Khi người mẹ đầu tiên đc tạo ra , ôngth trời đã ban cho người mẹ đó những giọt nước mắt để bộc lộ niềm vui, nỗi buồn, sự thất vọng , niềm tự hào, sự đau đớn và cả sự đơn độc .
Từ đề bài đó, em hãy tưởng tượng và viết tiếp câu chuyện theo ngôi thứ 3 ( tác giả dấu mình)
Chú ý : Khi kết bài viết theo văn nghị luận để cho mọi người hiểu về những giọt nước mát có cả niềm vui lẫn với buồn
Quảng cáo
4 câu trả lời 795
Khi người mẹ đầu tiên được tạo ra, ông trời đã ban cho người mẹ đó những giọt nước mắt để bộc lộ niềm vui, nỗi buồn, sự thất vọng, niềm tự hào, sự đau đớn và cả sự đơn độc. Những giọt nước mắt ấy không chỉ là sự biểu hiện của cảm xúc mà còn là những phần linh thiêng, đánh dấu những khoảnh khắc quan trọng trong hành trình làm mẹ.
Ngày đầu tiên khi người mẹ bế đứa con đầu lòng trong vòng tay mình, đôi mắt mẹ rưng rưng vì hạnh phúc. Giọt nước mắt ấy như lời cảm ơn gửi đến ông trời vì đã ban cho mẹ một món quà vô giá. Đó là giọt nước mắt của niềm vui, của sự trọn vẹn khi chứng kiến đứa con bé nhỏ chào đời. Mẹ ngắm nhìn đôi bàn tay bé xíu, những ngón tay mềm mại đang nắm chặt lấy ngón tay mẹ, trái tim mẹ tràn ngập yêu thương.
Nhưng rồi, những giọt nước mắt khác cũng dần xuất hiện. Khi đứa con lớn lên và bắt đầu chập chững bước đi, đôi mắt mẹ lại rưng rưng, không phải vì vui mừng nữa, mà vì lo lắng. Giọt nước mắt ấy mang nỗi buồn về những khó khăn phía trước, về những thử thách đứa con sẽ phải đối mặt. Mẹ nhìn thấy ánh mắt ngây thơ của con và không muốn con phải vấp ngã. Những giọt nước mắt ấy là sự bảo vệ vô điều kiện của người mẹ, là nỗi lo lắng khi không thể che chở con suốt cuộc đời.
Những năm tháng trôi qua, giọt nước mắt của mẹ cũng đổi thay. Khi con gái trưởng thành, bước vào cuộc sống riêng, mẹ lại rơi những giọt nước mắt đầy tiếc nuối và đau đớn. Đó là giọt nước mắt của sự mất mát, của sự chia ly khi nhìn thấy con rời xa vòng tay mình. Mẹ hiểu rằng con đã lớn và cần phải tự lập, nhưng sâu thẳm trong lòng, mẹ luôn mong muốn giữ con bên mình mãi mãi.
Tuy nhiên, giọt nước mắt của người mẹ cũng không chỉ có nỗi buồn. Khi nhìn thấy con đạt được thành công, khi con tìm thấy hạnh phúc, mẹ lại rơi những giọt nước mắt của niềm tự hào. Mẹ mỉm cười, tự hào về đứa con mình đã nuôi dưỡng. Những giọt nước mắt ấy chứa đựng cả niềm vui lẫn sự hy sinh của người mẹ. Mẹ hiểu rằng hạnh phúc của con là niềm hạnh phúc lớn nhất của mình.
Và rồi, khi người mẹ về già, đôi mắt không còn trong sáng như xưa, nhưng giọt nước mắt cuối cùng lại là giọt nước mắt của sự an tâm. Mẹ hiểu rằng mình đã làm hết sức mình, đã dạy dỗ con cái, đã yêu thương con vô điều kiện. Dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, mẹ vẫn an lòng vì con cái đã trưởng thành, đã tự lo cho bản thân. Đó là giọt nước mắt của sự yên bình, của sự mãn nguyện khi nhìn thấy con đã vững vàng bước đi trên con đường của chính mình.
Kết luận:
Những giọt nước mắt của người mẹ là biểu tượng của tình yêu vô bờ bến, của những hy sinh thầm lặng và cả những nỗi đau mà không ai có thể thay thế được. Mỗi giọt nước mắt là một phần của cuộc sống, vừa có niềm vui, vừa có nỗi buồn. Chính trong những giọt nước mắt ấy, chúng ta mới nhận ra rằng tình yêu của người mẹ không chỉ đơn thuần là sự cho đi mà còn là sự hy sinh không ngừng nghỉ, một tình yêu đẹp và bất diệt. Những giọt nước mắt ấy dạy chúng ta biết trân trọng những gì mình có, vì đôi khi chỉ khi ta nhìn lại, chúng ta mới thấy được giá trị của những khoảnh khắc yêu thương mà người mẹ dành cho.
