Quảng cáo
3 câu trả lời 564
Phân tích bài thơ "Vịnh Khoa Thi Hương" của Trần Tế Xương
Mở bài:
Trần Tế Xương (1870 – 1907), một trong những cây bút nổi bật trong nền văn học Việt Nam thế kỷ XIX, nổi tiếng với phong cách thơ trào phúng sắc sảo, mỉa mai, phê phán xã hội phong kiến. Bài thơ "Vịnh Khoa Thi Hương" là một trong những tác phẩm tiêu biểu thể hiện tinh thần phê phán sâu sắc của Trần Tế Xương đối với nền thi cử phong kiến, một xã hội không công bằng và đầy những quy tắc giả tạo. Bài thơ không chỉ phản ánh sự chán chường của tác giả với khoa thi hương mà còn thể hiện sự bất mãn với chế độ thi cử và những giá trị xã hội đang tồn tại.
Thân bài:
Khái quát về hoàn cảnh sáng tác và nội dung bài thơ:
Bài thơ được sáng tác trong hoàn cảnh Trần Tế Xương vừa tham gia khoa thi Hương nhưng không đạt được thành công. Cái "khổ" của người thi sĩ đã khiến ông bức xúc, và bài thơ "Vịnh Khoa Thi Hương" ra đời như một lời lên án mạnh mẽ đối với chế độ thi cử, chỉ ra những bất công trong việc tuyển chọn nhân tài của xã hội phong kiến.
Nội dung bài thơ phản ánh thái độ bức xúc, đau xót của tác giả về một nền thi cử mà trong đó, những người tài giỏi không hẳn sẽ đỗ đạt, mà ngược lại, có thể những kẻ thiếu tài lại dễ dàng trở thành "tiến sĩ". Bài thơ chính là một tiếng nói phản kháng về sự giả tạo, thiếu công bằng trong xã hội đương thời.
Phân tích hình thức và nội dung bài thơ:
Hình thức: Bài thơ được viết theo thể thơ thất ngôn bát cú (8 câu, mỗi câu 7 chữ), thể thơ truyền thống của văn học cổ điển Việt Nam. Hình thức này giúp bài thơ dễ dàng truyền tải được cảm xúc và suy nghĩ của tác giả, đồng thời thể hiện sự mạch lạc trong cách tư duy của Trần Tế Xương.
Nội dung: Mở đầu bài thơ, Trần Tế Xương đã khéo léo đưa ra một câu hỏi với thái độ mỉa mai:
"Năm trước thi hương, thi hội đỗ, Bây giờ thi cử lại vương thua."
Hai câu thơ này thể hiện sự mâu thuẫn giữa kỳ vọng và thực tế trong việc tham gia kỳ thi. Trần Tế Xương không chỉ muốn than vãn về sự thất bại cá nhân mà còn muốn chỉ trích sự bất công của kỳ thi. Cách ông sử dụng từ "thua" để miêu tả kết quả thi thể hiện sự thất vọng, và đồng thời mỉa mai một hệ thống không xét đến tài năng thực sự.
Đặc biệt, phần giữa bài thơ thể hiện rõ sự chế giễu và phê phán đối với nền thi cử của xã hội phong kiến:
"Chỉ được vế vế lăng tăng, Đã chịu luỵ cho xã tắc."
Hai câu thơ này vừa phản ánh sự bất công, vừa thể hiện tâm trạng bức bối, khó chịu của tác giả. "Lăng tăng" có thể hiểu là sự lung lay, không vững vàng, một lời chỉ trích đối với sự vô nghĩa của việc thi cử. Còn "xã tắc" lại nhắc đến quyền lực và những lợi ích mà người thi đỗ sẽ có được, cho thấy xã hội phong kiến chỉ chú trọng đến quyền lực chứ không phải tài năng.
Giọng điệu trào phúng, mỉa mai:
Trong bài thơ, Trần Tế Xương đã sử dụng giọng điệu trào phúng để thể hiện sự bất mãn đối với xã hội phong kiến, đặc biệt là nền thi cử mà ông cho là đầy bất công. Ông không chỉ kể về sự thất bại của mình mà còn nhấn mạnh rằng có những người thiếu tài năng, lại dễ dàng đỗ đạt, trong khi những người tài giỏi lại không được coi trọng. Giọng điệu mỉa mai của tác giả được thể hiện rõ qua cách sử dụng từ ngữ và hình ảnh trong bài thơ.
Phê phán xã hội phong kiến:
Thông qua bài thơ này, Trần Tế Xương không chỉ phê phán hệ thống thi cử mà còn chỉ ra rằng xã hội phong kiến với những quy tắc xét tuyển nặng về hình thức, không thực sự quan tâm đến tài năng của con người. Đây là một cuộc phản kháng đối với chế độ thi cử đã tồn tại hàng thế kỷ, một chế độ mà ông cho là hư hỏng và bất công.
