Quảng cáo
3 câu trả lời 319
Phân tích bài thơ "Qua Đèo Ngang" của Bà Huyện Thanh Quan
Bài thơ "Qua Đèo Ngang" của Bà Huyện Thanh Quan là một tác phẩm nổi tiếng trong nền văn học Việt Nam, viết theo thể thơ thất ngôn bát cú. Bài thơ khắc họa vẻ đẹp của thiên nhiên, đồng thời cũng thể hiện nỗi lòng của người phụ nữ trong cảnh xa quê, mang đậm cảm xúc u buồn, hoài niệm. Qua bài thơ này, Bà Huyện Thanh Quan đã thể hiện được tài năng thơ ca, cùng với một sự sâu sắc trong cách nhìn nhận cuộc sống.
Mở bài
Bài thơ "Qua Đèo Ngang" được sáng tác khi Bà Huyện Thanh Quan đi qua đèo Ngang, một địa danh nổi tiếng trên con đường Bắc - Nam. Trong bài thơ, bà không chỉ miêu tả phong cảnh thiên nhiên mà còn thể hiện tâm trạng của mình khi nhớ về quê hương, về những kỷ niệm xưa cũ.
Thân bài
Vẻ đẹp thiên nhiên qua hình ảnh "Đèo Ngang"
Bài thơ mở đầu với hình ảnh hùng vĩ của Đèo Ngang, tạo ra một bức tranh thiên nhiên hoang sơ nhưng đầy ấn tượng:
“Bước tới Đèo Ngang bóng xế tà,
Cảnh sắc thiên nhiên được mô tả thật rõ nét và chi tiết. Câu thơ diễn tả một cảnh vật hoang sơ, với bóng xế tà, gợi lên một không gian vắng lặng và buồn bã. Từ "bước tới" gợi lên hình ảnh người hành khách đang đi trên con đường vắng vẻ, vừa mới đặt chân đến Đèo Ngang, vừa đối diện với sự thay đổi của cảnh vật trước mắt.”
Trong bức tranh ấy, hình ảnh "Đèo Ngang" trở thành một điểm dừng, nơi mà mọi sự vật như dừng lại, chìm vào sự im lặng của chiều tà.
Hình ảnh người phụ nữ xa quê
Bà Huyện Thanh Quan đã miêu tả một cảnh vật thiên nhiên qua cái nhìn của một người phụ nữ xa quê. Trong khi miêu tả cảnh sắc thiên nhiên, bà đã gửi gắm vào đó nỗi nhớ nhung, hoài niệm về quê hương, về những ngày tháng đã qua.
“Nhớ nước đau lòng con quốc quốc,
Thương nhà mỏi mắt con dường dường”
Những câu thơ này thể hiện một tâm trạng cô đơn, nhớ nhà và nỗi buồn của người phụ nữ khi phải xa quê, xa gia đình. Nỗi nhớ nước, nhớ nhà, nhớ quê hương làm cho người đọc cảm nhận được sự sâu lắng và đau đớn trong tâm hồn của bà. Từ "đau lòng" thể hiện sự xót xa, một cảm giác nhức nhối khi phải rời xa mảnh đất thân yêu.
Tâm trạng của tác giả qua hình ảnh của "người phụ nữ qua đèo"
“Dưới bóng chiều tà, một mình, người phụ nữ trên con đường đó không thể không nhớ về quê nhà. Con đường chông chênh như gợi lại những khó khăn trong cuộc sống mà tác giả đang phải đối mặt. Dù bức tranh thiên nhiên có tươi đẹp đến đâu, trong lòng bà vẫn vương nỗi buồn và nhớ quê.”
Điều này thể hiện rõ qua việc Bà Huyện Thanh Quan sử dụng hình ảnh ẩn dụ trong bài thơ, như "quốc quốc", "dường dường", những cụm từ này vừa thể hiện sự cảm thụ tinh tế, vừa biểu hiện rõ nỗi buồn da diết của tác giả.
Tư tưởng của bài thơ
Bài thơ không chỉ khắc họa vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn thể hiện tư tưởng nhân văn sâu sắc. Bà Huyện Thanh Quan thông qua việc miêu tả cảnh vật, đã thể hiện được nỗi lòng của mình về quê hương và con đường khó khăn trong cuộc sống. Qua đó, tác giả cũng bày tỏ một tư tưởng về sự xa cách, sự phân ly giữa con người và mảnh đất quê hương. Mặc dù con đường xa xôi, nhưng tâm hồn bà vẫn luôn hướng về quê hương.
Bài thơ "Qua Đèo Ngang" của Bà Huyện Thanh Quan là một tác phẩm đặc sắc, phản ánh không chỉ vẻ đẹp thiên nhiên mà còn là sự khắc khoải, nỗi nhớ quê hương của tác giả. Qua đó, bài thơ cũng thể hiện được tài năng và sự tinh tế trong cảm nhận của bà về thiên nhiên, về cuộc sống. Cảnh vật hiện lên vừa hùng vĩ, vừa thấm đượm nỗi buồn, tạo nên một bức tranh đẹp nhưng cũng đầy u uất.
