Nhà phê bình văn học Hoài Thanh trong bài viết “Ý nghĩa văn chương” từng khẳng định: “Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện những tình cảm ta sẵn có” .
Em có suy nghĩ như thế nào về ý kiến trên? Hãy làm sáng tỏ qua một số tác phẩm văn chương mà em tâm đắc.
Quảng cáo
3 câu trả lời 560
Hoài Thanh đã nêu ra một quan điểm rất sâu sắc về vai trò của văn chương trong đời sống tinh thần con người: "Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện những tình cảm ta sẵn có". Ý kiến này phản ánh sự kỳ diệu của văn học trong việc mở rộng cảm xúc, hình thành tư duy và nâng cao nhân cách con người. Văn chương không chỉ là công cụ để biểu đạt những cảm xúc, tư tưởng của tác giả mà còn là cầu nối để người đọc khám phá và phát triển những tình cảm, cảm xúc trong bản thân.
1. Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có
Văn chương có thể dẫn dắt người đọc đến với những cảm xúc mà có thể trong cuộc sống hàng ngày, ta ít khi trải qua hoặc không có cơ hội để cảm nhận. Chẳng hạn, khi đọc các tác phẩm như "Chiếc thuyền ngoài xa" của Nguyễn Minh Châu, người đọc có thể cảm nhận được sự xót xa, đồng cảm với người phụ nữ chịu đựng cảnh bạo lực gia đình. Mặc dù bản thân mỗi người có thể không gặp phải hoàn cảnh như thế, nhưng qua văn chương, ta vẫn có thể hiểu được những nỗi đau, sự hy sinh mà nhân vật đó phải chịu đựng. Chính những tình cảm này có thể không có trong cuộc sống của ta, nhưng nhờ vào sự dẫn dắt của văn chương, ta có thể nhận ra và cảm thông với những con người trong xã hội.
2. Văn chương luyện những tình cảm ta sẵn có
Ngoài việc khơi gợi những tình cảm mà ta chưa từng có, văn chương còn có tác dụng luyện những tình cảm vốn có trong mỗi con người, giúp ta nhìn nhận và phát triển những cảm xúc đó. Ví dụ, khi đọc tác phẩm "Chí Phèo" của Nam Cao, người đọc sẽ cảm nhận được sự phẫn nộ, xót xa với số phận của nhân vật Chí Phèo, đồng thời cũng có thể tìm thấy sự đồng cảm, thương xót đối với những con người sống trong hoàn cảnh khốn cùng. Thông qua các tác phẩm như thế, văn học giúp ta rèn luyện và nuôi dưỡng những tình cảm yêu thương, lòng nhân ái và sự tha thứ. Văn chương làm cho những cảm xúc tốt đẹp trong mỗi người được nuôi dưỡng và phát triển mạnh mẽ.
3. Tác phẩm văn chương tôi tâm đắc
Một tác phẩm mà tôi rất tâm đắc trong việc phát triển tình cảm yêu thương và đồng cảm là "Số đỏ" của Vũ Trọng Phụng. Qua tác phẩm này, người đọc sẽ cảm nhận được sự chua chát, phê phán những thói đời hủ bại, nhưng đồng thời cũng thấy được những nỗi đau, những giấc mơ ảo tưởng của những con người sống trong xã hội cũ. Văn chương đã giúp tôi hiểu rằng, dù trong hoàn cảnh nào, con người vẫn luôn khao khát được sống tốt hơn, được tôn trọng và yêu thương.
Kết luận
Văn chương không chỉ đơn thuần là những câu chữ được viết ra, mà là cầu nối đưa ta đến với những cảm xúc sâu sắc. Văn học giúp ta hiểu và cảm nhận những điều ta chưa từng nghĩ tới, đồng thời cũng rèn luyện và làm sâu sắc thêm những cảm xúc vốn có trong ta. Chính vì thế, câu nói của Hoài Thanh về ý nghĩa của văn chương là rất đúng đắn, bởi văn học không chỉ làm phong phú thêm tâm hồn con người, mà còn giúp ta hiểu và yêu thương cuộc sống này hơn.
Văn chương – Cánh cửa mở ra thế giới tâm hồn
Nhà phê bình Hoài Thanh từng khẳng định: “Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện những tình cảm ta sẵn có”. Đây là một nhận định sâu sắc về vai trò của văn chương đối với tâm hồn con người. Văn chương không chỉ phản ánh cuộc sống mà còn bồi đắp, nuôi dưỡng những rung động, cảm xúc trong mỗi người, giúp ta trở nên giàu lòng trắc ẩn và thấu hiểu hơn về thế giới xung quanh.
Trước hết, văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, tức là mở ra cho ta những trải nghiệm, những góc nhìn mà trước đó ta chưa từng biết đến. Chẳng hạn, khi đọc Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê, ta cảm nhận được tinh thần dũng cảm, lạc quan của những cô gái thanh niên xung phong nơi chiến trường, dù ta chưa từng trải qua chiến tranh. Hay trong Chiếc lá cuối cùng của O. Henry, ta học được bài học về sự hy sinh cao đẹp và tình người chân thành, giúp ta hiểu sâu sắc hơn về lòng nhân ái.
