Quảng cáo
2 câu trả lời 270
**Đoạn văn:**
Nhìn lại quãng thời gian thơ ấu, tôi không thể quên được ngôi trường tiểu học mà mình đã từng gắn bó. Trường như một người bạn cũ, luôn mở rộng vòng tay chào đón tôi mỗi sáng. Những dãy lớp học xưa cũ vẫn thì thầm kể lại những câu chuyện vui buồn của chúng tôi, với những bức tường nhẵn nhụi như cười đùa cùng những trò chơi ngây thơ. Sân trường rộng lớn như một sân khấu lớn, nơi từng bước chân hồn nhiên của chúng tôi hòa quyện vào những trò chơi hồn nhiên, và tiếng cười giòn giã dường như văng vẳng mãi không thôi. Những hàng cây bên sân trường, như những người bạn già, đứng lặng lẽ bên đường, che chở và bảo vệ những bước chân non nớt của chúng tôi. Mỗi khi gió thổi qua, cây lá xào xạc như muốn nhắc nhở chúng tôi về những kỷ niệm xưa, những ngày tháng đầy ắp niềm vui và sự ngây thơ.
**Phép tu từ đã dùng:**
1. **Nhân hóa:**
- **“Trường như một người bạn cũ”**: Ngôi trường được nhân hóa như một người bạn, tạo sự gần gũi và thân thiết.
- **“Những dãy lớp học xưa cũ vẫn thì thầm kể lại những câu chuyện vui buồn”**: Các dãy lớp học được nhân hóa với hành động “thì thầm kể lại”, gợi cảm giác như chúng có khả năng giao tiếp và lưu giữ ký ức.
- **“Sân trường rộng lớn như một sân khấu lớn”**: Sân trường được nhân hóa như một sân khấu, làm nổi bật vai trò quan trọng và sự vui vẻ trong những trò chơi của trẻ con.
- **“Những hàng cây bên sân trường, như những người bạn già”**: Các hàng cây được nhân hóa như những người bạn già, tạo cảm giác gần gũi và bảo vệ.
- **“Cây lá xào xạc như muốn nhắc nhở chúng tôi về những kỷ niệm xưa”**: Cây lá được nhân hóa với hành động “nhắc nhở”, tạo sự liên kết giữa thiên nhiên và kỷ niệm.
Ngôi trường tiểu học của em, như một người bạn tri kỷ, đã đồng hành cùng em qua biết bao kỷ niệm tươi đẹp. Những hàng cây xanh rì rào trong gió, như những người lính canh gác, luôn dõi theo từng bước chân em trên con đường trải nhựa. Sân trường, nơi chúng em cùng nhau chơi đùa, thỉnh thoảng lại thì thầm những câu chuyện cổ tích, như muốn vẽ nên một bức tranh thần tiên cho tuổi thơ không bao giờ phai nhòa. Những lớp học thân quen, nơi ánh nắng len lỏi qua ô cửa sổ, như bàn tay dịu dàng mẹ vuốt ve mái tóc em, mang lại cảm giác an lành và ấm áp. Thầy cô, như những ngọn đèn sáng rực giữa đêm tối, luôn dẫn dắt chúng em khám phá kiến thức mênh mông. Dẫu giờ đây, khi mỗi người một ngã, em vẫn không thể nào quên ngôi trường đã chắp cánh cho những ước mơ đầu đời.
**Phép tu từ đã sử dụng**:
- **Nhân hóa**: "Ngôi trường tiểu học của em, như một người bạn tri kỷ", "Sân trường, nơi chúng em cùng nhau chơi đùa, thỉnh thoảng lại thì thầm những câu chuyện cổ tích", "thầy cô, như những ngọn đèn sáng rực giữa đêm tối".
- **So sánh**: "Như một người bạn tri kỷ", "như bàn tay dịu dàng mẹ vuốt ve mái tóc em".
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
69449 -
55042
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
45929 -
Hỏi từ APP VIETJACK44118
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
43394
