Quảng cáo
2 câu trả lời 83
Phân tích nhân vật Giăng Van Giăng trong "Người cầm quyền khôi phục uy quyền" (Trích Những người khốn khổ của Vích-to Huy-gô)
Giăng Van Giăng là một trong những nhân vật trung tâm và đặc sắc trong tác phẩm Những người khốn khổ (Les Misérables) của nhà văn Vích-to Huy-gô. Ông là một con người phức tạp với quá khứ tội lỗi, nhưng cũng là hình mẫu của sự đổi mới và chuộc lỗi, thể hiện đầy đủ các giá trị nhân đạo mà tác giả muốn nhấn mạnh. Trong trích đoạn Người cầm quyền khôi phục uy quyền, nhân vật Giăng Van Giăng được khắc họa một cách sâu sắc, vừa là nạn nhân của sự áp bức, vừa là biểu tượng của sự đấu tranh cho công lý và tình yêu thương con người.
Giăng Van Giăng, trong trích đoạn này, đang đứng trước sự đối đầu với chính quyền và với chính những giá trị xã hội mà ông từng bị áp bức. Sau khi ra tù, Giăng Van Giăng muốn làm lại cuộc đời, nhưng xã hội không chấp nhận sự thay đổi của ông. Tuy nhiên, bằng lòng kiên trì và sự nhân hậu của mình, Giăng Van Giăng đã từng bước chứng minh rằng con người có thể vượt qua quá khứ tội lỗi để trở thành một người tốt, sống vì lợi ích của người khác.
Nhân vật Giăng Van Giăng được khắc họa trong trích đoạn này với một hình ảnh đầy mâu thuẫn và phức tạp. Ông là một người đã từng là tội phạm, bị xã hội ruồng bỏ, nhưng lại luôn thể hiện lòng nhân ái và sự bao dung, sẵn sàng giúp đỡ những người nghèo khổ. Điều này thể hiện rõ trong việc Giăng Van Giăng cứu sống người đàn ông bị ngã, dù trong tình huống ấy, việc giúp đỡ người đó có thể gây bất lợi cho ông về mặt pháp lý. Tuy nhiên, ông vẫn làm, vì đối với ông, con người quan trọng hơn tất cả những nguyên tắc pháp lý khô khan và vô cảm.
Tuy nhiên, sự nhân hậu của Giăng Van Giăng không phải lúc nào cũng được xã hội chấp nhận. Trong đoạn trích này, ông phải đối diện với sự nghi ngờ và tẩy chay từ phía các cơ quan chính quyền, trong đó có nhân vật Giám đốc cảnh sát. Họ không hiểu được bản chất của Giăng Van Giăng và luôn coi ông như một tên tội phạm đáng bị trừng trị. Tuy nhiên, sự cương quyết và kiên trì của Giăng Van Giăng trước áp lực của xã hội chính là một điểm sáng trong nhân vật này. Dù bị áp bức, ông vẫn luôn kiên định với lý tưởng sống của mình, đó là giúp đỡ những người nghèo khổ, bảo vệ những người yếu thế trong xã hội.
Qua trích đoạn này, ta có thể thấy rằng Giăng Van Giăng không chỉ là một con người của lý tưởng nhân đạo mà còn là một biểu tượng của sự khôi phục uy quyền của chính nghĩa. Uy quyền mà ông muốn khôi phục không phải là quyền lực của cá nhân, mà là quyền lực của sự yêu thương, của lòng nhân ái và công lý. Trong một xã hội đầy bất công và sự phân biệt, Giăng Van Giăng chính là người mang lại ánh sáng hy vọng cho những người nghèo khổ, những người bị xã hội lãng quên.
Tác phẩm Những người khốn khổ của Vích-to Huy-gô qua nhân vật Giăng Van Giăng đã khắc họa một chân dung đầy cảm động về sự đấu tranh giữa cái thiện và cái ác, giữa tình yêu thương và luật pháp cứng nhắc. Nhân vật Giăng Van Giăng không chỉ là người khôi phục uy quyền cho chính mình mà còn là người khôi phục uy quyền cho tất cả những ai đang bị xã hội áp bức, những người khao khát một cuộc sống tốt đẹp hơn. Sự hy sinh của Giăng Van Giăng, sự kiên định trong lý tưởng của ông đã làm nổi bật giá trị nhân đạo mà Vích-to Huy-gô muốn truyền tải: đó là tình yêu thương, lòng nhân ái và niềm tin vào khả năng thay đổi của con người.
Kết luận, nhân vật Giăng Van Giăng trong Những người khốn khổ là một hình mẫu lý tưởng của con người luôn đấu tranh cho lẽ phải, dù đứng trước bao thử thách. Qua nhân vật này, Vích-to Huy-gô đã thể hiện niềm tin vào sự phục hồi của nhân phẩm và lòng nhân ái trong một xã hội đầy bất công. Giăng Van Giăng không chỉ là một con người của quá khứ đầy tội lỗi, mà là một người anh hùng thực sự, người luôn vươn lên, không ngừng đấu tranh cho lý tưởng cao cả và khôi phục lại sự công bằng trong xã hội.
