viết bài văn tả con sông quê hương (vui lòng không spam)
Quảng cáo
6 câu trả lời 147
Quê hương em có một con sông nhỏ hiền hòa, chảy quanh co như dải lụa mềm ôm trọn cánh đồng xanh bát ngát. Con sông ấy gắn bó với tuổi thơ em từ những buổi sáng mát lành cho đến những chiều hoàng hôn tím rịm, để mỗi khi nhớ lại, lòng em lại dâng lên một cảm giác thân thương khó tả.
Mỗi buổi sớm, mặt sông phẳng lặng như tấm gương khổng lồ soi bóng bầu trời trong xanh. Những tia nắng đầu tiên của ngày mới nhẹ nhàng buông xuống, tạo nên những vệt sáng lung linh chạy dài theo từng gợn nước. Gió thổi qua mang theo hơi nước mát rượi, khiến lòng người cũng trở nên dễ chịu lạ thường. Thỉnh thoảng, vài chú chim sải cánh bay qua, để lại những tiếng hót trong trẻo hòa cùng âm thanh róc rách của dòng nước chảy.
Buổi trưa, nước sông như khoác lên mình bộ áo lấp lánh dưới ánh mặt trời. Trẻ nhỏ trong làng em vẫn thường rủ nhau nhảy ùm xuống sông, tiếng cười vang cả một khúc trời. Dòng sông là nơi chứa biết bao kỷ niệm tuổi thơ của chúng em: những lần tập bơi chới với, những cuộc thi xem ai vượt sông nhanh hơn, hay những buổi mò hến, bắt cá đầy ắp niềm vui.
Chiều xuống, con sông trở nên dịu dàng hơn. Mặt nước ánh lên sắc vàng cam của hoàng hôn, long lanh như dát bạc. Những bác nông dân sau một ngày làm việc vất vả lại thong thả chèo thuyền về nhà, để lại sau lưng từng vòng sóng loang rộng. Hai hàng tre bên bờ sông đung đưa trước gió, như đang kể lại những câu chuyện xưa cũ của làng quê.
Đối với em, con sông quê hương không chỉ là dòng nước chảy qua mỗi ngày mà còn là một phần ký ức đẹp đẽ của tuổi thơ. Dù sau này có đi xa đến đâu, tiếng nước chảy êm đềm và hình ảnh dòng sông hiền hòa ấy vẫn sẽ mãi theo em, trở thành một phần yêu thương của quê hương trong trái tim.
Quê hương tôi có một con sông hiền hòa chảy qua, chứng nhân thầm lặng của biết bao thế hệ lớn lên và trưởng thành trên mảnh đất này. Con sông không chỉ là một phần cảnh sắc thiên nhiên mà còn là một phần máu thịt trong tâm hồn mỗi người dân quê tôi.
Buổi sớm mai, khi những tia nắng đầu tiên vừa hé rạng, con sông quê tôi khoác lên mình một tấm áo lụa màu hồng nhạt, bàng bạc hơi sương. Mặt sông phẳng lặng như một tấm gương khổng lồ, phản chiếu trọn vẹn khung cảnh thanh bình của làng quê: những hàng tre xanh rủ bóng, những mái nhà ngói đỏ lấp ló dưới vòm cây, và cả bầu trời cao xanh vời vợi. Không khí trong lành, mát mẻ, thoang thoảng hương sen từ những đầm gần đó. Tiếng mái chèo khua nước nhè nhẹ của các bà, các mẹ đi chợ sớm tạo nên bản nhạc đồng quê mộc mạc, êm dịu.
Đến trưa, khi mặt trời lên cao và nắng vàng rực rỡ, con sông trở nên sôi động hơn. Nước sông ánh lên màu ngọc bích, lấp lánh như dát bạc. Đây là lúc lũ trẻ chúng tôi rủ nhau ra bờ sông tắm mát, đùa nghịch thỏa thích. Tiếng cười nói râm ran cả một khúc sông. Những chiếc thuyền chài nhỏ bé xuôi ngược, chở đầy tôm cá, làm bức tranh miền quê thêm phần sống động. Đôi bờ sông, những ruộng ngô, vườn rau xanh mướt được phù sa bồi đắp, tốt tươi mơn mởn.
Chiều tà, con sông lại chìm vào vẻ đẹp tĩnh lặng, mơ màng. Hoàng hôn buông xuống, nhuộm đỏ cả một góc trời. Nước sông đổi màu, từ màu ngọc bích sang màu tím sẫm, rồi ánh lên màu cam hồng rực rỡ. Cảnh vật chìm dần vào bóng tối, chỉ còn tiếng dế kêu ri rỉ và tiếng ếch nhái vọng lại từ những bụi cỏ ven bờ. Người dân quê tôi sau một ngày lao động mệt nhọc lại ra bờ sông hóng mát, hàn huyên câu chuyện làm ăn.