Một buổi chiều hè oi ả, ánh nắng vàng rực rỡ chiếu xuống hàng cây xanh rì rào. Trong khung cảnh bình yên ấy, tôi còn nhớ rõ cái ngày mà tôi lần đầu tiên thấy giọt nước mắt của mẹ. Đó là một khoảnh khắc vô cùng ý nghĩa, để lại trong tôi những ấn tượng khó phai mờ.
Ngày hôm đó, tôi vừa trở về sau một cuộc thi quan trọng. Trong lòng tràn đầy hồi hộp và lo lắng, tôi bước qua cánh cửa nhà với tâm trạng nặng trĩu. Mẹ đang nấu ăn ở bếp, mùi thơm của món canh mẹ nấu lan tỏa khắp căn phòng. Khi tôi chào mẹ, ánh mắt mẹ hướng về tôi, và tôi cảm nhận được sự mong đợi và lo lắng trong ánh mắt ấy. Mẹ luôn là người thứ nhất để ý đến tôi, người luôn hiểu tôi cần gì, muốn gì.
“Tốt nghiệp có tốt không con?” Mẹ nhẹ nhàng hỏi. Tôi gật đầu, mặc dù lòng tôi vẫn đang rối bời. Mẹ nhìn tôi, ánh mắt ấy như chứa đựng cả vũ trụ, và khi tôi quyết định chia sẻ sự thật về kết quả không như mong đợi, tôi thấy nét mặt của mẹ đã thay đổi. Mẹ lắng nghe từng lời, đôi mắt như long lanh hơn, nhưng rồi sự bình tĩnh ấy bỗng chốc tan biến, và ngay lúc đó, giọt nước mắt đầu tiên của mẹ lăn dài trên má.
Giọt nước mắt ấy không chỉ đơn thuần là nước mắt của sự thất vọng. Nó chứa đựng lòng tự hào của mẹ về những nỗ lực mà tôi đã cố gắng, chưa kể đến những hy sinh mà mẹ đã trải qua nuôi nấng tôi. Khi khó khăn và gian khổ đè nén, mẹ chứng kiến tôi phải đối mặt với áp lực của cuộc sống, và giọt nước mắt ấy như một tiếng thở dài của một người mẹ, gánh vác mọi nỗi đau và lo lắng.
Tôi giật mình, lòng trào dâng một cảm giác tội lỗi. Mẹ đã luôn dành tình yêu thương và sự chăm sóc cho tôi, nhưng sao tôi lại để mẹ thất vọng? Tôi ôm chầm lấy mẹ, và trong giây phút ấy, tôi nhận ra rằng giọt nước mắt của mẹ không chỉ đại diện cho nỗi buồn, mà còn là sức mạnh; sức mạnh từ tình yêu thương bao la mà mẹ dành cho tôi.
Giọt nước mắt của mẹ còn có ý nghĩa khác — đó là niềm vui. Khi tôi thi đậu vào trường đại học, mẹ đã khóc, nhưng lần này là những giọt nước mắt hạnh phúc. Nỗi lo lắng, gánh nặng bấy lâu đã được gỡ bỏ. Mẹ ôm tôi thật chặt, và trong khoảnh khắc ấy, tôi cảm nhận được niềm tự hào của mẹ đang tỏa ra từ từng giọt nước mắt. Tôi không chỉ nhìn thấy nước mắt, mà còn thấy trong mắt mẹ niềm vui, sự hy vọng về tương lai rực rỡ mà tôi sẽ có.
Mẹ đã dạy tôi rằng, giọt nước mắt đôi khi không chỉ là biểu hiện cho sự yếu đuối. Nó còn đại diện cho sức mạnh, cho bản lĩnh vượt qua mọi khó khăn, và đặc biệt hơn, nó chứng minh rằng tình yêu thương là thứ vô hình nhưng luôn hiện hữu giữa chúng tôi. Mỗi giọt nước mắt ấy đều có ý nghĩa riêng, là nguồn động lực để tôi tiếp tục phấn đấu, là lời nhắc nhở rằng có người luôn ở bên, yêu thương và chờ đợi tôi.
Khi tôi nhìn lại, những giọt nước mắt của mẹ luôn là những bài học quý giá. Chúng cho tôi thấy rằng trong cuộc đời, sẽ có những lúc chúng ta phải đối diện với niềm vui và nỗi buồn, thất bại và thành công. Nhưng quan trọng hơn cả, mỗi giọt nước mắt đều mang trong mình những kỷ niệm, những cảm xúc mà chỉ những người thân thiết mới có thể hiểu rõ.
