Quảng cáo
3 câu trả lời 3508
Trong truyện ngắn "Bà lão lòa", Vũ Trọng Phụng đã khắc họa một cách chân thực và đầy xót xa hình ảnh bà lão nghèo khổ, tàn tật nơi xóm chợ. Chỉ qua vài nét phác họa ngoại hình và hành động, nhân vật bà lão đã hiện lên với những phẩm chất đáng thương và đáng quý.
Trước hết, hình ảnh bà lão lòa với đôi mắt trắng dã, dò dẫm từng bước chân đã gợi lên sự cô đơn, bất lực và nỗi khổ sở tột cùng. Sự tàn tật không chỉ cướp đi ánh sáng mà còn đẩy bà vào cuộc sống mưu sinh đầy khó khăn, phải "lần mò" trong bóng tối của cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Chi tiết bà lão phải "xin từng hào" cho thấy sự cùng quẫn, sự phụ thuộc vào lòng thương hại của người khác để tồn tại.
Tuy vậy, trong hoàn cảnh khốn khó ấy, bà lão vẫn giữ được những phẩm chất tốt đẹp. Hành động bà "vội dúi vào tay thằng bé" số tiền ít ỏi kiếm được cho thấy tấm lòng nhân hậu, sự sẻ chia và tình thương người nghèo khó hơn mình. Dù bản thân đang thiếu thốn, bà vẫn không ngần ngại giúp đỡ một đứa trẻ xa lạ. Chi tiết này đã làm sáng lên vẻ đẹp tâm hồn cao quý, sự đồng cảm sâu sắc của một người từng trải qua nhiều gian truân.
Bên cạnh đó, sự nhẫn nhục, cam chịu cũng là một nét tính cách nổi bật của bà lão. Dù bị tước đoạt đi nhiều thứ, bà vẫn âm thầm chấp nhận số phận, không một lời than vãn hay oán trách. Hình ảnh bà lão "ngồi im như pho tượng" giữa chốn ồn ào càng làm nổi bật sự cô đơn và nỗi buồn sâu kín trong tâm hồn.
Tóm lại, qua nhân vật bà lão lòa, Vũ Trọng Phụng không chỉ tái hiện một góc khuất của xã hội mà còn thể hiện sự cảm thông sâu sắc đối với những kiếp người nghèo khổ, tàn tật. Bà lão là hiện thân của sự bất hạnh, nhưng đồng thời cũng là biểu tượng cho lòng nhân ái và sự nhẫn nhục đáng trân trọng, để lại trong lòng người đọc những dư âm khó phai về một số phận éo le nhưng vẫn ngời sáng phẩm chất con người.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK209830
-
Hỏi từ APP VIETJACK158291
-
135538
-
Hỏi từ APP VIETJACK36623
-
Hỏi từ APP VIETJACK34433