Con sông quê hương không chỉ mang lại nguồn nước tưới mát cho đồng ruộng, cho cuộc sống mà còn nuôi dưỡng tâm hồn chúng tôi. Nó gắn liền với tuổi thơ, với những kỷ niệm đẹp đẽ không thể nào quên. Dù mai này có đi đâu xa, hình ảnh con sông quê hiền hòa vẫn mãi in đậm trong ký ức tôi, như một phần máu thịt, một tình yêu vĩnh cửu dành cho quê hương.
Ngay sau nhà em có một dòng sông nhỏ, người dân gọi là sông Bé. Dòng sông ấy không chỉ là cảnh đẹp mà còn là một phần không thể thiếu trong ký ức tuổi thơ của em.
Từ xa nhìn lại, sông Bé như một sợi chỉ xanh vắt ngang cánh đồng. Khi trời nắng, nước sông trong veo, ánh lên màu xanh biếc. Trời mưa, nước sông đục ngầu phù sa, mang theo bao nhiêu chất màu cho đồng ruộng. Hai bên bờ là những luống ngô xanh tươi, những bãi cỏ mượt mà, và những cây cau cao vút.
Không khí quanh sông luôn mát mẻ, dễ chịu. Tiếng nước chảy róc rách, tiếng lá cây xào xạc trong gió, tiếng côn trùng râm ran tạo nên một bản hòa ca của thiên nhiên.
Sáng sớm, mặt sông phẳng lặng, sương mù nhẹ nhàng phủ lên mặt nước, phản chiếu ánh bình minh hồng rực. Đàn vịt nối đuôi nhau bơi lội, người dân đi tập thể dục, trẻ nhỏ ngồi câu cá. Đến trưa, mặt sông lấp lánh ánh nắng, trẻ em rủ nhau tắm sông, người lớn giặt quần áo, trâu bò thả mình dưới nước. Chiều về, mặt sông ánh lên sắc tím, những chiếc thuyền nhỏ lững lờ trôi, chim chóc bay về tổ, người dân ra bờ hóng mát.
Bên bờ sông là hàng tre xanh mát, đồng ngô xanh rì, bãi bồi trồng rau, cây cầu nhỏ bắc qua sông. Sông Bé mang lại nước tưới tiêu, nguồn cá, là nơi vui chơi, bơi lội của trẻ em.
Em yêu dòng sông nhỏ quê em vô cùng. Em hứa sẽ luôn giữ gìn dòng sông sạch đẹp để dòng sông mãi là dải lụa tuổi thơ của em và các bạn.
Quê hương tôi có một con sông nhỏ hiền hòa chảy qua làng, gắn bó với tuổi thơ tôi như một người bạn thân thiết. Mỗi sáng, khi mặt trời vừa ló dạng sau rặng tre, con sông lại khoác lên mình chiếc áo mới lấp lánh. Mặt nước phẳng lặng như tấm gương khổng lồ phản chiếu bầu trời hồng nhạt và những áng mây trắng đang bồng bềnh trôi. Tiếng chim sẻ ríu rít trên bờ như đánh thức dòng sông khỏi giấc ngủ yên bình của nó.
Nước sông quê tôi trong xanh đến lạ. Vào những ngày nắng đẹp, tôi có thể nhìn thấy từng hòn sỏi dưới đáy lấp lánh như những hạt ngọc nhỏ. Hai bên bờ, những hàng dừa nghiêng mình soi bóng xuống dòng nước. Thỉnh thoảng, vài chiếc lá vàng rơi nhẹ, trôi theo dòng chậm rãi như gửi gắm nỗi niềm xa xăm của đất trời.
Buổi trưa, khi mặt trời lên cao, con sông trở nên rực rỡ hơn. Lũ trẻ chúng tôi thường ùa ra bờ sông tắm mát. Tiếng cười, tiếng nước bắn tung tóe hòa vào nhau tạo nên một bản hòa âm vui tươi của tuổi thơ. Những chiếc thuyền của bác ngư dân lặng lẽ trôi trên mặt sông, để lại sau lưng những vệt nước nhỏ loang dần rồi tan biến.
Chiều xuống, con sông lại đổi sang vẻ đẹp trầm lắng. Ánh hoàng hôn đỏ rực nhuộm cả mặt nước thành một dải lụa hồng mềm mại. Gió thổi nhẹ mang theo hương lúa từ cánh đồng bên kia bờ khiến lòng tôi cảm thấy bình yên lạ lùng. Tối về, tiếng ếch nhái kêu râm ran như ru con sông vào giấc ngủ, kết thúc một ngày trôi qua thanh thản.
Con sông quê hương không chỉ là cảnh đẹp mà còn là nơi lưu giữ biết bao kỷ niệm. Dòng sông ấy đã nuôi dưỡng tâm hồn tôi, dạy tôi yêu thiên nhiên, yêu quê hương. Dù sau này có đi xa đến đâu, tôi vẫn luôn nhớ mãi hình ảnh con sông hiền hòa, êm ả – dòng sông của tuổi thơ tôi.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
7703 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
4058 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
2439 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
2211 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
2013 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
1961


