ĐỀ 1: CHÚ CĂNG-GU-RU HẠNH PHÚC
(Võ Thu Hương)
“Bạn có lúc nào tự hỏi, vì sao mình lại có một cái tên kèm theo bên cạnh tên đi học không? Đó là một cách nối dài yêu thương của ba mẹ bạn đấy.
Ổ, bạn đang rất ngạc nhiên, phải không? Nhưng tớ chắc chắn tới 99% là đúng thế. Có những cái tên cực kì dễ hiểu, như tên tớ: Hà Trang, vì bố tớ quê Hà Nội, mẹ quê Nha Trang. Để kỷ niệm nơi mình lớn lên bố mẹ tớ đặt tên tớ là Hà Trang, đủ thấy bố mẹ yêu tớ thế nào rồi nhé. Nhưng chưa đủ, mẹ tớ nói chim én là loài chim bé nhỏ nhưng đem lại nắng ấm, hạnh phúc cho mọi người, vì nó là loài chim báo mùa xuân và bởi thế, tên thân mật của tớ là Én.”
Khi cái Trang Én nói với mọi người về cái tên của nó, cả đám bạn mắt hình chữ A, miệng hình chữ o, hết thảy đều mở to hết cỡ và gật đầu lia lịa. Điều lạ lùng này chúng chưa từng nghe thấy. Và cả đám hẹn nhau sẽ gặp lại vào chiều mai, chúng sẽ nói cho nhau nghe bí mật đằng sau cái tên của mình.
Thằng Tùng Căng vì lý do gì đó mà nó quên mất việc hệ trọng này. Tên Tùng thì nó hiểu là cây tùng, có lần mẹ nói với nó. Nó đã bốc lên nói với bạn bè mình rằng vì bố mẹ mong muốn nó mạnh mẽ như một cây tùng.
- Vậy còn Căng? Là quả bóng bị thổi căng và nổ cái “bùmmm” à?
Thằng Tùng đã cố làm ngơ nhưng thằng Lý Hớn nhất định không tha. Nó truy hỏi điều mà thằng Tùng không biết. Cả đám cười ha hả. Thằng Tùng mặt đỏ bừng bừng; quê đến mức sau buổi học về; nhất định đòi bố mẹ bỏ ngay cái tên Căng quái quỷ vô nghĩa ấy.
- Tên Căng không hề vô nghĩa đâu; con trai.
Giọng bố rất ấm vẫn không thể khiến thằng Tùng nguôi giận vì chiều nay bị “quê” trước đám bạn. Bố vào phòng; lấy cuốn album cũ thật cũ; lần mở cho nó xem.
- Con biết con Căng-gu-ru chứ?
- Dạ; con biết. - Thằng Tùng đáp; có một chút băn khoăn không hề nhẹ.
- Đây là hình bố chụp khi con mới ra đời. Lúc ấy mẹ còn trong phòng cấp cứu vì vết thương không thể cầm máu. Còn con, bé hơn tất cả các em bé sinh trong ngày đấy. Con chỉ được l kg tám; trong khi các em bé bình thường phải trên dưới ba kg.
- Nhưng chuyện ấy liên quan gì tới con Căng-gu-ru?
- Rất liên quan. Để giúp con sống khỏe mạnh trong môi trường bình thường; bác sĩ đã bảo bố mẹ, ông bà phải ẵm con trước ngực bằng một cái túi thật êm; cho tới khi con có đủ sức khỏe. Vậy là da con cọ vào da bố mềm mịn; ấm áp; khiến bố rất hạnh phúc.
