Quảng cáo
3 câu trả lời 79
Bài thơ "Tây Tiến" của Quang Dũng là một trong những tác phẩm nổi bật trong phong trào Thơ Mới và cũng là một trong những bài thơ tiêu biểu về đề tài chiến tranh, về những người lính trong kháng chiến chống Pháp. Bài thơ không chỉ ca ngợi vẻ đẹp của con người, thiên nhiên mà còn thể hiện tâm hồn, khí phách của những chiến sĩ Tây Tiến. Đoạn 2 của bài thơ là một đoạn miêu tả thiên nhiên Tây Bắc hùng vĩ, đầy thử thách và sự gian khổ của người lính, nhưng cũng đầy chất thơ và sự lãng mạn.
Đoạn 2 bắt đầu với câu thơ:
"Sơn về xuôi, những bóng người rơi."
Câu thơ này tạo nên một không gian bao la, rộng lớn của núi rừng Tây Bắc. Cách sử dụng từ "rơi" đã diễn tả sự cô đơn, tách biệt giữa người lính và thiên nhiên, nhưng đồng thời cũng thể hiện hình ảnh của những chiến sĩ đang vất vả vượt qua khó khăn của cuộc chiến. Không chỉ vậy, "Sơn về xuôi" đã khắc họa cảnh vật vùng núi hùng vĩ, trùng điệp.
Cùng với đó, hình ảnh núi rừng Tây Bắc hiện lên với sự cao thẳm, cheo leo qua các câu thơ tiếp theo:
"Mùa xuân đến, ra đi mà không hẹn."
Hình ảnh núi rừng Tây Bắc đã in đậm trong tâm trí của những chiến sĩ. Không có hẹn ước rõ ràng, chỉ có hành trình gian khó đầy cam go của người lính, nhưng đồng thời cũng là sự lãng mạn của một cuộc hành quân bất tận.
Điều đặc biệt ở đoạn thơ này là Quang Dũng đã tập trung miêu tả con đường chiến đấu gian khổ mà người lính phải trải qua. Các câu thơ thể hiện rõ sự vất vả, khó khăn:
"Ai đi rồi lại về không còn?"
Dù chiến thắng hay không, không ai biết trước, nhưng cái "không còn" là một ẩn dụ về sự hi sinh của người lính trong cuộc chiến tranh đầy cam go này. Câu thơ cũng làm nổi bật tinh thần đoàn kết, không sợ hy sinh của những người lính Tây Tiến.
Trong đoạn thơ này, Quang Dũng còn thể hiện sự dũng cảm, kiên cường của những người lính Tây Tiến khi phải đối mặt với bao thử thách của thiên nhiên, của cuộc chiến đấu không ngừng nghỉ. Chính sự hy sinh, ý chí chiến đấu không biết mệt mỏi của họ tạo nên một hình ảnh đẹp đẽ, đáng kính trọng.
"Áo rách chân cỏ, đạp cành tầm, cứ đi không một người về."
Hình ảnh "Áo rách chân cỏ, đạp cành tầm" thể hiện sự vất vả và gian khổ của người lính Tây Tiến, nhưng chính những khó khăn đó lại là nguồn động lực giúp họ vượt qua thử thách, để giữ vững tinh thần chiến đấu kiên cường.
Điểm đặc biệt của đoạn 2 là sự kết hợp giữa chất hiện thực và chất lãng mạn. Quang Dũng không chỉ miêu tả thiên nhiên Tây Bắc một cách khô khan, mà còn thổi vào đó một cái nhìn lãng mạn, đầy chất thơ. Dù là thiên nhiên hiểm trở, vất vả nhưng qua mắt của người lính, mọi thứ lại trở nên đẹp đẽ, kiên cường.
Hình ảnh "chiều nắng đổ" như một bức tranh thủy mặc đầy lãng mạn, nhưng cũng đầy nghiêm nghị và nghiêm túc.
Đoạn 2 bài thơ "Tây Tiến" của Quang Dũng là một đoạn miêu tả đặc sắc về thiên nhiên và người lính. Mặc dù phải trải qua nhiều gian khổ, hiểm nguy, nhưng qua ngòi bút của Quang Dũng, tất cả những khó khăn ấy lại trở nên một phần không thể thiếu trong vẻ đẹp của người lính và của thiên nhiên Tây Bắc. Đoạn thơ này không chỉ ca ngợi khí phách của người lính, mà còn thể hiện tình yêu và sự gắn bó của những người lính đối với mảnh đất Tây Bắc, tạo nên một hình ảnh đẹp đẽ và lãng mạn trong lòng người đọc.
