Quảng cáo
4 câu trả lời 9233
Bài thơ "Trông ra bờ ruộng" của Hữu Thỉnh là một tác phẩm đậm chất thôn quê, thể hiện tình cảm sâu nặng của tác giả đối với làng quê Việt Nam. Thông qua hình ảnh đồng ruộng, Hữu Thỉnh đã khắc họa nên một bức tranh mộc mạc, giản dị nhưng đầy sức sống.
Hình ảnh "bờ ruộng" hiện lên trước mắt người đọc là một hình ảnh quen thuộc và gần gũi với mỗi người dân Việt Nam, gợi nhớ đến những ngày tháng làm lụng vất vả nhưng cũng đầy yêu thương. "Bờ ruộng" không chỉ là nơi làm ăn, nuôi sống con người mà còn là nơi gắn bó với biết bao kỷ niệm, những ước mơ, hy vọng của người nông dân.
Hữu Thỉnh đã sử dụng những hình ảnh thiên nhiên quen thuộc như "bờ tre", "con diều", "cánh đồng" để gợi lên một không gian yên bình, thanh tịnh. Những hình ảnh này không chỉ gợi lên vẻ đẹp của quê hương mà còn thể hiện tình yêu sâu nặng của tác giả đối với nơi mình sinh ra và lớn lên. Qua đó, tác giả bày tỏ lòng biết ơn đối với đất mẹ, nơi đã nuôi dưỡng và che chở cho mình.
Tác giả nhấn mạnh sự thay đổi của cảnh vật theo thời gian, nhưng tình yêu và sự gắn bó với quê hương thì mãi mãi không thay đổi. Hữu Thỉnh đã khéo léo kết hợp giữa cảnh vật và tình cảm con người, tạo nên một bức tranh sống động, chân thực về làng quê Việt Nam.
"Trông ra bờ ruộng" là một bài thơ đẹp, mang đậm chất thơ ca và tình cảm sâu nặng của Hữu Thỉnh đối với làng quê. Bài thơ không chỉ gợi lên những hình ảnh quen thuộc, gần gũi mà còn thể hiện tình yêu, lòng biết ơn và sự gắn bó của tác giả đối với quê hương. Đây là một tác phẩm có giá trị, giúp chúng ta hiểu thêm về tình yêu quê hương, đất nước và con người Việt Nam.
@rina
Là nhà thơ viết về cuộc sống của người nông dân. Bài thơ “ Trông ra bờ ruộng” là một trong những bài thơ làm nên tên tuổi của Hữu Thỉnh.
Bức tranh mở ra với việc nhìn ra bờ ruộng, tạo nên không gian mở và tự nhiên và vô cùng giản dị. Hình ảnh mưa nhẹ mang đến cảm giác nhẹ nhàng , yên bình. "Trắng cỏ" và "cào cào cánh sen" tạo ra một bức tranh hòa mình trong vẻ đẹp của thiên nhiên, làm nổi bật sự tinh tế của cảm nhận. Hình ảnh mẹ mặc nón lá là một biểu tượng của văn hóa và truyền thống Việt Nam. Việc mẹ bước lên thể hiện sự chăm sóc, sự hiện diện của người thân trong kí ức và có thể là biểu tượng của thế hệ trước. Hình ảnh "Mạ non đầu hạ" tạo ra cảm giác của mùa mạ đi qua, thể hiện sự chín muồi và sự thành công trong công việc nông nghiệp. Hình ảnh "Trăng liềm cuối thu" mang lại không khí của mùa thu và thời gian cuối cùng của một giai đoạn. Trăng liềm cũng có thể đại diện cho sự thanh tịnh và hoà bình, làm nổi bật tính chất tĩnh lặng của thời gian. Câu thơ này sử dụng hình ảnh và từ ngữ mô tả một cảnh tượng tươi đẹp, sâu sắc về mẹ và mùa thu, kết hợp với sự tinh tế về văn hóa và thiên nhiên. Câu thơ "Quanh quanh vẫn một mảnh bờ, Bây nhiêu toan tính đến giờ chưa yên" tạo nên một bức tranh về tâm trạng và suy nghĩ của người viết. Hình ảnh này có thể tượng trưng cho sự đổ vỡ, cảm giác bất an và không chắc chắn trong cuộc sống. Mảnh bờ có thể biểu hiện một khía cạnh của tâm hồn hay cuộc sống, và việc nó vẫn "quanh quanh" chỉ ra sự lặp lại hoặc khó khăn không dứt. Câu này thể hiện tâm trạng lo lắng và bận rộn của người viết. "Toan tính" có thể chỉ đến những suy nghĩ, mối quan tâm và khó khăn trong cuộc sống mà người viết đang phải đối mặt. Sự bất yên làm tăng cảm giác căng thẳng và không thể tìm thấy sự bình yên. Đoạn thơ này tạo ra một hình ảnh của tâm trạng không chắc chắn, lo lắng và khó khăn. "Gạt cỏ bước lên" có thể thể hiện sự nỗ lực và cố gắng của người mẹ để vượt qua khó khăn. Hình ảnh này ta cảm nhận được điều kiện làm việc ở đây vô cùng khó khăn và đầy thách thức, với cỏ dày và cây lúa chen ngang. "Chen nhọc nhằn" thể hiện sự vất vả và cần cù để vượt qua những khó khăn trong quá trình làm việc. Đoạn thơ này thể hiện sự tôn trọng và khâm phục đối với công việc nông nghiệp, đồng thời chú trọng vào sự cố gắng và nỗ lực của người mẹ. Hình ảnh của mẹ làm việc trong môi trường khó khăn tạo ra một bức tranh về sự hy sinh và tình mẫu tử.