Lim dim mắt như hồi tưởng bằng vẻ mặt sung sướng; bố chỉ vào bức hình thằng Tùng bé xíu xiu như con mèo; nằm lọt thỏm trong cái khăn lông thật mềm được bà ngoại mang trước ngực. Bà ngoại cúi xuống nhìn nó thiu thiu ngủ; môi nở một nụ cười tươi; âu yếm. Thằng Tùng bất chợt nhớ ra hồi bé; nó quen hơi bà tới mức đi đâu xa bà một ngày là khóc ầm lên vì nhớ bà. Nhưng rồi lớn lên; bận bịu học hành; bạn bè... có khi bẵng đi cả tuần nó không qua thăm bà. Bà gọi điện nói chuyện có khi nó chỉ trả lời qua quýt. Tối đó; thằng Tùng đã gói ghém quần áo; sách vở; xin phép bố mẹ qua ngủ với bà ngoại; khiến cả nhà rất ngạc nhiên.
Chiều hôm sau; thằng Lý Hớn dám cá chắc cú với cả đám; rằng thằng Tùng Căng đã rất chán cái tên Căng. Nhưng thằng Tùng lại cười rất tươi. Nó kể về ý nghĩa cái tên độc đáo của mình. Đó là điều bất ngờ mà tụi bạn nó không đứa nào nghĩ ra.
- Cậu là chú Căng-gu-ru hạnh phúc nhất thế giới. Vì những chú Căng-gu-ru bình thường chỉ lớn lên trong một cái túi; còn cậu có nhiều cái túi. Túi của bố; của bà; của mẹ, của ông. - Cái Trang Én mau nước mắt, vừa nói vừa quệt vội nước mắt.
Lý Hớn mím mím môi cũng gật đầu: “Công nhận. Tên Căng hay thiệt.”
Tên của bạn cũng có thể là cái tên hay nhất đấy. Nếu bạn hiểu được ý nghĩa của nó; tớ tin rằng chẳng bao giờ bạn muốn bỏ nó.
(In trong 65 truyện ngắn hay dành cho thiếu nhi, NXB Kim Đồng, 2022)
Câu 1. Nhân vật chính trong đoạn trích trên?
A. Bố. B Tùng C Bố và Tùng. D.Tùng và những người bạn
Câu 2. Tác dụng của ngôi kể trong câu chuyện:
A. Lời kể tự nhiên, chân thực
B. Cảm xúc được bộc lộ tự nhiên, chân thành
C. Tạo tính khách quan cho câu chuyện; tạo sự linh hoạt trong khi kể
D. Tạo sự linh hoạt; Cảm xúc được bộc lộ tự nhiên, chân thành
Câu 3. Phép tu từ có trong câu “Khi cái Trang Én nói với mọi người về cái tên của nó, cả đám bạn mắt hình chữ A, miệng hình chữ o, hết thảy đều mở to hết cỡ và gật đầu lia lịa:
A. So sánh; nhân hóa B. Ẩn dụ, so sánh
C: So sánh, liệt kê D. Liệt kê, điệp ngữ
Câu 4 Vì sao”Tối đó; thằng Tùng đã gói ghém quần áo; sách vở; xin phép bố mẹ qua ngủ với bà ngoại; khiến cả nhà rất ngạc nhiên.”
A. Tùng vui vì được đặt tên đẹp B. Tùng biết ơn bà
C. Tùng nhớ bà vì bận bịu học hành; bạn bè... có khi bẵng đi cả tuần nó không qua thăm bà
D.Tùng biết ơn và yêu quý bà, hối hận vì lâu nay không quan tâm bà.
Câu 5. Từ láy có trong 2 câu “Cả đám cười ha hả. Thằng Tùng mặt đỏ bừng bừng; quê đến mức sau buổi học về; nhất định đòi bố mẹ bỏ ngay cái tên Căng quái quỷ vô nghĩa ấy”:
A. 1 B2 C3 D4.
Câu 6.Thán từ có trong văn bản là:
A. Ồ; dạ. B. Ồ, à C. Ồ, chế giễu D.Sung sướng. chế giễu.
Câu 7: Trợ từ có trong bài:
Câu 8: Tình huống nào trong truyện đã dẫn đến việc Tùng hiểu ra ý nghĩa tên “Căng” của mình?
A.Tên bạn “Trang Én đẹp”
B. Tùng bị các bạn trêu chọc về cái tên “Căng”
C. Tùng được ông bà, bố mẹ yêu thương
D. Tùng tò mò về cái tên của mình
Câu 9. Thông điệp rút ra từ nội dung câu chuyện?