Thông điệp bài thơ:
"Vịnh Khoa Thi Hương" không chỉ là một bài thơ nói về sự thất bại cá nhân của Trần Tế Xương mà còn mang một thông điệp sâu sắc về sự giả tạo trong xã hội. Nó phản ánh nỗi đau của những người tài năng nhưng không được trọng dụng, và lên án một xã hội mà ở đó quyền lực, gia đình, và các yếu tố ngoài tài năng lại trở thành yếu tố quyết định trong việc tuyển chọn nhân tài.
Kết bài:
Trần Tế Xương qua bài thơ "Vịnh Khoa Thi Hương" đã thể hiện một thái độ phê phán mạnh mẽ đối với nền thi cử phong kiến. Ông đã khéo léo sử dụng ngôn ngữ trào phúng, mỉa mai để bày tỏ nỗi bất mãn và sự thất vọng về một hệ thống mà ông cho là không công bằng. Qua bài thơ, Trần Tế Xương đã phản ánh thực trạng xã hội, nơi mà tài năng không phải là yếu tố quyết định duy nhất. Đây là một bài thơ giàu tính hiện thực, đồng thời cũng là tiếng nói mạnh mẽ về sự thay đổi cần thiết trong xã hội thời bấy giờ.
Bài thơ "Vịnh Khoa Thi Hương" của Trần Tế Xương là một tác phẩm tiêu biểu thể hiện cái nhìn châm biếm, sâu sắc của tác giả về nền giáo dục và tình cảnh đất nước trong bối cảnh xã hội Việt Nam cuối thế kỷ XIX. Qua tám câu thơ, tác giả đã khắc họa rõ nét sự xuống cấp của khoa cử dưới thời Pháp thuộc, đồng thời bày tỏ nỗi niềm xót xa trước vận mệnh dân tộc.
Mở đầu bài thơ, Trần Tế Xương phản ánh sự đổi thay trong hệ thống giáo dục:
"Nhà nước ba năm mở một khoa,
Trường Nam thi lẫn với trường Hà."
Trước đây, khoa cử là con đường chính thống để tuyển chọn nhân tài phục vụ đất nước. Tuy nhiên, dưới sự cai trị của thực dân Pháp, nền giáo dục Nho học dần suy thoái. Kỳ thi Hương vốn là niềm tự hào của sĩ tử thì nay chỉ còn diễn ra một cách hình thức, ba năm mới tổ chức một lần. Câu thơ thứ hai đề cập đến việc trường thi Nam Định phải gộp chung với trường thi Hà Nội, cho thấy sự thu hẹp quy mô, phản ánh sự thờ ơ, coi nhẹ của nhà cầm quyền đối với nền học vấn nước nhà.
Hai câu thực tiếp tục miêu tả quang cảnh trường thi:
"Lôi thôi sĩ tử vai đeo lọ,
Ậm oẹ quan trường miệng thét loa."
Hình ảnh "sĩ tử vai đeo lọ" mang ý nghĩa châm biếm sâu cay. Nếu ngày xưa, sĩ tử đi thi mang theo bút mực, giấy bút với tâm thế nghiêm túc, thì nay hình ảnh của họ trở nên lôi thôi, luộm thuộm. Cụm từ "lôi thôi" không chỉ miêu tả vẻ ngoài mà còn hàm ý sự rệu rã của nền học vấn. Bên cạnh đó, hình ảnh "quan trường miệng thét loa" gợi lên sự hỗn loạn, thiếu nghiêm túc của kỳ thi. Những người cầm cân nảy mực lại hành xử một cách thô lỗ, thiếu đi phẩm chất của người trọng chữ nghĩa.
Hai câu luận tiếp tục đẩy mạnh sự châm biếm:
"Lọng cắm rợp trời, quan sứ đến,
Váy lê quét đất, mụ đầm ra."
Hình ảnh "lọng cắm rợp trời" gợi lên cảnh quan chức thực dân Pháp ngạo nghễ xuất hiện tại trường thi, biến nơi đây thành một sân khấu chính trị hơn là một nơi tuyển chọn nhân tài. Sự xuất hiện của "mụ đầm" (phu nhân quan sứ) càng nhấn mạnh sự lố bịch của kỳ thi khi những kẻ không liên quan lại đóng vai trò quan trọng, làm lu mờ giá trị vốn có của nền giáo dục.
Hai câu kết là lời cảm thán đầy xót xa của tác giả:
"Nhân tài đất Bắc nào ai đó?
Ngoảnh cổ mà trông cảnh nước nhà!"
