Quảng cáo
3 câu trả lời 107
Đã bao giờ khi dạo quanh trên một con phố quen, bạn bất chợt nghe đâu đó những âm thanh thật trong trẻo và tươi mới mang chút dư vị quê hương khiến bạn thấy lòng xốn xang, rồi bạn nhận ra từ bao lâu bạn đã để lòng mình lơ đễnh và có lúc nào đó đã quên mất những hương vị quê nhà. Bất chợt, một chiếc lá vàng rụng, thật nhẹ nhưng cũng đủ để bạn cảm nhận sự chuyển mình của đất trời, để được tận hưởng cái nắng nồng nàn đong đầy trong những làn gió dịu nhẹ. Đúng rồi, hè đang về.
Những ngọn gió giao mùa rủ nhau về hong ấm từng vạt mưa ẩm ướt, làm những nỗi muộn phiền ngơ ngác chợt bốc hơi, lẩn khuất đâu đó rồi tan nhanh dưới vòm trời xanh đầy gợi cảm. Cái nắng đầu hè cũng thật là lạ, nhưng cũng thật đẹp. Không phải là cái nắng run rẩy nép mình trong cái se lạnh của mùa xuân nữa, cái nắng cũng chưa tới mức chói chang gay gắt, cái nắng làm tô thêm vẻ lẳng lơ, khiêu gợi của những chùm phượng rực đỏ, và tôn lên vẻ đằm thắm, sâu lắng của sắc tím bằng lăng.
Dường như có một làn hương dịu dàng len nhẹ giữa thời gian mang theo chút hồn quê phảng phất đâu đây, để lòng ta lại xốn xang với bao cảm xúc bộn bề về một điều gì đó chẳng thể gọi thành tên. Và rồi bạn thấy nhớ, nhớ cái hương vị quê nhà, nhớ hương lúa ngọt mát, nét thanh bình, yên ả, không chút ồn ào, vội vã. Bạn nhớ hương cau, hương bưởi thoang thoảng mỗi buổi sớm thức dậy.
Nhớ lắm cái hương thơm ngào ngạt của cánh đồng lúa trổ bông mà mỗi sáng vẫn đạp xe tới trường trên con đường đê quen thuộc. Nhớ cả những chiều cùng lũ bạn thả diều, đánh đáo, nhớ cả những tiếng kẽo kẹt, tiếng gió đưa xào xạc nơi những gốc tre già… Và bạn nhớ tới bố mẹ, nhớ ông bà, nhớ căn nhà nơi tôi đã gắn bó cả một thời tuổi thơ …
Quê hương là gì hả mẹ?
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hả mẹ?
Mà ai đi xa cũng nhớ nhiều".
Đúng là, đã bao lần, khi bước đi trong dòng đời hối hả, ta bỗng thấy chồn chân mỏi gối, thấy nhớ quê và muốn trở về. Phải rồi, quê hương nơi in dấu tháng ngày thơ ấu luôn dang rộng vòng tay đón ta như một người mẹ hiền ôm đứa con thơ vào lòng, cho ta một cảm giác bình yên và êm đềm thuở nào. Đó như một bến đỗ để tâm hồn ta tìm về. Ta bỗng mong được là đứa trẻ và được thấy mình hồn nhiên vui đùa giữa mùa hè quê hương.
Lâu lắm rồi tôi mới lại có được những cảm giác rạo rực khi hè về, hè về trong đất trời, hè về trên quê hương. Thích thú biết nhường nào những buổi sáng mùa hè, sau cơn mưa, được ngắm thảm lúa vàng mênh mông như bỗng chợt rùng mình rũ sạch những giọt nước mưa còn bám lại trên lá, được thả hồn cùng những làn gió mát long lanh rạng rỡ nắng mai.
Yêu lắm hình ảnh của những đứa trẻ chăn trâu, yêu cái cảm giác thanh bình, yên ả khi nghe tiếng bước chân của đàn trâu nện xuống nền đất đều đều. Thấy nhớ quá cái vẻ tần ngần của những bụi tre bên đường, nhớ tiếng gọi gà về văng vẳng đâu đây. Tiếng nước giếng khơi dội ào ào. Nhớ tiếng bát đũa, tiếng lũ trẻ con nô đùa vang xa trong xóm.