Bên cạnh đó, văn chương còn luyện những tình cảm ta sẵn có, giúp con người trở nên sâu sắc và tinh tế hơn trong cảm xúc. Khi đọc Tôi đi học của Thanh Tịnh, những ai từng trải qua ngày đầu tiên đến trường đều thấy lòng mình dâng trào bao nỗi bồi hồi, xúc động. Hay khi đọc Mẹ tôi của Ét-môn-đô đơ A-mi-xi, ta càng thấm thía hơn tình yêu thương và sự hy sinh thầm lặng của mẹ, từ đó biết trân trọng gia đình hơn.
Như vậy, văn chương chính là cánh cửa mở ra thế giới tâm hồn, giúp ta hiểu và yêu thương nhiều hơn. Nó không chỉ phản ánh hiện thực mà còn nuôi dưỡng những cảm xúc đẹp đẽ trong con người. Vì thế, mỗi chúng ta hãy trân trọng văn chương, đọc và cảm nhận để tâm hồn mình thêm phong phú, sâu sắc hơn.
Ý kiến của nhà phê bình Hoài Thanh trong bài viết “Ý nghĩa văn chương” đã khẳng định một cách súc tích và sâu sắc về vai trò của văn chương trong đời sống con người. Theo ông, văn chương không chỉ là nghệ thuật của ngôn từ, mà còn là một phương tiện để mở rộng tâm hồn và cảm xúc của người đọc. Câu nói này chứa đựng hai ý nghĩa chính: thứ nhất, văn chương có khả năng gợi lên những tình cảm mà ta chưa từng trải nghiệm; thứ hai, văn chương có khả năng nuôi dưỡng và phát triển những tình cảm tích cực mà ta đã sẵn có.
Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có
Khi đọc một tác phẩm, nhiều khi ta gặp những nhân vật, hoàn cảnh hay trải nghiệm mà ta chưa từng trải qua trong cuộc sống thực. Ví dụ, trong tác phẩm "Số đỏ" của Vũ Trọng Phụng, nhân vật Xuân Tóc Đỏ dẫn dắt người đọc đến những tình huống trớ trêu, hài hước nhưng cũng đầy châm biếm, khiến chúng ta phải suy nghĩ về sự giả tạo của xã hội. Qua đó, ta cảm nhận được sự lố bịch của cuộc sống, và một cảm giác đồng cảm với những nhân vật trong truyện mà ta chưa bao giờ gặp trong đời thực. Điều này giúp ta nhận ra rằng trong thế giới đầy biến động, có những cảm xúc và tình huống mà ta cần phải nhìn nhận lại.
Luyện những tình cảm ta sẵn có
Ngoài ra, văn chương còn giúp tôi luyện và phát triển những cảm xúc đã có trong mỗi người. Chẳng hạn, trong tác phẩm "Tắt đèn" của Ngô Tất Tố, hình ảnh chị Dậu đã khắc sâu trong tâm trí người đọc về nỗi khổ của người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Qua tác phẩm, cảm xúc đau đớn, xót thương, và sự bất lực trước hoàn cảnh xã hội của nhân vật đã chạm đến trái tim của người đọc, làm cho chúng ta càng thấu hiểu và trân trọng những giá trị của cuộc sống, từ đó biết yêu thương và đồng cảm với người xung quanh hơn.
Một số tác phẩm nổi bật
"Truyện Kiều" của Nguyễn Du: Tác phẩm này đã gửi gắm nhiều trạng thái tâm lý và số phận của con người. Qua Kiều, ta không chỉ cảm nhận được những đau thương tột cùng của số phận mà còn thấy được sự kiên cường, mạnh mẽ của một người phụ nữ. Những cảm xúc như xót xa, thương cảm, và cả sự khâm phục đều hiện lên rõ nét.
"Chí Phèo" của Nam Cao: Tác phẩm này làm nổi bật nỗi bất hạnh của những con người bị xã hội đẩy vào bước đường cùng. Từ nhân vật Chí Phèo, người đọc không chỉ thấy được cảm giác cô đơn mà còn cảm nhận được sự phản kháng mạnh mẽ đối với số phận. Điều này gợi lên trong ta những suy ngẫm về công bằng xã hội và lòng nhân ái.
Kết luận
Tóm lại, ý kiến của Hoài Thanh nêu bật một sự thật rằng văn chương không chỉ đơn thuần là một hình thức nghệ thuật, mà còn là một phần quan trọng trong quá trình hình thành sức mạnh nội tâm và mở rộng tâm hồn con người. Những tác phẩm văn học giúp chúng ta không chỉ nhận thức sâu sắc về cuộc sống mà còn cảm nhận những điều mà có thể trước đây chúng ta chưa từng nghĩ tới. Chúng ta được khơi dậy, học hỏi và trưởng thành từ những trang sách, từ đó trở thành những con người nhạy cảm và sẻ chia hơn trong cuộc sống.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
103198
-
Hỏi từ APP VIETJACK78870
-
Hỏi từ APP VIETJACK71786
-
Hỏi từ APP VIETJACK60081
-
Hỏi từ APP VIETJACK45961
-
36820
