống đời thường hoặc nhân vật ngây ngô, vụng về.
➡️ Tiếng cười để giải trí, đem lại sự thư giãn nhưng vẫn mang ý nghĩa phê phán nhẹ nhàng.
1. Giọng cười mỉa mai, châm biếm
Dấu hiệu nhận biết:
Lời nói một đằng, ý nghĩa một nẻo.
Hình ảnh phóng đại để lộ rõ sự giả dối, đạo đức giả.
Giọng thơ sắc, lạnh, mang tính “đá xoáy”.
2. Giọng cười đả kích, lên án mạnh
Dấu hiệu nhận biết:
Ngôn từ mạnh, gai góc, trực tiếp.
Nhằm vào đối tượng tiêu cực: bọn quan lại, thói đời xấu.
Ngữ điệu căng, dồn dập, thể hiện thái độ phẫn nộ.
3. Giọng cười hóm hỉnh, dí dỏm
Dấu hiệu nhận biết:
Cách nói nhẹ nhàng nhưng thấm thía.
Hình ảnh sinh động, vui vui, gây bật cười tự nhiên.
Giọng thơ mang tính vui tươi, mang tính “tếu táo”.
4. Giọng cười tự trào (tự giễu bản thân)
Dấu hiệu nhận biết:
Tác giả tự phê, tự cười chính mình để nói chuyện đời.
Giọng điệu gần gũi, tự nhiên, đôi khi pha chút ngậm ngùi.
Lời thơ như đùa nhưng ẩn sau là nỗi niềm.
Trong thơ trào phúng, tiếng cười thường được phân loại dựa trên mức độ và thái độ phê phán. Các văn bản phân tích thường đề cập đến ba giọng điệu chính:
Hài hước (Cười vui):Dấu hiệu nhận biết: Tiếng cười nhẹ nhàng, mang tính chất bông đùa, mua vui, không có ác ý sâu sắc. Mục đích thường là phê phán nhẹ một thói quen, tật xấu thông thường hoặc đơn giản chỉ để giải trí.
Mỉa mai (Cười châm biếm):Dấu hiệu nhận biết: Tiếng cười sâu cay hơn, dùng lời lẽ ngược nghĩa (nói một đằng hiểu một nẻo), khen mà thực chất là chê. Mục đích là vạch trần, phê phán những thói hư tật xấu, những điều phi lí hoặc sự giả dối một cách kín đáo nhưng thấm thía.
Đả kích (Cười phẫn nộ):Dấu hiệu nhận biết: Tiếng cười dữ dội, công khai, mãnh liệt, chứa đựng sự căm phẫn, khinh bỉ. Mục đích nhằm lên án kịch liệt, phủ nhận hoàn toàn đối tượng, thường hướng đến những cái xấu xa tột cùng hoặc kẻ thù chính trị.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
103475
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
79181 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
72519 -
Hỏi từ APP VIETJACK60307
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
46296 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
36999
