Quảng cáo
1 câu trả lời 511
Ý kiến của Trần Đăng Khoa: "Thơ là giản dị, xúc động và ám ảnh" có thể hiểu là một bài thơ hay không cần phải dùng những từ ngữ hoa mỹ, cầu kỳ, mà vẫn có thể truyền tải được cảm xúc mạnh mẽ. Thơ có thể giản dị, dễ hiểu nhưng lại chứa đựng sự xúc động sâu sắc và có khả năng ám ảnh người đọc lâu dài. Nó không chỉ gợi cảm giác mà còn khiến người ta suy ngẫm về những điều sâu sắc trong cuộc sống.
Để làm rõ ý kiến này, chúng ta sẽ phân tích đoạn thơ "Mẹ" của Đoàn Ngọc Thu.
Đoạn thơ "Mẹ" của Đoàn Ngọc Thu:
Khổ thơ 1: "Mẹ ơi! Mẹ ơi! Con đã lớn rồi Con đã lớn rồi, Để Mẹ đừng khổ!"
Giản dị: Câu thơ mở đầu với hai từ "Mẹ ơi! Mẹ ơi!" rất giản dị và dễ hiểu. Từ ngữ đơn giản, dễ cảm nhận nhưng đã thể hiện tình cảm sâu sắc của người con với mẹ. Không cần dùng những từ ngữ hoa mỹ, chỉ cần "Mẹ ơi!" là đủ để gợi lên cảm giác gần gũi, thân thương.
Xúc động: Lời thơ "Con đã lớn rồi" cho thấy người con trưởng thành, nhưng vẫn mong muốn mẹ không phải lo lắng, không phải khổ vì mình nữa. Tình cảm của con đối với mẹ rất chân thành và cảm động. Đây là sự phản ánh của tình yêu thương vô bờ bến mà người con dành cho mẹ, khiến người đọc cảm thấy xúc động trước tình cảm ấy.
Ám ảnh: Sự ám ảnh ở đây nằm trong câu "Để Mẹ đừng khổ!". Câu nói này như một nỗi trăn trở, day dứt của người con. Dù đã lớn nhưng người con vẫn cảm thấy mẹ phải chịu khổ vì mình. Điều này có thể ám ảnh người đọc bởi tình yêu thương vô bờ và sự hi sinh của người mẹ. Nó khiến người đọc suy nghĩ về trách nhiệm của mỗi người đối với cha mẹ và những hy sinh mà họ đã chịu đựng.
Khổ thơ 2: "Mẹ ơi! Mẹ ơi! Con đã khôn rồi, Con đã khôn rồi, Để Mẹ không lo!"
Giản dị: Từ ngữ trong khổ thơ này tiếp tục rất đơn giản, dễ hiểu. "Con đã khôn rồi" là một câu rất gần gũi, có thể nói trong cuộc sống hàng ngày mà không cần quá nhiều sự trau chuốt. Sự giản dị của ngôn từ lại làm tăng thêm sự chân thành trong lời nói của người con.
Xúc động: Việc người con nói "Con đã khôn rồi" thể hiện sự trưởng thành, muốn mẹ yên tâm vì con đã có thể tự lập, không còn là gánh nặng nữa. Điều này thể hiện sự trưởng thành cả về thể chất lẫn tinh thần của người con. Nó không chỉ khiến mẹ yên lòng mà còn khiến người đọc cảm thấy sự xúc động vì biết bao người con đều mong muốn mẹ không phải lo lắng cho mình nữa.
Ám ảnh: "Để Mẹ không lo!" chính là một lời tâm sự đau đáu của người con. Dù đã trưởng thành nhưng nỗi lo lắng của mẹ vẫn luôn là một nỗi ám ảnh. Câu thơ này khiến người đọc suy nghĩ về những sự hy sinh, lo lắng mà cha mẹ phải chịu đựng suốt cuộc đời.
Đoạn thơ "Mẹ" của Đoàn Ngọc Thu thực sự thể hiện được ba yếu tố mà Trần Đăng Khoa đã nói đến trong quan niệm về thơ: giản dị, xúc động và ám ảnh.
Giản dị thể hiện qua cách dùng từ ngữ bình dị, dễ hiểu, không cầu kỳ, phức tạp.
Xúc động thể hiện qua tình cảm sâu sắc và chân thành của người con đối với mẹ, mong muốn mẹ không phải khổ vì mình nữa.
Ám ảnh thể hiện qua những suy tư, trăn trở của người con về sự hy sinh của mẹ và nỗi lo lắng của mẹ, khiến người đọc cảm thấy day dứt, ám ảnh lâu dài.
Cả ba yếu tố này đều góp phần làm cho bài thơ trở nên đặc biệt và dễ dàng chiếm trọn cảm xúc của người đọc.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
103087
-
Hỏi từ APP VIETJACK78772
-
Hỏi từ APP VIETJACK71504
-
Hỏi từ APP VIETJACK59953
-
Hỏi từ APP VIETJACK45838
-
36754
