áo đã ở với con qua mùa qua tháng
cũng rồi con vẫn quý vẫn thương
con chẳng nỡ mỗi lần thay áo mới
áo dài hơn thấy mẹ cũng già hơn
Quảng cáo
2 câu trả lời 603
Bài thơ “Áo Cũ” của Lưu Quang Vũ mang đến cho người đọc nhiều cảm xúc sâu lắng và chân thành, và trong đó, đoạn thơ:
“Áo đã ở với con qua mùa, qua tháng
Cũng rồi con vẫn quý, vẫn thương
Con chẳng nỡ mỗi lần thay áo mới
Áo dài hơn thấy mẹ cũng già hơn”
là một phần đặc biệt, để lại ấn tượng mạnh mẽ. Đoạn thơ này thể hiện sự kết hợp hài hòa giữa tình cảm gia đình sâu sắc và sự chiêm nghiệm về thời gian.
**Trước tiên, việc nhắc đến “áo” không chỉ đơn thuần là một hình ảnh cụ thể, mà là một biểu tượng của những kỷ niệm và cảm xúc.** Áo đã “ở với con qua mùa, qua tháng,” điều này gợi nhớ về những thời điểm mà áo gắn bó với con từ những ngày xưa, từ mùa này sang mùa khác, từ tháng này qua tháng khác. Sự gắn bó ấy không chỉ là một sự kiện vật chất mà còn là một sự chứng kiến tinh thần. Áo đã chứng kiến sự trưởng thành, những niềm vui và nỗi buồn của con. Khi nhắc đến việc áo “cũng rồi con vẫn quý, vẫn thương,” nhà thơ không chỉ nói về việc giữ gìn một món đồ cũ mà còn là về sự trân trọng, tình cảm và sự biết ơn đối với những điều đơn giản và quý giá trong cuộc sống.
**Tuy nhiên, sự thay đổi của áo cũng đồng nghĩa với sự thay đổi của mẹ.** Đoạn thơ “Con chẳng nỡ mỗi lần thay áo mới” cho thấy nỗi lòng của con khi phải thay áo, điều này không đơn thuần là việc thay đổi trang phục mà còn là sự thay đổi trong cuộc sống, trong mối quan hệ và trong cảm nhận về thời gian. Việc mẹ “cũng già hơn” trong câu thơ “Áo dài hơn thấy mẹ cũng già hơn” phản ánh sự lão hóa và sự trôi qua của thời gian, một sự thay đổi không thể tránh khỏi. Áo dài hơn có thể là biểu hiện của sự trưởng thành, của tuổi tác, nhưng đồng thời, nó cũng làm nổi bật sự lão hóa của mẹ, điều này càng khiến cho con cảm thấy xót xa và không nỡ.
**Sự tương phản giữa việc giữ gìn áo cũ và sự già đi của mẹ trong đoạn thơ tạo ra một nỗi buồn sâu sắc.** Áo cũ, dù đã trải qua nhiều mùa và tháng, vẫn được giữ gìn, như một cách để lưu giữ những kỷ niệm, những dấu ấn của quá khứ. Trong khi đó, sự thay đổi của mẹ là điều mà con không thể kiểm soát, không thể giữ lại. Điều này thể hiện sự bất lực và nỗi đau khi chứng kiến sự thay đổi không thể tránh khỏi, sự mất mát về thời gian và tuổi tác.
**Đoạn thơ không chỉ dừng lại ở việc diễn tả sự gắn bó giữa con và mẹ, mà còn mở ra một chiều sâu về nhận thức và cảm xúc.** Nó phản ánh sự giao thoa giữa tình cảm cá nhân và những thay đổi lớn trong cuộc sống, giữa sự giữ gìn những kỷ niệm và sự chấp nhận sự lão hóa. Cách nhà thơ diễn đạt những cảm xúc này không chỉ thể hiện sự nhạy cảm và sâu lắng mà còn là sự nhận thức về những giá trị bền vững trong cuộc sống, dù thời gian có trôi qua và mọi thứ có thay đổi.
**Cuối cùng, đoạn thơ của Lưu Quang Vũ là một bức tranh cảm xúc rất gần gũi và thực tế.** Nó không chỉ là một bài thơ về mẹ và áo cũ, mà còn là một bài học về sự trân trọng và yêu thương, về việc chấp nhận và sống hòa hợp với sự thay đổi. Đoạn thơ này khiến chúng ta phải suy ngẫm về những điều quan trọng trong cuộc sống, về tình cảm gia đình, và về sự thấu hiểu những giá trị nhỏ bé nhưng quý giá mà chúng ta thường xem nhẹ.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK209830
-
Hỏi từ APP VIETJACK158291
-
135538
-
Hỏi từ APP VIETJACK36623
-
Hỏi từ APP VIETJACK34433