Câu 10. Em có đồng tình với ý kiến Tùng là “chú Căng-gu-ru hạnh phúc nhát trên thế giới không” Vì sao?
Câu 11 . Viết bài văn phân tích truyện “Chú Căng-gu-ru hạnh phúc” của Võ Thu Hương.
Quảng cáo
1 câu trả lời 147
Câu 1. Nhân vật chính trong đoạn trích trên?
B. Tùng
Nhân vật chính trong đoạn trích trên là Tùng, với sự phát triển và thay đổi trong cách nhìn nhận về tên của mình. Câu chuyện tập trung vào quá trình Tùng khám phá ý nghĩa tên gọi của mình và nhận ra tình yêu thương từ gia đình.
Câu 2. Tác dụng của ngôi kể trong câu chuyện:
D. Tạo sự linh hoạt; Cảm xúc được bộc lộ tự nhiên, chân thành
Ngôi kể trong câu chuyện này giúp tạo ra sự linh hoạt trong việc miêu tả cảm xúc của các nhân vật, đồng thời bộc lộ những suy nghĩ chân thành và cảm xúc sâu sắc của nhân vật chính.
Câu 3. Phép tu từ có trong câu:
C. So sánh, liệt kê
Câu văn sử dụng phép tu từ so sánh và liệt kê khi miêu tả sự ngạc nhiên của các bạn với tên gọi của Trang Én. Cụ thể, "mắt hình chữ A, miệng hình chữ O" là sự so sánh, và "mở to hết cỡ và gật đầu lia lịa" là sự liệt kê hành động.
Câu 4. Vì sao “Tối đó; thằng Tùng đã gói ghém quần áo; sách vở; xin phép bố mẹ qua ngủ với bà ngoại; khiến cả nhà rất ngạc nhiên.”
D. Tùng biết ơn và yêu quý bà, hối hận vì lâu nay không quan tâm bà.
Tùng cảm thấy biết ơn và yêu quý bà ngoại, đặc biệt sau khi hiểu được ý nghĩa tên gọi của mình và nhận ra tình yêu thương của bà dành cho mình. Tùng hối hận vì bận rộn học hành mà ít qua thăm bà.
Câu 5. Từ láy có trong 2 câu “Cả đám cười ha hả. Thằng Tùng mặt đỏ bừng bừng; quê đến mức sau buổi học về; nhất định đòi bố mẹ bỏ ngay cái tên Căng quái quỷ vô nghĩa ấy”
B. 2
Từ láy trong câu văn là "ha hả" và "bừng bừng", diễn tả rõ cảm xúc mạnh mẽ của các nhân vật và sự căng thẳng trong tình huống mà Tùng trải qua.
Câu 6. Thán từ có trong văn bản là:
B. Ồ, à
Trong câu chuyện, thán từ "Ồ" và "à" được sử dụng để thể hiện sự ngạc nhiên, tò mò của các nhân vật khi nghe về ý nghĩa tên gọi của nhau.
Câu 7. Trợ từ có trong bài:
Trợ từ trong bài văn là "đã" (từ "đã gói ghém quần áo") và "có" (từ "có khi bẵng đi cả tuần").
Câu 8. Tình huống nào trong truyện đã dẫn đến việc Tùng hiểu ra ý nghĩa tên “Căng” của mình?
B. Tùng bị các bạn trêu chọc về cái tên “Căng”
Tùng đã hiểu ra ý nghĩa tên gọi của mình sau khi bị các bạn trêu chọc về cái tên "Căng" và cảm thấy bối rối, từ đó cậu hỏi bố mẹ về cái tên và dần hiểu được ý nghĩa sâu sắc đằng sau đó.
Câu 9. Thông điệp rút ra từ nội dung câu chuyện?
Thông điệp chính của câu chuyện là mỗi cái tên đều có một ý nghĩa đặc biệt, gắn liền với tình yêu thương và sự quan tâm của gia đình. Việc trân trọng tên gọi của mình chính là cách trân trọng những tình cảm, kỷ niệm mà gia đình đã dành cho mình.