Vích-to Huy-gô là đại văn hào của nước Pháp thế kỷ XIX, một nghệ sĩ lãng mạn lớn với trái tim luôn hướng về những người cùng khổ. "Những người khốn khổ" là tác phẩm đồ sộ, là bức tranh chân thực về xã hội Pháp đương thời và là bản hùng ca về tình yêu thương, lòng nhân ái và khát vọng công lý. Trong đó, nhân vật Giăng Van Giăng hiện lên như một biểu tượng cho sức mạnh của sự hoàn lương và vẻ đẹp tâm hồn con người. Đoạn trích "Người cầm quyền khôi phục uy quyền" là một trong những phân đoạn đặc sắc, tập trung khắc họa cuộc đấu tranh nội tâm dữ dội và phẩm chất cao đẹp của Giăng Van Giăng khi ông đang ở đỉnh cao danh vọng với thân phận thị trưởng Ma-đơ-len.
Trước hết, đoạn trích cho thấy sự thay đổi lớn lao trong cuộc đời Giăng Van Giăng. Từ một người tù khổ sai mang số hiệu 24601, bị xã hội ruồng bỏ, nhờ ánh sáng tình thương của giám mục Mi-ri-en, Giăng Van Giăng đã quyết tâm làm lại cuộc đời. Ông đến thị trấn Mông-tơ-rơi, đổi tên thành Ma-đơ-len, lao động chăm chỉ, sáng tạo và trở thành một chủ xưởng giàu có, một thị trưởng được mọi người kính trọng, yêu mến. Ông dùng tài sản và quyền lực của mình để giúp đỡ người nghèo, cải thiện đời sống dân chúng, thực sự trở thành hiện thân của lòng tốt và sự công chính. Hình ảnh ông thị trưởng Ma-đơ-len điềm tĩnh, quyền uy khi đối diện với Gia-ve chính là thành quả của quá trình phấn đấu không ngừng nghỉ ấy.
Tuy nhiên, chính trong đỉnh cao danh vọng ấy, quá khứ lại một lần nữa tìm về ám ảnh Giăng Van Giăng. Tin báo của Gia-ve về việc đã bắt được "Giăng Van Giăng thật" (thực chất là một người nông dân tên Săng-ma-thi-ơ bị nhận nhầm) đã đẩy ông vào một tình thế bi kịch, một cuộc đấu tranh nội tâm gay gắt. Ông đứng trước hai lựa chọn nghiệt ngã: hoặc im lặng để bảo vệ thân phận thị trưởng Ma-đơ-len, giữ lấy cuộc sống bình yên, danh dự và tiếp tục công việc cứu giúp mọi người, nhưng đồng nghĩa với việc để một người vô tội phải chịu án oan thay mình, chà đạp lên lương tâm; hoặc ra tự thú, cứu người vô tội, bảo vệ công lý và lương tâm trong sáng, nhưng phải đánh đổi bằng việc mất tất cả - danh dự, địa vị, tự do, quay trở lại kiếp tù đày và không thể thực hiện lời hứa chăm sóc Phăng-tin và Cô-dét.
Cuộc đấu tranh nội tâm này được Huy-gô miêu tả vô cùng tinh tế qua những biểu hiện bên ngoài và dòng suy nghĩ của nhân vật. Ban đầu, Giăng Van Giăng có phần sửng sốt, bàng hoàng ("ông hơi tái đi"), nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ điềm tĩnh, thậm chí có phần lạnh lùng, xa cách của một "người cầm quyền". Ông ra lệnh cho Gia-ve một cách dứt khoát ("Ông bảo sao?", "Thôi được!", "Ông có thể đi được rồi"), thể hiện rõ uy quyền của một vị thị trưởng. Cái "uy quyền" này không chỉ đến từ chức vụ, mà còn đến từ sự tự trọng, từ phẩm giá của một con người đã nỗ lực vươn lên từ bùn nhơ. Việc ông "khôi phục uy quyền" trước Gia-ve không phải là để thị uy, mà là một phản xạ tự nhiên để che giấu cơn bão tố đang nổi lên trong lòng, đồng thời cũng cho thấy ông ý thức rõ về vị thế và trách nhiệm của mình.
Nhưng đằng sau vẻ ngoài điềm tĩnh ấy là một tâm hồn đang bị giằng xé dữ dội. Huy-gô không trực tiếp miêu tả suy nghĩ của Giăng Van Giăng trong đoạn đối thoại với Gia-ve, nhưng chính sự điềm tĩnh có phần khác thường, những câu hỏi ngắn gọn, những mệnh lệnh dứt khoát lại hé lộ một tâm trạng phức tạp, đầy căng thẳng. Ông đang phải cân nhắc giữa lợi ích cá nhân và trách nhiệm đạo đức, giữa việc bảo vệ bản thân và bảo vệ công lý, giữa cuộc sống hiện tại tốt đẹp và quá khứ tù tội đen tối. Quyết định cuối cùng (dù chưa được thể hiện rõ trong đoạn trích này nhưng độc giả đều biết ông sẽ ra tự thú) cho thấy chiến thắng của lương tâm, của lòng nhân ái và tinh thần trách nhiệm. Ông không thể sống thanh thản khi biết có người phải chịu oan thay mình. Đó chính là đỉnh cao vẻ đẹp nhân cách của Giăng Van Giăng – một vẻ đẹp được tôi luyện qua đau khổ và thử thách.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK205518
-
Hỏi từ APP VIETJACK155267
-
Hỏi từ APP VIETJACK33663
-
Hỏi từ APP VIETJACK33513