Giọt nước mắt của mẹ chính là hình ảnh của tình yêu thương, sự hi sinh, và lòng kiên cường. Nó sẽ mãi là bài học cho tôi, để tôi biết rằng vô số giọt nước mắt sẽ lăn trên mặt mẹ, nhưng chính tình yêu thương sẽ giúp chúng ta vượt qua, cùng nhau nhìn về phía trước. Mẹ, với những giọt nước mắt chứa đựng biết bao cảm xúc, luôn là nguồn động viên lớn nhất trong cuộc đời tôi. Bởi vậy, tôi sẽ luôn trân trọng và yêu thương mẹ, như mẹ đã yêu thương tôi suốt bao năm qua.
mượn văn của chị hồi lớp 6 hay 7 gì đó
Khi người mẹ đầu tiên được tạo ra, ông trời đã ban cho người mẹ đó những giọt nước mắt để bộc lộ niềm vui, nỗi buồn, sự thất vọng, niềm tự hào, sự đau đớn và cả sự đơn độc. Những giọt nước mắt ấy không chỉ là sự biểu hiện của cảm xúc mà còn là những phần linh thiêng, đánh dấu những khoảnh khắc quan trọng trong hành trình làm mẹ.
Ngày đầu tiên khi người mẹ bế đứa con đầu lòng trong vòng tay mình, đôi mắt mẹ rưng rưng vì hạnh phúc. Giọt nước mắt ấy như lời cảm ơn gửi đến ông trời vì đã ban cho mẹ một món quà vô giá. Đó là giọt nước mắt của niềm vui, của sự trọn vẹn khi chứng kiến đứa con bé nhỏ chào đời. Mẹ ngắm nhìn đôi bàn tay bé xíu, những ngón tay mềm mại đang nắm chặt lấy ngón tay mẹ, trái tim mẹ tràn ngập yêu thương.
Nhưng rồi, những giọt nước mắt khác cũng dần xuất hiện. Khi đứa con lớn lên và bắt đầu chập chững bước đi, đôi mắt mẹ lại rưng rưng, không phải vì vui mừng nữa, mà vì lo lắng. Giọt nước mắt ấy mang nỗi buồn về những khó khăn phía trước, về những thử thách đứa con sẽ phải đối mặt. Mẹ nhìn thấy ánh mắt ngây thơ của con và không muốn con phải vấp ngã. Những giọt nước mắt ấy là sự bảo vệ vô điều kiện của người mẹ, là nỗi lo lắng khi không thể che chở con suốt cuộc đời.
Những năm tháng trôi qua, giọt nước mắt của mẹ cũng đổi thay. Khi con gái trưởng thành, bước vào cuộc sống riêng, mẹ lại rơi những giọt nước mắt đầy tiếc nuối và đau đớn. Đó là giọt nước mắt của sự mất mát, của sự chia ly khi nhìn thấy con rời xa vòng tay mình. Mẹ hiểu rằng con đã lớn và cần phải tự lập, nhưng sâu thẳm trong lòng, mẹ luôn mong muốn giữ con bên mình mãi mãi.
Tuy nhiên, giọt nước mắt của người mẹ cũng không chỉ có nỗi buồn. Khi nhìn thấy con đạt được thành công, khi con tìm thấy hạnh phúc, mẹ lại rơi những giọt nước mắt của niềm tự hào. Mẹ mỉm cười, tự hào về đứa con mình đã nuôi dưỡng. Những giọt nước mắt ấy chứa đựng cả niềm vui lẫn sự hy sinh của người mẹ. Mẹ hiểu rằng hạnh phúc của con là niềm hạnh phúc lớn nhất của mình.
Và rồi, khi người mẹ về già, đôi mắt không còn trong sáng như xưa, nhưng giọt nước mắt cuối cùng lại là giọt nước mắt của sự an tâm. Mẹ hiểu rằng mình đã làm hết sức mình, đã dạy dỗ con cái, đã yêu thương con vô điều kiện. Dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, mẹ vẫn an lòng vì con cái đã trưởng thành, đã tự lo cho bản thân. Đó là giọt nước mắt của sự yên bình, của sự mãn nguyện khi nhìn thấy con đã vững vàng bước đi trên con đường của chính mình.
Kết luận:
Những giọt nước mắt của người mẹ là biểu tượng của tình yêu vô bờ bến, của những hy sinh thầm lặng và cả những nỗi đau mà không ai có thể thay thế được. Mỗi giọt nước mắt là một phần của cuộc sống, vừa có niềm vui, vừa có nỗi buồn. Chính trong những giọt nước mắt ấy, chúng ta mới nhận ra rằng tình yêu của người mẹ không chỉ đơn thuần là sự cho đi mà còn là sự hy sinh không ngừng nghỉ, một tình yêu đẹp và bất diệt. Những giọt nước mắt ấy dạy chúng ta biết trân trọng những gì mình có, vì đôi khi chỉ khi ta nhìn lại, chúng ta mới thấy được giá trị của những khoảnh khắc yêu thương mà người mẹ dành cho.