Câu 10. Em có đồng tình với ý kiến Tùng là “chú Căng-gu-ru hạnh phúc nhất trên thế giới không”? Vì sao?
Em hoàn toàn đồng tình với ý kiến của Tùng. Chú Căng-gu-ru có một cái tên độc đáo, gắn liền với tình yêu thương của gia đình, đặc biệt là sự quan tâm và chăm sóc từ bố mẹ. Cái tên “Căng-gu-ru” không chỉ là một cái tên đơn thuần mà còn là minh chứng cho một tuổi thơ đầy ắp tình cảm và sự bảo bọc, vì vậy, Tùng là một chú Căng-gu-ru hạnh phúc nhất.
Câu 11. Viết bài văn phân tích truyện “Chú Căng-gu-ru hạnh phúc” của Võ Thu Hương.
Phân tích truyện ngắn “Chú Căng-gu-ru hạnh phúc”
Trong truyện ngắn “Chú Căng-gu-ru hạnh phúc”, tác giả Võ Thu Hương đã khắc họa một câu chuyện giản dị nhưng đầy sâu sắc về sự yêu thương của gia đình qua một cái tên đặc biệt. Từ một cái tên có vẻ như đơn giản và ngớ ngẩn, tác giả đã đưa người đọc đi qua những cung bậc cảm xúc khác nhau, từ sự bối rối của Tùng khi bị bạn bè trêu chọc cho đến sự cảm nhận đầy tình yêu và sự trân trọng của cậu bé khi hiểu ra ý nghĩa thật sự của cái tên "Căng".
Câu chuyện được mở đầu bằng sự ngạc nhiên của Tùng khi bạn bè không hiểu ý nghĩa của tên mình, đặc biệt là cái tên “Căng”. Sự tò mò và việc bị bạn bè trêu đùa đã khiến Tùng cảm thấy rất khó chịu và quyết định yêu cầu bố mẹ thay đổi cái tên này. Tuy nhiên, khi bố kể lại câu chuyện về cái tên “Căng-gu-ru” của Tùng, cậu bé đã hiểu ra rằng tên của mình không chỉ đơn thuần là một cái tên, mà còn là một sự gắn bó sâu sắc với tình yêu thương của gia đình.
Tên “Căng” có một ý nghĩa vô cùng đặc biệt. Nó được gắn liền với những kỷ niệm về tuổi thơ non nớt của Tùng khi phải sống trong một cái túi êm ái, gần gũi và ấm áp, được bố mẹ, bà ngoại chăm sóc, yêu thương. Cái tên đó không chỉ tượng trưng cho sự sống sót qua những giây phút khó khăn mà còn là biểu tượng của tình yêu thương vô bờ bến của gia đình dành cho cậu. Đây chính là một điểm nhấn cảm động trong câu chuyện, khiến người đọc cảm nhận được tầm quan trọng của tình yêu thương gia đình và ý nghĩa sâu sắc của cái tên trong cuộc đời mỗi con người.
Thông qua câu chuyện này, tác giả muốn gửi gắm một thông điệp sâu sắc về việc trân trọng cái tên của mình, vì mỗi cái tên đều chứa đựng những giá trị và kỷ niệm quý báu. Câu chuyện cũng khẳng định rằng, dù tên có vẻ kỳ lạ hay đơn giản đến đâu, nếu ta hiểu được ý nghĩa và tình yêu đằng sau đó, thì cái tên đó luôn là điều đặc biệt và đáng trân trọng.
Với văn phong nhẹ nhàng, giản dị nhưng đầy tình cảm, Võ Thu Hương đã khắc họa một câu chuyện mang tính nhân văn sâu sắc, giúp người đọc nhận thức được rằng tình yêu thương và sự quan tâm của gia đình là những giá trị không thể đo đếm bằng bất cứ thứ gì.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
2 24661
-
5 13786
-
8838
-
5512