Quảng cáo
2 câu trả lời 360
### Bài văn: Một ngày tình nguyện
Hè năm ngoái, tôi tham gia một hoạt động tình nguyện tại một mái ấm dành cho trẻ em mồ côi. Đó là một trải nghiệm để lại cho tôi nhiều suy nghĩ và cảm xúc sâu sắc.
Sáng hôm đó, trời nắng vàng rực rỡ. Khi chúng tôi đến nơi, khung cảnh hiện ra trước mắt thật bình yên: những dãy nhà gạch đỏ, cây xanh rợp bóng và tiếng cười trẻ thơ vang vọng. Tôi cảm nhận được sự ấm áp, không chỉ từ ánh nắng mà còn từ những nụ cười hồn nhiên của các em nhỏ.
Chúng tôi được chia thành từng nhóm nhỏ. Tôi cùng nhóm của mình phụ trách tổ chức các trò chơi cho các em. Trong lúc chơi, tôi thấy các em luôn háo hức, ánh mắt lấp lánh niềm vui. Một em gái nhỏ tên là Hoa, chỉ khoảng bảy tuổi, kéo tay tôi và nói: “Chị ơi, em muốn chơi đuổi bắt!” Giọng nói ngọt ngào và đầy nhiệt huyết của em làm tôi không thể từ chối.
Khi chơi, tôi không chỉ thấy niềm vui của các em, mà còn cảm nhận được nỗi buồn sâu thẳm trong ánh mắt của một số em. Có những em không nói nhiều, chỉ lặng lẽ đứng bên cạnh, đôi mắt nhìn xa xăm. Tôi chợt hiểu rằng, mỗi nụ cười của các em là một câu chuyện, có niềm vui nhưng cũng có nỗi mất mát.
Buổi chiều, sau khi các trò chơi kết thúc, chúng tôi ngồi lại bên nhau, chia sẻ những câu chuyện, những ước mơ. Một em trai tên Nam nói rằng ước mơ của em là trở thành bác sĩ để giúp đỡ mọi người. Ánh mắt em sáng ngời, nhưng tôi cũng thấy đâu đó sự hoài nghi trong câu nói của em. Liệu ước mơ ấy có trở thành hiện thực?
Kết thúc một ngày tình nguyện, khi chia tay, các em ôm chầm lấy chúng tôi, những cái ôm ấm áp, đầy tình cảm. Tôi cảm thấy nghẹn ngào, bởi vì tôi hiểu rằng, tình yêu thương mà chúng tôi dành cho các em là chưa đủ, nhưng nó có thể giúp các em vơi đi phần nào nỗi cô đơn.
Về nhà, tôi không thể ngừng suy nghĩ về những gì đã diễn ra trong ngày hôm đó. Tôi nhận ra rằng, những gì tôi có trong cuộc sống là điều quý giá. Tôi quyết định sẽ tham gia nhiều hoạt động tình nguyện hơn nữa, không chỉ để giúp đỡ người khác, mà còn để tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống cho chính mình.
Qua hoạt động này, tôi đã hiểu thêm về giá trị của tình thương và lòng nhân ái. Những đứa trẻ mồ côi không chỉ cần sự hỗ trợ vật chất, mà còn cần những giây phút được yêu thương, được sẻ chia. Từ đó, tôi biết trân trọng hơn những gì mình có và sống có trách nhiệm với những người xung quanh.
“Thương người như thể thương thân” - đạo lý đó luôn nhắc nhở chúng ta hãy yêu thương, đùm bọc lẫn nhau. Vào sáng thứ bảy tuần trước, lớp em đã có buổi từ thiện đến trường tiểu học Hùng Sơn thuộc xã Hùng Sơn, huyện Anh Sơn, tỉnh Nghệ An.
Khi nghe thầy cô phổ biến về điều kiện khó khăn trong học tập cũng như trong kinh tế của gia đình các em học sinh trường tiểu học Hùng Sơn. Lớp em đã có kế hoạch quyên góp các vật dụng sinh hoạt hằng ngày như quần áo, đồ dùng học tập như bút, thước, sách vở… Tuy là những món đồ cũ nhưng chúng em luôn hi vọng rằng sẽ giúp một phần nào đó cho cuộc sống của các bạn nơi vùng cao.
