Quảng cáo
5 câu trả lời 55
Hố khủy (hoặc hố khủy tay) được giới hạn bên ngoài bởi khớp khuỷu tay và các cơ xung quanh vùng này. Cụ thể, hố khủy được giới hạn bởi:
Phía trên (trên): Là cơ bắp của cẳng tay và vùng cơ cánh tay, đặc biệt là cơ hai đầu cánh tay (biceps brachii) phía trước.
Phía dưới (dưới): Cơ cẳng tay và khu vực giữa xương quay và xương trụ (radius và ulna).
Phía trong (trong): Các cơ khuỷu tay trong, như cơ gấp cổ tay (flexor muscles) nằm ở phía trong cẳng tay.
Phía ngoài (ngoài): Cơ tam đầu (triceps) và vùng xương cánh tay (humerus).
Hố khủy là khu vực quan trọng vì nó chứa nhiều cấu trúc mạch máu và thần kinh quan trọng, như động mạch cánh tay (brachial artery), tĩnh mạch, và dây thần kinh khủy tay (median nerve, ulnar nerve).
Hố đen được giới hạn bên ngoài bởi một vùng không gian được gọi là "bán kính Schwarzschild" hoặc "bán kính Schwarzschild tính đến mặt bên".
Bản chất của hố đen là một vùng không gian có mật độ khối lượng vô cùng cao và trọng lực cực mạnh, dẫn đến sự suy giảm của không thời gian trong vùng đó. Khi một ngôi sao già đi và cuối cùng sụp đổ thành một lỗ đen, nó sẽ bị bao quanh bởi một "mặt nạ" không thời gian gọi là "phần tử Schwarzschild".
Bên ngoài "phần tử Schwarzschild", có một giới hạn bên ngoài mà không có vật thể có thể vượt qua được. Đây là giới hạn được gọi là bán kính Schwarzschild, được ký hiệu là r = 2GM/c^2, trong đó:
G là hằng số hấp dẫn của Newton
M là khối lượng của hố đen
c là tốc độ ánh sáng
r là bán kính Schwarzschild
Bên ngoài bán kính Schwarzschild này, không có gì có thể vượt qua được "cửa ảo" của hố đen; thậm chí các tia ánh sáng cũng sẽ bị kéo về phía hố đen.
Hồ sơ này chỉ là một giới hạn lý thuyết, và không phải là một ranh giới thực tế mà chúng ta có thể nhìn thấy. Tuy nhiên, nó cung cấp một cách hiểu sâu sắc hơn về đặc điểm của hố đen và cách thức hoạt động của nó trong vũ trụ.
Hố đen được giới hạn bên ngoài bởi một vùng không gian được gọi là "bán kính Schwarzschild" hoặc "bán kính Schwarzschild tính đến mặt bên".
Bản chất của hố đen là một vùng không gian có mật độ khối lượng vô cùng cao và trọng lực cực mạnh, dẫn đến sự suy giảm của không thời gian trong vùng đó. Khi một ngôi sao già đi và cuối cùng sụp đổ thành một lỗ đen, nó sẽ bị bao quanh bởi một "mặt nạ" không thời gian gọi là "phần tử Schwarzschild".
Bên ngoài "phần tử Schwarzschild", có một giới hạn bên ngoài mà không có vật thể có thể vượt qua được. Đây là giới hạn được gọi là bán kính Schwarzschild, được ký hiệu là r = 2GM/c^2, trong đó:
G là hằng số hấp dẫn của Newton
M là khối lượng của hố đen
c là tốc độ ánh sáng
r là bán kính Schwarzschild
Bên ngoài bán kính Schwarzschild này, không có gì có thể vượt qua được "cửa ảo" của hố đen; thậm chí các tia ánh sáng cũng sẽ bị kéo về phía hố đen.
Hồ sơ này chỉ là một giới hạn lý thuyết, và không phải là một ranh giới thực tế mà chúng ta có thể nhìn thấy. Tuy nhiên, nó cung cấp một cách hiểu sâu sắc hơn về đặc điểm của hố đen và cách thức hoạt động của nó trong vũ trụ.
ố khủy (hoặc hố khủy tay) được giới hạn bên ngoài bởi khớp khuỷu tay và các cơ xung quanh vùng này. Cụ thể, hố khủy được giới hạn bởi:
Phía trên (trên): Là cơ bắp của cẳng tay và vùng cơ cánh tay, đặc biệt là cơ hai đầu cánh tay (biceps brachii) phía trước.
Phía dưới (dưới): Cơ cẳng tay và khu vực giữa xương quay và xương trụ (radius và ulna).
Phía trong (trong): Các cơ khuỷu tay trong, như cơ gấp cổ tay (flexor muscles) nằm ở phía trong cẳng tay.
Phía ngoài (ngoài): Cơ tam đầu (triceps) và vùng xương cánh tay (humerus).
Hố khủy là khu vực quan trọng vì nó chứa nhiều cấu trúc mạch máu và thần kinh quan trọng, như động mạch cánh tay (brachial artery), tĩnh mạch, và dây thần kinh khủy tay (median nerve, ulnar nerve).
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
29458
-
27562