Câu hỏi tu từ "Nhân tài đất Bắc nào ai đó?" không chỉ thể hiện sự thất vọng mà còn phản ánh hiện thực đau lòng: khoa cử suy tàn, nhân tài thực sự không có chỗ phát huy. Lời kêu gọi "Ngoảnh cổ mà trông cảnh nước nhà!" là một lời thức tỉnh sâu sắc, thúc giục những người có tâm huyết nhìn lại tình hình đất nước và tìm cách thay đổi.
Nhìn chung, "Vịnh Khoa Thi Hương" không chỉ là một bài thơ trào phúng mà còn là tiếng lòng của Trần Tế Xương trước tình cảnh suy vong của nền giáo dục Việt Nam thời bấy giờ. Bằng ngôn ngữ sắc bén, hình ảnh giàu tính châm biếm, tác phẩm không chỉ tố cáo sự lố bịch của kỳ thi mà còn thể hiện nỗi đau của tác giả trước vận mệnh đất nước.
Bài thơ "Vịnh Khoa Thi Hương" của Trần Tế Xương (Tú Xương) là một tác phẩm nổi bật, thể hiện cái nhìn châm biếm, sâu sắc về kỳ thi và những bất cập trong hệ thống thi cử thời bấy giờ. Dưới đây là phân tích bài thơ:
1. Tổng quan về tác giả và bối cảnh:
Trần Tế Xương (1870-1907) là một trong những nhà thơ tiêu biểu của nền văn học Việt Nam cuối thế kỷ 19 - đầu thế kỷ 20. Ông nổi bật với thể thơ Nôm, luôn thể hiện được những suy tư về cuộc sống, xã hội và con người. Thời kỳ đó, thi cử là cánh cửa hi vọng cho nhiều người, nhưng cũng là nơi bộc lộ những thực trạng tiêu cực của xã hội.
2. Nội dung bài thơ:
"Vịnh Khoa Thi Hương" phản ánh những cảm xúc, chỉ trích và châm biến của tác giả đối với kỳ thi Hương - một kỳ thi cấp tỉnh trong hệ thống thi cử thời xưa.
3. Phân tích nội dung:
Tâm tư của người dự thi: Tác giả thể hiện tâm trạng lo âu, hồi hộp của người đi thi. Ở nơi đông người, không khí ngột ngạt, căng thẳng. Đặc biệt, hình ảnh những người tham gia thi cử được miêu tả với sự châm biến, thể hiện sự cạnh tranh khốc liệt và áp lực lớn mà họ phải đối diện.
Châm biếm xã hội: Trong bài thơ, Tế Xương không chỉ nói về kỳ thi mà còn châm biếm những thói hư tật xấu của xã hội phong kiến: sự chạy chọt, mua chuộc để có được thành tích tốt, hoặc sự giả dối trong học hành. Ông chỉ ra rằng nhiều người không thực sự có tài năng nhưng vẫn tìm cách để có danh tiếng qua hệ thống thi cử này.
Khát vọng học vấn: Mặc dù bài thơ có màu sắc châm biếm, nhưng nó cũng bộc lộ một sự khát khao về tri thức chính thống. Tác giả phê phán những giá trị giả dối, đồng thời tôn vinh những người học thật, có thực tài.
4. Phân tích nghệ thuật:
Thể thơ: Bài thơ được viết theo thể thất ngôn bát cú truyền thống, có sự nhịp nhàng và uyển chuyển, thể hiện tài năng trong việc sử dụng ngôn ngữ của nhà thơ.
Hình ảnh, từ ngữ: Tác giả sử dụng hình ảnh sinh động, gần gũi để tạo ra cảm xúc cho người đọc. Những từ ngữ châm biếm, hài hước được sử dụng tinh tế, mang lại sự thú vị cho bài thơ.
5. Ý nghĩa bài thơ:
Bài thơ "Vịnh Khoa Thi Hương" không chỉ đơn thuần là một tác phẩm phản ánh về kỳ thi mà còn mang nhiều ý nghĩa sâu sắc về hiện thực xã hội. Tác giả đã khơi gợi những tư tưởng về sự chân thật, giá trị của tri thức và lòng khát khao học hỏi trong bối cảnh đầy bất công của xã hội.
Kết luận:
Tóm lại, bài thơ "Vịnh Khoa Thi Hương" của Trần Tế Xương mang đến cái nhìn châm biếm sâu sắc về kỳ thi Hương và những thực trạng của xã hội phong kiến. Thông qua tác phẩm, người đọc cảm nhận được nỗi lòng trăn trở của tác giả về việc học hành, thi cử cũng như sự châm biếm một xã hội mà ông không mấy hài lòng. Bài thơ đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả và cũng là một phần quan trọng trong di sản văn học Việt Nam.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
103198
-
Hỏi từ APP VIETJACK78870
-
Hỏi từ APP VIETJACK71786
-
Hỏi từ APP VIETJACK60081
-
Hỏi từ APP VIETJACK45961
-
36820