Khi người mẹ đầu tiên được tạo ra, ông trời đã ban cho người mẹ đó những giọt nước mắt để bộc lộ niềm vui, nỗi buồn, sự thất vọng, niềm tự hào, sự đau đớn và cả sự đơn độc. Những giọt nước mắt ấy không chỉ là sự biểu hiện của cảm xúc mà còn là những phần linh thiêng, đánh dấu những khoảnh khắc quan trọng trong hành trình làm mẹ.
Ngày đầu tiên khi người mẹ bế đứa con đầu lòng trong vòng tay mình, đôi mắt mẹ rưng rưng vì hạnh phúc. Giọt nước mắt ấy như lời cảm ơn gửi đến ông trời vì đã ban cho mẹ một món quà vô giá. Đó là giọt nước mắt của niềm vui, của sự trọn vẹn khi chứng kiến đứa con bé nhỏ chào đời. Mẹ ngắm nhìn đôi bàn tay bé xíu, những ngón tay mềm mại đang nắm chặt lấy ngón tay mẹ, trái tim mẹ tràn ngập yêu thương.
Nhưng rồi, những giọt nước mắt khác cũng dần xuất hiện. Khi đứa con lớn lên và bắt đầu chập chững bước đi, đôi mắt mẹ lại rưng rưng, không phải vì vui mừng nữa, mà vì lo lắng. Giọt nước mắt ấy mang nỗi buồn về những khó khăn phía trước, về những thử thách đứa con sẽ phải đối mặt. Mẹ nhìn thấy ánh mắt ngây thơ của con và không muốn con phải vấp ngã. Những giọt nước mắt ấy là sự bảo vệ vô điều kiện của người mẹ, là nỗi lo lắng khi không thể che chở con suốt cuộc đời.
Những năm tháng trôi qua, giọt nước mắt của mẹ cũng đổi thay. Khi con gái trưởng thành, bước vào cuộc sống riêng, mẹ lại rơi những giọt nước mắt đầy tiếc nuối và đau đớn. Đó là giọt nước mắt của sự mất mát, của sự chia ly khi nhìn thấy con rời xa vòng tay mình. Mẹ hiểu rằng con đã lớn và cần phải tự lập, nhưng sâu thẳm trong lòng, mẹ luôn mong muốn giữ con bên mình mãi mãi.
Tuy nhiên, giọt nước mắt của người mẹ cũng không chỉ có nỗi buồn. Khi nhìn thấy con đạt được thành công, khi con tìm thấy hạnh phúc, mẹ lại rơi những giọt nước mắt của niềm tự hào. Mẹ mỉm cười, tự hào về đứa con mình đã nuôi dưỡng. Những giọt nước mắt ấy chứa đựng cả niềm vui lẫn sự hy sinh của người mẹ. Mẹ hiểu rằng hạnh phúc của con là niềm hạnh phúc lớn nhất của mình.
Và rồi, khi người mẹ về già, đôi mắt không còn trong sáng như xưa, nhưng giọt nước mắt cuối cùng lại là giọt nước mắt của sự an tâm. Mẹ hiểu rằng mình đã làm hết sức mình, đã dạy dỗ con cái, đã yêu thương con vô điều kiện. Dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, mẹ vẫn an lòng vì con cái đã trưởng thành, đã tự lo cho bản thân. Đó là giọt nước mắt của sự yên bình, của sự mãn nguyện khi nhìn thấy con đã vững vàng bước đi trên con đường của chính mình.
Kết luận:
Những giọt nước mắt của người mẹ là biểu tượng của tình yêu vô bờ bến, của những hy sinh thầm lặng và cả những nỗi đau mà không ai có thể thay thế được. Mỗi giọt nước mắt là một phần của cuộc sống, vừa có niềm vui, vừa có nỗi buồn. Chính trong những giọt nước mắt ấy, chúng ta mới nhận ra rằng tình yêu của người mẹ không chỉ đơn thuần là sự cho đi mà còn là sự hy sinh không ngừng nghỉ, một tình yêu đẹp và bất diệt. Những giọt nước mắt ấy dạy chúng ta biết trân trọng những gì mình có, vì đôi khi chỉ khi ta nhìn lại, chúng ta mới thấy được giá trị của những khoảnh khắc yêu thương mà người mẹ dành cho.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
69732 -
55139
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
46084 -
Hỏi từ APP VIETJACK44210
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
43570