Đúng sáu giờ sáng có mặt và tập trung tại trường, chúng em với niềm hăm hở và háo hức hơn so với ngày thường khi ngồi trên xe đi đến một miền đất mới, được gặp các bạn mới. Ngồi ở trên xe, cả lớp hát những bài hát vui nhộn và quen thuộc như “Lớp chúng mình”, “Em là búp măng non”… tạo nên không khí thật náo nhiệt và “độ nóng” cho chuyến đi. Sau gần hai tiếng ngồi trên xe, tuy có hơi mệt một chút vì đường gồ ghề và nhiều ổ gà nhưng nụ cười luôn nở trên môi các bạn. Được thông báo trước, các thầy cô và các bạn ở đây đã chuẩn bị rất chu đáo và đón tiếp đoàn chúng em rất nhiệt tình và niềm nở. Các bạn mặc bộ quần áo đẹp hơn. Sân trường, lớp học được quét dọn sạch sẽ, bảng đen được lau chùi kĩ càng, bàn ghế được sắp xếp ngay ngắn.
Mọi thứ thật tươm tất và sẵn sàng để đón những vị khách từ xa đến. Ngoài kia, những vườn rau xanh tươi tốt của những lớp học bán trú được chăm sóc và làm cỏ sạch sẽ. Luống rau sạch sẽ mang lại những bữa ăn đạm bạc nhưng giàu tình đoàn kết và sự che chở lẫn nhau của các bạn ở vùng cao phải sống xa cha mẹ. Trước khi đến đây, chúng em được biết gia đình các bạn rất khó khăn, đồng thời điều kiện đi lại rất nguy hiểm. Những lúc trời mưa thì lũ quét, bùn lầy, trời nắng thì đất nứt nẻ, khô cằn. Và có thể, chính những điều đó đã tôi luyện cho các bạn học sinh nơi đây sự chăm chỉ, chịu khó.
Sau khi gửi lời chào và lời hỏi thăm tới các thầy cô và các bạn, đoàn chúng em mang những thùng mì tôm, những bao gạo, tập sách vở… từ trên ô tô xuống. Các thầy cô rất vui và xúc động, gửi lời cảm ơn sâu sắc. Các bạn học sinh thì rất hăm hở, cẩn thận nhận món quà từ chúng em. Khi phát quà xong, trời cũng đã trưa. Mọi người chia nhau đi hái rau và nấu cơm. Mọi người đều vui vẻ trò chuyện và sẻ chia công việc với nhau giúp chúng em cảm thấy rất thân thiết và gần gũi. Bữa cơm tuy rất đơn giản, nhưng mọi người ăn rất ngon miệng với tiếng cười rôm rả.
Những việc nhỏ nhoi mà bản thân có thể làm nhưng có thể đem đến niềm vui cho người khác làm bản thân mình cảm thấy có ích hơn đối với xã hội, với cuộc sống. Ở cuộc sống này có những con người đang cần lắm những tấm lòng như nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã viết: “Sống trên đời sống, cần có một tấm lòng”.
Khi đã thu dọn xong mọi thứ, chúng em chuẩn bị ra về cho buổi học ngày mai. Trước khi ra về, mọi người đều lưu luyến, bịn rịn chẳng muốn rời. Buổi từ thiện đã để lại cho em những kỉ niệm khó quên và có những người bạn mới thật thú vị. Hy vọng rằng sau này em có thể tham gia nhiều hoạt động từ thiện hơn nữa để làm những việc có ích.
Em rất thích những cuộc từ thiện ở quê hương, hay trường học của em, những buổi tình nguyện từ thiện giúp em rất nhiều trong cuộc sống. Đó là những bài ngoại khóa, hay những bài học thực tế để em có thể hiểu cuộc sống này nhiều hơn nữa.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
103475
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
79181 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
72519 -
Hỏi từ APP VIETJACK60307
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
46296 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
36999