1. Mở bài
Bà Huyện Thanh Quan là một nhà thơ nữ nổi bật trong nền văn học trung đại Việt Nam. Thơ bà mang phong cách trang nhã, cổ điển, thường thể hiện nỗi buồn man mác và tâm trạng hoài cổ. "Qua Đèo Ngang" là một trong những bài thơ tiêu biểu của bà, miêu tả cảnh sắc thiên nhiên hùng vĩ nhưng vắng lặng nơi Đèo Ngang và bộc lộ tâm trạng cô đơn, hoài niệm của tác giả khi đặt chân đến nơi đây.
2. Thân bài
a) Hai câu đề – Cảnh vật thiên nhiên hùng vĩ nhưng hoang sơ
"Bước tới Đèo Ngang bóng xế tà,
Cỏ cây chen đá, lá chen hoa."
Hai câu thơ mở đầu cho thấy thời gian là buổi chiều tà – thời điểm gợi nhiều nỗi buồn, hoài niệm. Hình ảnh "cỏ cây chen đá, lá chen hoa" diễn tả sự hoang sơ, hoang dại của thiên nhiên nơi đèo cao, đồng thời gợi cảm giác đơn độc của con người trước khung cảnh mênh mông.
b) Hai câu thực – Không gian tĩnh lặng, vắng vẻ
"Lom khom dưới núi, tiều vài chú,
Lác đác bên sông, chợ mấy nhà."
Hai câu thực miêu tả những dấu hiệu của sự sống nơi Đèo Ngang, nhưng lại rất ít ỏi. "Lom khom" gợi hình ảnh những người tiều phu nhỏ bé giữa núi non rộng lớn, "lác đác" thể hiện sự thưa thớt, vắng vẻ của chợ làng ven sông. Không gian được mở rộng từ núi xuống sông, từ tiều phu đến chợ búa, nhưng tất cả đều toát lên vẻ quạnh hiu, tĩnh mịch.
c) Hai câu luận – Tâm trạng cô đơn, lẻ loi
"Nhớ nước đau lòng con quốc quốc,
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia."
Hai câu này sử dụng điển tích "con quốc quốc" và "cái gia gia" – những loài chim kêu gợi nỗi nhớ thương. Tác giả nhân hóa tiếng chim để thể hiện tâm trạng của mình: nhớ nước, thương nhà, mang nặng nỗi buồn hoài cổ. Bà Huyện Thanh Quan vừa nhớ quê hương, vừa mang nỗi xót xa trước sự đổi thay của thời cuộc.
d) Hai câu kết – Nỗi cô đơn dâng trào
"Dừng chân đứng lại: trời, non, nước,
Một mảnh tình riêng, ta với ta."
Câu kết dồn nén cảm xúc cô đơn của tác giả. "Trời, non, nước" bao la nhưng con người lại nhỏ bé, lạc lõng. "Một mảnh tình riêng, ta với ta" là sự cô độc đến tột cùng – chỉ có tác giả đối diện với chính mình, không có ai để sẻ chia.
3. Kết bài
Bài thơ "Qua Đèo Ngang" không chỉ là bức tranh thiên nhiên hoang sơ, tĩnh mịch mà còn là bức tranh tâm trạng của người lữ khách xa quê, mang nặng nỗi nhớ nhà, nhớ nước. Với thể thơ thất ngôn bát cú Đường luật cùng giọng điệu trang nhã, bài thơ đã thể hiện thành công tâm trạng cô đơn, hoài cổ và sự giao hòa giữa con người với thiên nhiên rộng lớn. Đây là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách thơ của Bà Huyện Thanh Quan, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
Bài thơ "Qua đèo Ngang" của Bà Huyện Thanh Quan là một tác phẩm nổi bật trong văn học cổ điển Việt Nam, thể hiện nỗi niềm nhớ quê và cảm giác cô đơn của tác giả khi đi qua đèo Ngang.
- Khung cảnh thiên nhiên: Mở đầu bài thơ, tác giả miêu tả cảnh vật qua đèo Ngang - một nơi núi non hùng vĩ, thiên nhiên hoang sơ, tạo không gian rộng lớn nhưng cũng đầy vắng vẻ. Cảnh vật như phản ánh tâm trạng lữ khách cô đơn, trống vắng.
- Nỗi buồn của tác giả: Trong những câu thơ sau, Bà Huyện Thanh Quan thể hiện tâm trạng của mình khi đi qua đèo Ngang, với sự vắng lặng, hoang sơ của thiên nhiên làm nổi bật nỗi buồn, sự chia ly. "Nhớ nước" và "thèm quê" là những cảm xúc mạnh mẽ xuyên suốt bài thơ, thể hiện nỗi niềm thương nhớ quê hương.
- Sự tương phản: Bà Huyện Thanh Quan sử dụng những hình ảnh đối lập giữa cảnh vật tĩnh lặng và tâm trạng náo nức, nhớ nhung, làm nổi bật sự cô đơn, bâng khuâng của mình khi xa quê.
Tóm lại:
Bài thơ "Qua đèo Ngang" không chỉ là một bức tranh thiên nhiên hùng vĩ mà còn là sự thể hiện sâu sắc nỗi niềm nhớ nhung quê hương của tác giả, qua đó gửi gắm tâm trạng lữ khách khi xa nhà.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
103198
-
Hỏi từ APP VIETJACK78870
-
Hỏi từ APP VIETJACK71786
-
Hỏi từ APP VIETJACK60081
-
Hỏi từ APP VIETJACK45961
-
36820
