Quảng cáo
3 câu trả lời 262
Bài văn: Trải nghiệm giúp tâm hồn em trở nên phong phú hơn
Trong cuộc sống, mỗi trải nghiệm đều mang đến cho chúng ta những bài học quý giá và giúp tâm hồn trở nên phong phú hơn. Một trong những trải nghiệm đáng nhớ đối với em là chuyến đi thăm làng trẻ mồ côi vào dịp hè năm ngoái. Lần đầu tiên được tiếp xúc với những trẻ em có hoàn cảnh khó khăn, em đã cảm nhận sâu sắc được giá trị của tình thương, lòng nhân ái và sự sẻ chia.
Ngày hôm đó, em cùng nhóm bạn được thầy cô dẫn đến thăm làng trẻ mồ côi cách thành phố khoảng 30 km. Lúc đầu, em chỉ nghĩ rằng chuyến đi này sẽ giúp em hiểu hơn về cuộc sống của những trẻ em nghèo khó, nhưng khi đến nơi, em đã có những cảm xúc khác biệt hoàn toàn. Những đứa trẻ ở đây đều không có cha mẹ, nhưng chúng sống rất lạc quan và yêu đời. Chúng chơi đùa, học hành, và luôn nở nụ cười tươi trên môi dù cuộc sống thiếu thốn tình thương.
Điều làm em ấn tượng nhất là khi em ngồi xuống cùng một nhóm trẻ em để vẽ tranh. Một cậu bé nhỏ xíu, với đôi mắt sáng ngời và nụ cười hiền hậu, đã nói với em rằng: "Chị ơi, em ước mơ sau này trở thành họa sĩ." Câu nói của cậu bé đã làm em chạnh lòng và suy nghĩ rất nhiều. Mặc dù thiếu thốn đủ thứ, nhưng cậu bé vẫn giữ trong mình những ước mơ lớn lao, không cho phép hoàn cảnh tăm tối dập tắt hy vọng của mình.
Qua trải nghiệm này, em nhận ra rằng không phải ai trong cuộc sống này cũng có được sự may mắn như mình, và đôi khi những điều ta coi là hiển nhiên lại là những điều quý giá đối với người khác. Tình yêu thương và lòng nhân ái là những giá trị vô giá mà chúng ta cần gìn giữ và phát huy. Chuyến thăm ấy đã giúp em thay đổi cách nhìn về cuộc sống, khiến em trân trọng hơn những gì mình có và luôn cố gắng giúp đỡ những người kém may mắn.
Từ đó, em biết ơn hơn về những điều giản dị trong cuộc sống và luôn nhắc nhở bản thân rằng tâm hồn của mỗi người sẽ trở nên phong phú hơn khi biết sẻ chia và yêu thương. Em hiểu rằng hạnh phúc không chỉ đến từ những thứ ta sở hữu, mà còn từ những hành động nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa đối với người khác.
Một trải nghiệm làm phong phú tâm hồn em
Mỗi người đều có những trải nghiệm đặc biệt trong đời, và với em, một trong những trải nghiệm đáng nhớ nhất chính là chuyến đi thiện nguyện đến một mái ấm nuôi dưỡng trẻ em mồ côi ở vùng quê nghèo. Chuyến đi ấy không chỉ mang lại cho em những bài học quý giá mà còn giúp tâm hồn em trở nên sâu sắc và giàu tình cảm hơn.
Hôm đó, em cùng các anh chị trong đoàn mang theo quà bánh, sách vở và quần áo đến thăm các em nhỏ. Ngay khi đến nơi, em cảm nhận được sự thiếu thốn của các em qua những ánh mắt ngây thơ, những bộ đồ cũ kỹ và cả tiếng cười giòn tan dù cuộc sống còn nhiều khó khăn. Em đã chơi đùa, kể chuyện và ngồi ăn cơm cùng các em. Một em nhỏ tên là Hương đã níu lấy tay em và thì thầm: “Chị ơi, chị ở lại chơi với em thêm chút nữa nha.” Câu nói ấy khiến tim em thắt lại. Em hiểu rằng, những gì các em cần không chỉ là vật chất mà còn là tình yêu thương, là sự sẻ chia chân thành từ trái tim.
Chuyến đi ấy khiến em nhận ra rằng ngoài kia còn rất nhiều người kém may mắn hơn mình. Em học được cách biết ơn những gì mình đang có, biết quan tâm và yêu thương người khác nhiều hơn. Từ đó, em cố gắng sống tích cực, không than vãn khi gặp khó khăn và luôn mở lòng giúp đỡ người khác khi có thể.
Trải nghiệm này không chỉ là một kỷ niệm đẹp, mà còn là một dấu mốc quan trọng giúp em trưởng thành và biết sống sâu sắc hơn. Em tin rằng, những hành động nhỏ nhưng xuất phát từ trái tim có thể mang lại niềm vui lớn cho người khác – và chính điều đó đã làm tâm hồn em thêm phong phú.
Đã bao giờ bạn tự hỏi thành phố và thôn quê khác nhau như thế nào chưa? Trong kì nghỉ hè năm ngoái, tôi đã về quê ngoại chơi, tôi đã có được trải nghiệm đáng nhớ, những bài học mà chỉ có thôn quê dạy cho tôi hiểu. Đối với tôi, đây là kì nghỉ hè đáng nhớ nhất trong kí ức.
Tháng 6, chúng tôi thi hết học kì hai kết thúc năm học vất vả. Tôi lên chuyến xe khách của một bác người quen ở quê ông ngoại nên rất yên tâm (do bố mẹ tôi bận đi công tác) bắt đầu kì nghỉ hè. Những ngày đầu tôi khá xa lạ với cuộc sống ở nơi đây. Mọi người thức dậy rất là sớm để đi làm, ăn cơm cũng rất đúng bữa, tối thì tĩnh lặng không ồn ã như trên thành phố. Nhưng dần tôi cũng làm quen với nó. Thật tuyệt, cuộc sống bình lặng trôi qua như vậy đó!
Hơn một tháng sau, trên những cánh đồng trải dài khắp các làng quê đã đến vụ thu hoạch lúa. Lần đầu tiên, tôi được ngoại cho đi thu gặt lúa cùng. Dưới cái nắng bức oi ả của mùa hè, tất cả mọi người vẫn chăm chỉ gặt lúa, tay ai người nấy gặt nhanh thoăn thoắt, rồi những con bò hì hục kéo lúa về. Trên đồng, mỗi nhà ba bốn người đi gặt gọi nhau í ới, nói chuyện rôm rả, cười đùa để quên đi cái mệt nhọc. Tối hôm ấy về nhà, tôi nằm suy nghĩ, tôi đi gặt mới biết sự mệ nhọc của người nông dân, sự vất vả để có được bát cơm ngon hằng ngày. Nếu cứ ở thành phố mãi, tôi sẽ chẳng bao giờ biết được hạt gạo có được từ đâu.
Gần hết kì nghỉ là lúc tôi phải chuẩn bị quay trở lại thành phố. Bố mẹ tôi đã về quê đón tôi và đã kể cho họ nghe những gì tôi trải qua, cảm nhận về cuộc sống nơi đây. Nó gần gũi, bình dị và ấm áp đến lạ thường.
Kì nghỉ là một trải nghiệm đặc biệt với tôi. Lần đầu tôi được sống trong cuộc sống bình yên đến thế khác xa nơi đô thị phồn hoa. Tôi càng thêm yêu quê hương của mình
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
54966
-
Hỏi từ APP VIETJACK45741
-
Hỏi từ APP VIETJACK44088
-
Hỏi từ APP VIETJACK43218