Câu thơ "Xoè tay tính tháng tính năm, Tính người? Nào biết xa xăm cõi người" tạo nên một bức tranh về sự phân vân và khó khăn trong việc đo lường và hiểu về tính cách và bản chất của con người. Hành động "xoè tay" có thể tượng trưng cho sự chuẩn bị, tính toán và đánh giá thời gian. "Tính tháng tính năm" có thể chỉ đến việc đo lường và đánh giá cuộc sống theo thời gian, sự phát triển và thăng trầm. Câu hỏi này thể hiện sự không chắc chắn và khó khăn trong việc đánh giá tính cách và bản chất của con người. "Tính người" có thể ám chỉ việc đo lường giá trị hay đặc tính của một người, nhưng nói rằng "Nào biết xa xăm cõi người" làm nổi bật sự phức tạp và khó lường của điều này. Đoạn thơ này thể hiện sự cảm thấy khó khăn và đầy thách thức khi cố gắng hiểu rõ về cuộc sống, thời gian và con người. Câu hỏi "Tính người?" đặt ra thách thức về khả năng hiểu biết và đánh giá của chúng ta đối với nhau và với thế giới xung quanh. Câu thơ "Gié thơm ai đã gặt rồi, Đồng quang bóng mẹ nắng nôi một mình" tập trung vào hình ảnh của gié thơm và đồng quang trong bối cảnh mẹ và nôi. Hình ảnh này có thể tượng trưng cho sự hoàn thành và thành công, khi gié thơm đã được gặt. "Ai đã gặt rồi" có thể đặt ra câu hỏi về người hoặc nguồn gốc của thành công này. Câu thơ vẽ nên một khung cảnh ấm áp và tình cảm giữa mẹ và đứa trẻ cũng chính là nhân vật trữ tình.
Nguyễn Trọng Tạo từng nói: “Thơ có hồn hay không, có phong phú đa nghĩa, đậm đà hay không trước hết là ở giọng”. Quả thật là như vậy, bằng giọng điệu nhẹ nhàng, sâu lắng, ngôn từ giản dị, Hữu Thỉnh đã thành công khi gợi tả sự tảo tần, lam lũ của người mẹ gắn bó với làng quê.
Phân tích bài thơ "Trông ra bờ ruộng" của tác giả Hữu Thỉnh
Bài thơ "Trông ra bờ ruộng" của Hữu Thỉnh là một tác phẩm đặc sắc, thể hiện tâm tư, tình cảm của tác giả đối với quê hương và những giá trị nhân văn sâu sắc. Qua đó, bài thơ khắc họa một cách chân thực và cảm động vẻ đẹp thiên nhiên, con người và cuộc sống lao động giản dị của nông thôn Việt Nam.
1. Vẻ đẹp thiên nhiên và con người qua đôi mắt người chiến sĩ
Bài thơ mở đầu với những hình ảnh quen thuộc nhưng rất đỗi gần gũi và xúc động về bức tranh đồng quê:
“Trông ra bờ ruộng, thấy bờ ruộng xanh
Trông ra đồng lúa thấy đồng lúa vàng”
Chỉ với những câu thơ ngắn gọn, tác giả đã vẽ lên một không gian nông thôn yên bình, tươi đẹp, nơi mà mỗi mùa lại có những màu sắc riêng biệt. Bờ ruộng xanh ngát vào mùa nước nổi, đồng lúa vàng óng ánh vào mùa thu hoạch. Những sắc màu này không chỉ là đặc trưng của đồng quê mà còn mang một ý nghĩa sâu sắc về sự đổi thay, sự sinh sôi nảy nở của đất đai, là biểu tượng của cuộc sống tươi đẹp, phát triển. Màu xanh của bờ ruộng, màu vàng của đồng lúa cũng là hình ảnh ẩn dụ cho sự trù phú, no ấm và niềm hy vọng vào một tương lai tươi sáng.
