Theo em, tại sao Trần Văn lại thấy những đổi thay của thành phố Hà Nội như sau: các phố xá cũ kĩ, chen chúc, chẳng có gì đồ sộ, phủ một màu xám nham nhở, lại có cái đẹp riêng, sắt lại trong một vẻ buồn nghiêm nghị ?
Quảng cáo
2 câu trả lời 710
Trần Văn có thể cảm nhận được những đổi thay của thành phố Hà Nội qua cái nhìn vừa thực tế nhưng cũng rất tinh tế và trầm tư. Những con phố cũ kỹ, chen chúc, phủ một màu xám nham nhở, có thể khiến người ta cảm thấy sự tẻ nhạt, lạc lõng và hoài cổ, nhưng đồng thời lại thể hiện được vẻ đẹp riêng của Hà Nội, một vẻ đẹp có sự kiên cường, sự lưu giữ lịch sử qua từng góc phố, từng mái nhà.
Cái đẹp mà Trần Văn nhắc đến không phải là cái đẹp lộng lẫy hay rực rỡ mà là cái vẻ đẹp trầm mặc, bền bỉ theo thời gian. Nó không cần phải là những công trình đồ sộ, hiện đại, mà là cái chất chứa của những kỷ niệm, hồi ức từ những thập kỷ đã qua. Dù cho những con phố cũ có vẻ buồn, nghiêm nghị nhưng đó chính là sự biểu hiện của văn hóa, lịch sử của Hà Nội, nơi mà mỗi viên gạch, mỗi ngôi nhà đều có một câu chuyện.
Sự nghiêm nghị trong vẻ đẹp ấy có thể đến từ cái tĩnh lặng, sự trầm mặc của một thủ đô vừa có lịch sử hào hùng, vừa chịu nhiều biến động trong quá trình phát triển. Vì vậy, Hà Nội dù có đổi thay nhưng vẫn giữ lại những giá trị cốt lõi, đó là tình yêu với quá khứ, sự kiên trì trong việc giữ gìn nét đẹp văn hóa, lịch sử.
Với cảm nhận ấy, Trần Văn thể hiện một cái nhìn sâu sắc về sự đổi thay không chỉ trong kiến trúc mà còn trong tâm hồn của thành phố, nơi vẫn tồn tại sự hòa quyện giữa cái xưa cũ và cái mới.
Trần Văn nhận thấy sự thay đổi của thành phố Hà Nội qua sự kết hợp giữa sự cũ kỹ, chen chúc, màu xám nham nhở và vẻ buồn nghiêm nghị, bởi vì:
1. Sự cũ kỹ và chen chúc: Hà Nội là một thành phố lâu đời, với những con phố nhỏ hẹp, các ngôi nhà cũ kỹ nằm san sát nhau. Điều này tạo cảm giác hỗn loạn nhưng cũng thể hiện được vẻ mộc mạc, chân thật của một thành phố qua nhiều năm tháng. Sự đông đúc, chen chúc làm nổi bật sự cố gắng hòa hợp trong một không gian nhỏ bé, thể hiện sự sống động của xã hội đô thị.
2. Màu xám nham nhở: Hà Nội không có quá nhiều công trình đồ sộ, hiện đại, nhưng lại mang trong mình những dấu ấn lịch sử lâu dài. Sự xám xịt của màu sắc của những con phố, ngôi nhà, có thể tạo ra cảm giác nhưng không kém phần huyền bí và sâu lắng. Những điều này thể hiện sự sống sót qua thời gian, không bị mờ nhạt mà ngược lại, trở nên sâu sắc hơn.
3. Vẻ buồn nghiêm nghị: Hà Nội không chỉ là một thành phố của hiện tại mà còn mang trong mình di sản văn hóa và kỷ niệm của quá khứ. Vẻ buồn nghiêm nghị chính là sự trầm tư, suy ngẫm về những thay đổi, mất mát, nhưng cũng là một cách để thành phố tự khẳng định bản sắc, giá trị lâu dài.
Do đó, Trần Văn cảm nhận được rằng dù Hà Nội có sự cũ kỹ, có vẻ ngoài không đồ sộ, nhưng chính những điều đó tạo nên một vẻ đẹp riêng, mang sự hòa quyện của quá khứ và hiện tại, một vẻ đẹp vừa huyền bí, vừa chất chứa những câu chuyện lịch sử, văn hóa.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
25799
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
14173 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
10958 -
10743
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
10453 -
9210
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
7625