Đoạn 2 của bài "Tây Tiến" trong tác phẩm cùng tên của nhà thơ Quang Dũng mô tả cảnh vật, thiên nhiên miền Tây Bắc Việt Nam, đồng thời cũng phản ánh tình cảm và tâm trạng của những người lính Tây Tiến. Đoạn này không chỉ khắc họa hình ảnh hùng vĩ của núi rừng mà còn thể hiện sự gian khổ và bi tráng của đoàn quân.
Cụ thể, ta có thể phân tích một số điểm chính trong đoạn 2 như sau:
Hình ảnh thiên nhiên:
- "Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!": Mở đầu là tiếng gọi đầy cảm xúc của người lính, "Sông Mã" là một biểu tượng của những chiến công và những kỷ niệm gắn liền với mảnh đất miền Tây Bắc.
- "Mường Lát, Mường Tè, Mường Lay, Mường Khương": Các địa danh này là những vùng núi non hùng vĩ của miền Tây Bắc, làm nổi bật không gian địa lý rộng lớn mà người lính đã đi qua, qua đó thể hiện vẻ đẹp và sự hiểm trở của thiên nhiên.
- "Mặt trận biên cương": Đây là biểu tượng của chiến trường, là nơi những người lính chiến đấu với kẻ thù và cũng là nơi họ đối mặt với những thử thách khắc nghiệt của thiên nhiên.
Khắc họa vẻ đẹp của người lính Tây Tiến:
- Người lính Tây Tiến được miêu tả qua hình ảnh “đoàn quân mỏi mệt, cơn sốt rét rừng”, thể hiện sự gian khổ mà họ phải chịu đựng, như sự đau đớn của cơ thể khi không được nghỉ ngơi, nhưng họ vẫn kiên cường và bền bỉ.
- "Bãi cỏ lau trắng ngần": Cảnh vật hòa quyện với tình cảm của người lính, dù trong hoàn cảnh khó khăn, vẫn có những vẻ đẹp thanh bình, yên ả như thế này, làm tăng thêm tính bi tráng cho cuộc chiến.
Sự hoài niệm và tình cảm sâu sắc:
- Cảm xúc của người lính được thể hiện rõ rệt qua việc nhớ lại những kỷ niệm về vùng đất đã qua, với một nỗi nhớ thiết tha. Những hình ảnh về cảnh vật và con người nơi đây như những vết hằn trong tâm trí, tạo nên một nỗi buồn, sự mất mát, nhưng cũng là biểu hiện của sự hy sinh, lòng kiên trung và tình yêu đối với Tổ quốc.
*Tóm lại, đoạn 2 của bài thơ "Tây Tiến" là một sự kết hợp hài hòa giữa hình ảnh thiên nhiên hoang sơ, hùng vĩ và vẻ đẹp của những người lính Tây Tiến – những người anh hùng gian khổ nhưng đầy tự hào. Tình cảm hoài niệm và nỗi nhớ về quê hương, về những ngày tháng chiến đấu đầy gian khổ đã tạo nên một bản hùng ca đầy cảm xúc và ám ảnh trong lòng người đọc.
Cấu trúc
Mở đoạn: Tình cảnh đoàn quân chuẩn bị xuất phát.
Thân đoạn: Tâm trạng của người lính, cảnh chia tay.
Kết đoạn: Đoàn quân lên đường.
Nội dung
Đoạn văn miêu tả:
Tâm trạng hỗn hợp của người lính: lo lắng, hy vọng, tự hào.
Cảnh chia tay gia đình, bạn bè.
Sự quyết tâm, đoàn kết của đoàn quân.
Hình ảnh chiến tranh: vũ khí, ngựa, cờ.
Nghệ thuật
Ngôn ngữ giản dị, mạnh mẽ.
Hình ảnh sống động: "ngựa hí vang", "cờ bay phấp phới".
Cảm xúc sâu sắc: "trái tim rạo rực", "mắt đầm đìa nước mắt".
Sử dụng đối lập: chiến tranh - hòa bình, chia tay - đoàn kết.
Ý nghĩa
Tinh thần yêu nước, quyết tâm bảo vệ Tổ quốc.
Tâm trạng phức tạp của người lính trong chiến tranh.
Sự đoàn kết, thống nhất trong đấu tranh.
Nhân vật
Người lính: đại diện cho tinh thần yêu nước.
Đoàn quân: tượng trưng cho sức mạnh đoàn kết.
Tác giả
Nguyễn Đình Chiểu (1822-1888), nhà thơ, nhà văn Việt Nam.
Bài học
Yêu nước, quyết tâm bảo vệ Tổ quốc.
Đoàn kết, thống nhất trong đấu tranh.
Tôn vinh tinh thần chiến đấu anh dũng.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK204684
-
Hỏi từ APP VIETJACK154734
-
Hỏi từ APP VIETJACK33487