Quảng cáo
3 câu trả lời 58
Cao Bằng, ngày 9 tháng 3 năm 2024
Mẹ Mùi kính mến!
Khi viết bức thư này, con không khỏi rưng rưng nước mắt, nhớ về khoảnh khắc ôm mẹ trong vòng tay sau bao nhiêu năm xa cách. Cuộc gặp đó khiến con cảm thấy như một giấc mơ, một kỳ tích của cuộc đời mà con không ngờ tới.
Khoảnh khắc biết được địa chỉ của mẹ, trong lòng con chỉ có một ý niệm duy nhất là được gặp mẹ. Con bắt xe suốt đêm từ Cao Bằng về Hà Nội rồi ngược lên Phú Thọ, mặc cho mệt mỏi và lo lắng. Nhưng với con, mỗi bước đi, mỗi cung đường đều chứa đựng nỗi nhớ mong và hy vọng được gặp mẹ.
Trước ngày hội ngộ, con chẳng thể chìm vào giấc ngủ nào. Suy nghĩ về mẹ, về cuộc sống, về những kỷ niệm đã qua, tất cả những điều đó đã làm cho con thao thức suốt đêm. Và khi bước vào căn nhà của mẹ, con không kìm được nước mắt. Mãi mãi trong tâm trí con sẽ luôn ghi nhớ hình ảnh của mẹ nằm trên giường bệnh, khuôn mặt gầy và dáng hình thân thương, cùng những tiếng gọi "Mẹ ơi!" mà con đã lặp đi lặp lại khong biết bao lần.
Cuộc gặp lại ấy, không chỉ là khoảnh khắc của sự đoàn tụ, mà còn là dấu chấm hết cho những năm tháng xa cách của mẹ con mình. Con trở về thu xếp công việc để đến bên kề cạnh, chăm sóc và đền đáp công ơn của mẹ. Mẹ Mùi, mẹ là nguồn động viên lớn lao nhất trong cuộc sống của con, con sẽ luôn ghi nhớ và trân trọng mẹ.
Con mong rằng mẹ sẽ giữ gìn sức khỏe, ăn uống đầy đủ và chờ đến ngày hai ta gặp lại!
Con yêu mẹ nhiều lắm,
Hiền
Hoàng Thị Hiền
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK16728
-
Hỏi từ APP VIETJACK1 15610
-
Hỏi từ APP VIETJACK14991
-
Hỏi từ APP VIETJACK4 12490