Quảng cáo
3 câu trả lời 227
Người thân trong gia đình luôn là những người quan trọng nhất đối với tôi. Họ là những người luôn bên cạnh, yêu thương và chia sẻ mọi buồn vui trong cuộc sống. Mỗi khi gặp khó khăn, tôi luôn tìm đến họ vì họ là những người tôi tin tưởng nhất. Đặc biệt, mẹ tôi – người luôn chăm sóc, dạy bảo và là nguồn động viên lớn nhất trong cuộc đời tôi.
Mẹ không chỉ là người chăm sóc về mặt vật chất mà còn là người bạn, người thầy, người luôn lắng nghe mọi tâm sự của tôi. Tôi nhớ những buổi tối khi tôi học bài mệt mỏi, mẹ thường vào phòng, ngồi bên cạnh và giúp tôi giải thích những bài học khó. Mẹ còn dạy tôi những bài học về cuộc sống, về sự kiên nhẫn, cần cù và tình yêu thương đối với mọi người. Mẹ luôn là tấm gương sáng để tôi noi theo.
Bố tôi cũng là một người rất quan trọng đối với tôi. Bố luôn là trụ cột vững chắc trong gia đình, là người bảo vệ và định hướng cho tôi những điều tốt đẹp. Mỗi lần bố kể những câu chuyện về những ngày còn trẻ, tôi lại thấy hình ảnh của một người đàn ông mạnh mẽ, quyết đoán và đầy tình yêu thương. Dù công việc bận rộn, bố luôn dành thời gian để quan tâm và động viên tôi.
Ngoài bố mẹ, tôi còn có anh chị em trong gia đình. Chúng tôi sống hòa thuận và yêu thương nhau. Anh tôi là người hay chọc ghẹo tôi, nhưng cũng luôn là người bảo vệ tôi mỗi khi tôi gặp khó khăn. Chị tôi thì luôn ân cần và chăm sóc tôi như một người bạn thân thiết. Chính những người thân yêu này đã giúp tôi có thêm động lực để vượt qua mọi thử thách trong cuộc sống.
Tôi luôn cảm thấy may mắn khi có một gia đình yêu thương, đùm bọc nhau như vậy. Trong mắt tôi, người thân không chỉ là những người có quan hệ máu mủ, mà họ còn là những người luôn hiểu tôi, chia sẻ niềm vui nỗi buồn và là nguồn động viên vững chắc nhất. Tôi sẽ luôn trân trọng và yêu thương những người thân trong gia đình, vì họ là tài sản quý giá nhất mà tôi có được trong cuộc sống này.
Gia đình là nơi tôi luôn tìm thấy sự bình yên và sức mạnh để bước đi trên con đường phía trước. Những tình cảm chân thành, sự yêu thương của người thân sẽ luôn là động lực để tôi vươn lên, phấn đấu trở thành một người có ích cho xã hội.
Ai đó từng nói rằng tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất thảy. Ai trong cuộc sống cũng đều có tình cảm đặc biệt của mình. Và hôm nay khi đặt bút xuống, em xin được bộc lộ những tình cảm của mình dành cho mẹ, người em yêu quý nhất trên đời.
Mẹ em năm nay đã ngoài ba mươi tuổi. Mẹ có mái tóc đen dài nhưng giản dị, lúc nào mẹ cũng búi sau đầu. Me có một gương mặt phúc hậu, lúc nào cũng mỉm cười nhìn chúng em đầy thân ái. Nhưng em yêu nhất là đôi mắt mẹ. Mắt có đôi mắt bồ câu, không lúc nào ngơi ngóng trông, quan tâm đến mọi người trong gia đình. Bao những to toan nhọc nhằn, mẹ thường giấu vào đôi mắt. Mẹ chịu đựng mẹ chẳng nói, nên em sợ làm cho mắt mẹ buồn.
Ngày ngày mẹ cần cù một nắng hai sương ngoài đồng. Sự vất vả in hắn lên dáng hình và đôi bàn tay mẹ. Đôi bàn tay làm lụng vất vả, đầy những vết chai và đôi khi sưng tấy, nhưng mẹ vẫn đặt lên mái tóc em một cử chỉ ân cần, và như cách mẹ tháo vát mọi công việc gia đình. Mỗi khi nhìn đôi bàn tay ấy , em lại thấy thương mẹ nhiều hơn.
Mặc dù rất bận rộn với công việc nhưng việc gia đình và bà con lối xóm mẹ đều thu vén tất cả. Đối với bà con lối xóm mẹ đối xử đầy nghĩa tình gắn bó. Khi hàng xóm có việc gì mẹ đều giúp đỡ mọi người. Chính vì thế mẹ đều được mọi người yêu quý. Đối với gia đình mẹ chăm lo từ những việc nhỏ nhất. Những giây phút gia đình quây quần bên bữa cơm mẹ nấu là những giây phút hạnh phúc nhất. Mẹ còn lo cho chúng em tự truyện học hành, vệ sinh cá nhân và dạy dỗ chúng em những điều hay lẽ phải. Chúng em luôn được nhận rất nhiều tình thương của mẹ.
Nhưng em đã có lần làm cho đôi mắt mẹ buồn. Một lần khi được mẹ đưa em đến trường, khi thấy mấy đồng tiền trong túi áo mẹ, em đã nảy sinh những ham muốn về những chiếc kẹo xanh đỏ mà đã lấy cắp của mẹ. Và trên đường đi bộ về nhà em đã rất hối hận. Em biết mẹ đã biết nhưng kì lạ là mẹ chẳng nói gì, mẹ không mắng em, mẹ vẫn nhìn em bằng đôi mắt thân ái. Nhưng em thấy trong đôi mắt mẹ buồn. Em bỗng òa lên khóc nức nở, em xin lỗi mẹ em đã thấy hối hận vô cùng. Mẹ chỉ ôm em vào lòng và nói rằng mẹ rất vui khi em biết mình sai và nhận lỗi. Mẹ không mắng em vì mẹ muốn em tự nhận ra lỗi lầm của mình." Ai trong cuộc đời đều có lỗi lầm, điều quan trọng là ta có biết nhận ra và sửa sai. Chính vì thế mà con người ta mới trưởng thành. Mẹ vẫn sẽ yêu và thương các con vì các con là con của mẹ". Sự im lặng cũng chính là sự nghiêm khắc mẹ trao cho em. Ngay từ lúc đó em đã tự dặn lòng không bao giờ được làm cho mẹ không vui.
"Công cha như núi thái sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra"
Tình cảm cha mẹ dành cho ta là vô bờ bến, mà dù có thế nào ta cũng không thể đong đếm được. Em rất biết ơn khi được là con của mẹ. Em sẽ không làm cho mẹ buồn mà khiến mẹ tự hào về em. Sau này dù có đi đến phương trời nào, em vẫn sẽ vững tin và cố gắng vì em biết vẫn luôn có đôi mắt mẹ ở phía sau đang hướng về em.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK52970
-
52885
-
39779
-
Hỏi từ APP VIETJACK37277
