Quảng cáo
2 câu trả lời 128
Trên con phố mùa thu,
lá vàng rơi như những lời chưa kịp nói.
Người đi qua, mắt chạm mắt,
rồi lại trôi đi như dòng nước ngắn ngủi.
Có những ước mơ chưa kịp nở
đã nằm yên dưới lớp bụi thời gian.
Có những nỗi buồn
nhẹ như hơi thở nhưng dài như gió.
Tôi ngồi lại,
giữa mênh mang im lặng,
gom nhặt từng mảnh ký ức rơi,
thắp thành một ngọn lửa nhỏ
để sưởi ấm lòng mình.
Trên mái nhà cũ, nắng nghiêng nghiêng,
gió lùa qua kẽ ngói như lời thì thầm xưa cũ.
Chiếc lá vàng rơi — không ai hay,
chỉ con mèo ngủ quên dưới hiên biết chuyện.
Đường phố im lặng như đang đợi một điều gì,
có thể là mưa,
có thể là người.
Ta ngồi viết vài dòng không gửi,
ý nghĩ trôi như khói cà phê sáng.
Một ngày bình thường —
cũng đủ làm tim khẽ chạm vào nhau.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
103198
-
Hỏi từ APP VIETJACK78870
-
Hỏi từ APP VIETJACK71786
-
Hỏi từ APP VIETJACK60081
-
Hỏi từ APP VIETJACK45961
-
36820
