Bởi mẹ khổ làn da xạm nắng
Cả một đời gánh nặng nuôi con
Trăng khuya còn lúc héo mòn
Thân người còm cõi nước non vơi đầy
Công trời biển mẹ đây có kể
Bao nhọc nhằn tiếp kế đến nay
Mồ hôi thánh thót luống cày
Cho con cơm trắng đêm say giấc nồng
Cơm chan lệ hè đông lạnh nóng
Nhường cho con áo mỏng mẹ mang
Quay đi nước mắt hai hàng
Đem về hạnh phúc nắng vàng thương yêu.
Viết đoạn văn cảm nhận bài thơ trên.
Cả một đời gánh nặng nuôi con
Trăng khuya còn lúc héo mòn
Thân người còm cõi nước non vơi đầy
Công trời biển mẹ đây có kể
Bao nhọc nhằn tiếp kế đến nay
Mồ hôi thánh thót luống cày
Cho con cơm trắng đêm say giấc nồng
Cơm chan lệ hè đông lạnh nóng
Nhường cho con áo mỏng mẹ mang
Quay đi nước mắt hai hàng
Đem về hạnh phúc nắng vàng thương yêu.
Viết đoạn văn cảm nhận bài thơ trên.
Quảng cáo
2 câu trả lời 614
1 năm trước
Bài thơ khắc họa hình ảnh người mẹ tần tảo, hy sinh cả cuộc đời vì con. Từ những câu thơ đầu tiên, người đọc đã cảm nhận được nỗi vất vả, cực nhọc của người mẹ: làn da xạm nắng vì lao động gian khổ, cả cuộc đời gánh nặng nuôi con. Hình ảnh "trăng khuya còn lúc héo mòn" và "thân người còm cõi" gợi lên sự mệt mỏi, hao gầy của mẹ trong những đêm dài thức trắng, lo toan cho cuộc sống gia đình. Công lao của mẹ được ví như trời biển, bao nhọc nhằn, mồ hôi thấm đẫm từng luống cày để con có cơm trắng ăn, có giấc ngủ ngon. Sự hy sinh của mẹ được thể hiện rõ ràng qua hình ảnh "cơm chan lệ hè đông lạnh nóng", mẹ nhường áo mỏng để con được ấm áp, quay đi khóc thầm nhưng vẫn mong con hạnh phúc. Bài thơ là một lời tri ân sâu sắc đến người mẹ, tôn vinh sự hy sinh thầm lặng và tình yêu vô bờ bến của mẹ dành cho con. Qua những dòng thơ mộc mạc, giản dị, tác giả đã thể hiện được tình cảm sâu nặng, lòng biết ơn và sự kính trọng đối với người mẹ, người đã dành cả cuộc đời để đem lại hạnh phúc, thương yêu cho con cái.
1 năm trước
Bài thơ khắc họa hình ảnh người mẹ tần tảo, hy sinh cả cuộc đời vì con. Từ những câu thơ đầu tiên, người đọc đã cảm nhận được nỗi vất vả, cực nhọc của người mẹ: làn da xạm nắng vì lao động gian khổ, cả cuộc đời gánh nặng nuôi con. Hình ảnh "trăng khuya còn lúc héo mòn" và "thân người còm cõi" gợi lên sự mệt mỏi, hao gầy của mẹ trong những đêm dài thức trắng, lo toan cho cuộc sống gia đình. Công lao của mẹ được ví như trời biển, bao nhọc nhằn, mồ hôi thấm đẫm từng luống cày để con có cơm trắng ăn, có giấc ngủ ngon. Sự hy sinh của mẹ được thể hiện rõ ràng qua hình ảnh "cơm chan lệ hè đông lạnh nóng", mẹ nhường áo mỏng để con được ấm áp, quay đi khóc thầm nhưng vẫn mong con hạnh phúc. Bài thơ là một lời tri ân sâu sắc đến người mẹ, tôn vinh sự hy sinh thầm lặng và tình yêu vô bờ bến của mẹ dành cho con. Qua những dòng thơ mộc mạc, giản dị, tác giả đã thể hiện được tình cảm sâu nặng, lòng biết ơn và sự kính trọng đối với người mẹ, người đã dành cả cuộc đời để đem lại hạnh phúc, thương yêu cho con cái.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
54966
-
Hỏi từ APP VIETJACK45741
-
Hỏi từ APP VIETJACK44088
-
Hỏi từ APP VIETJACK43218
Gửi báo cáo thành công!