Tuy nhiên, cảnh sắc thiên nhiên không chỉ dừng lại ở việc miêu tả những màu sắc ấy. Hữu Thỉnh còn khéo léo lồng vào đó những cảm xúc của con người, thể hiện qua hình ảnh những người lao động đang chăm chỉ cày cấy:
“Cánh đồng con gái bước đi một bước
Cánh đồng con trai, lúa ngả vào lúa”
Qua hình ảnh "con gái bước đi một bước" và "con trai lúa ngả vào lúa", tác giả không chỉ mô tả cảnh lao động, mà còn gửi gắm thông điệp về sự đồng hành, sự gắn bó mật thiết giữa con người với thiên nhiên, đất đai. Những câu thơ này như một lời nhắc nhở về tình cảm gắn bó sâu nặng của con người với đất quê hương, đồng thời cũng thể hiện sự chăm chỉ, kiên nhẫn trong lao động sản xuất.
2. Hình ảnh người chiến sĩ trở về với quê hương
Đặc biệt, bài thơ không chỉ dừng lại ở cảnh sắc đồng quê, mà còn có sự gắn kết mạnh mẽ giữa thiên nhiên và con người, giữa những người chiến sĩ với quê hương. Từ những năm tháng chiến tranh gian khổ, người lính trở về, họ không chỉ mang về niềm vui chiến thắng mà còn mang theo nỗi nhớ, tình yêu thương sâu sắc với quê hương.
Trong những câu thơ sau, tác giả bày tỏ sự gắn bó với quê hương, với những người dân lao động chân chất:
“Rồi tôi về đây, tôi lại về đây
Để tôi nói với đất, cười cùng người”
Những câu thơ này thể hiện tình cảm nồng nàn của người chiến sĩ sau bao nhiêu năm xa quê, giờ đây khi trở về, họ lại muốn thổ lộ tâm tình với đất đai, mong muốn chia sẻ niềm vui với những người lao động nghèo. Dù bao nhiêu gian khó, chiến tranh đã qua, nhưng con người vẫn không thể tách rời khỏi đất mẹ. Hình ảnh "cười cùng người" thể hiện niềm vui đoàn tụ, niềm hạnh phúc giản dị nhưng thiêng liêng, cũng như khát vọng hòa bình và sự hồi sinh của đất nước sau chiến tranh.
3. Tình yêu quê hương và khát vọng về một tương lai tươi sáng
Bài thơ không chỉ đơn giản là miêu tả cảnh sắc thiên nhiên hay lao động, mà còn chứa đựng những tâm tư sâu lắng về cuộc sống và tương lai. Trong những hình ảnh đồng quê, tác giả đã khéo léo đặt niềm tin vào một tương lai tốt đẹp, nơi mà mọi người sẽ sống trong hòa bình, yên vui và hạnh phúc. Quê hương là nơi mà mỗi người, dù ở đâu, cũng không thể quên, là nơi mà mọi tình yêu, niềm hy vọng và khát vọng hướng về.
“Rồi tôi về đây, tôi lại về đây
Để tôi nói với đất, cười cùng người”
Đây là lời nhắn nhủ của tác giả rằng dù đi đâu, làm gì, chúng ta cũng không thể quên nguồn cội, không thể quên quê hương, nơi đã nuôi dưỡng và chở che. Đoạn thơ này không chỉ thể hiện tình yêu quê hương, mà còn là sự khát khao về một tương lai hòa bình, nơi con người sống trong tình yêu thương, đoàn kết.
4. Kết luận
Bài thơ "Trông ra bờ ruộng" của Hữu Thỉnh là một tác phẩm đẹp, đầy cảm xúc và giàu ý nghĩa. Qua những hình ảnh gần gũi và chân thực về quê hương, thiên nhiên, và cuộc sống lao động của con người, bài thơ mang đến cho người đọc một cảm giác an yên, thanh thản và niềm tin vào tương lai. Đồng thời, tác giả cũng gửi gắm tình yêu quê hương, khát vọng hòa bình, sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên trong cuộc sống lao động hằng ngày. Bài thơ khẳng định rằng, dù có đi đâu, về đâu, chúng ta vẫn luôn hướng về cội nguồn, nơi ấy là niềm tự hào và là nơi chắp cánh cho những ước mơ, hy vọng về một tương lai tươi sáng.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK209641
-
Hỏi từ APP VIETJACK158155
-
135458
-
Hỏi từ APP VIETJACK36398
-
Hỏi từ APP VIETJACK34387