Và kìa, những chú ve con vừa lột xác, bắt đầu vang lên những khúc ca mùa hè dài bất tận, ngân nga khắp không gian. Bạn sẽ thấy yêu cả những tiếng chẫu chuộc, tiếng ếch kêu râm ran bên ao bèo khi chiều muộn và suốt đêm khuya, tiếng côn trùng kêu rỉ rả, nỉ non hòa lẫn trong tiếng gió vi vu. Thật yên bình biết bao khi được ngồi ngắm sao trời hằng hà sa số, lại được nghe những âm thanh quen thuộc của những ngày ấu thơ mà suốt những năm tháng học tập và làm việc xa nhà bạn không cảm nhận được.
Và rồi, bạn sẽ chợt nhận thấy mình bé lại khi văng vẳng đâu đây tiếng dỗ con của người mẹ trẻ, tiếng ru ầu ơ ngọt ngào trên cánh võng đong đưa. Tất cả hòa âm lại thành một bản giao hưởng rộn rã, vui tươi của tự nhiên, của đất trời như một đặc ân của tạo hóa chỉ ban tặng riêng cho mùa hạ quê mình. Có thể mọi thứ vẫn lặng lẽ diễn ra bình yên như ngàn đời vẫn thế.
Có thể tất cả chỉ còn là hoài niệm bởi mọi việc đã thay đổi quá nhiều. Nhưng những âm thanh trong trẻo của mùa hè thì vẫn còn đây, đầy đủ và nguyên vẹn như khi tôi ấu thơ, và rồi đến tận khi xa quê hương, tôi mới thực sự nhận ra, tất cả đều đã ở trong tim mình tự bao giờ.
----------------------------------------------------------------
Tháng 5 – tháng của nắng vàng rực rỡ – tháng của những cuộc chia xa… Câu ca từ đâu bỗng hiện về trong tôi tha thiết: Mỗi khi đến hè lòng man mác buồn… Chia tay nhé, bạn thân yêu ơi, chia tay mái trường, chia tay hàng cây xanh mát, chia tay bác bảo vệ cùng tiếng trống trường vang lên mỗi ngày. Chia tay nhiều lắm. Và, điều ta không thể được phép quên, đó là các thầy cô – người lái đò chở khách qua sông, chắp cho ta đôi cánh bay khắp bốn phương trời…
Xa trường, xa thầy cô, bạn bè dẫu ta có buồn thì cũng không thể để nỗi buồn ấy chi phối sự hồn nhiên vô tư ở cái tuổi “nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò”. Ma đã ai nhìn thấy? Quỷ là thế nào? Còn học trò thì ai chả biết!
Hè về, trong tôi lại nao nao nhớ về những cảm xúc hân hoan của thời thơ ấu. Những trưa hè nắng giòn tan, lũ trẻ thôn quê chúng tôi lại rúc rích rủ nhau ra tắm suối. Con suối chảy qua làng, nó như một chấm phá trong bức tranh làng quê thanh bình; như một minh chứng cho biết bao thế hệ học trò quê tôi đã tắm mát, vũng vẫy nơi này…
Lũ quỷ sứ chúng tôi với biết bao trò nghịch ngợm, nô đùa, ham chơi như quên lối về để mẹ phải thất thanh gọi về như gọi đò sông cái. Rồi những buổi chiều lộng gió chúng tôi lại túm năm tụm ba ngồi chơi những trò chơi dân gian, kể nhau nghe những câu chuyện cổ tích đến lạ kì hay chạy dọc con đường đất với những chiếc chong chóng quay tít trước gió cùng cánh diều tuổi thơ cao vút trên bầu trời. Mùa hè của tuổi thơ tôi được gói gọn trong những kỉ niệm ngọt ngào. Tôi yêu mùa hè, yêu nắng vàng cùng tiếng ve kêu râm ran như một bản nhạc, đa cung, đa sắc. Những cánh phượng hồng giao thoa cùng nắng vàng làm nên màu quang phổ. Chỉ những ai có trách nhiệm với đời mới nhận ra màu quang phổ mùa hè đẹp ngất ngây…
Khi lớn lên, hè về tôi lại cảm nhận mùa hè bằng một tình yêu khác. Đó là những tia nắng lấp ló len lách như nhảy múa qua khe cửa sổ lớp học . Là cảm giác thoải mái dịu nhẹ trong tâm hồn khi đạp chiếc xe chạy trên con phố cũ kĩ có chút cổ xưa còn chưa kịp tắt nắng. Cảnh vật xung quanh hiện lên giản dị mà đẹp đến vô cùng, nên thơ, nên nhịp…
Đối với tôi mùa hè còn nhiều cái để nhớ, để ngẫm lắm. Tôi bất chợt nhớ về mùa hè chia tay năm cấp 1, dù không phải là mùa hè chia tay cuối cùng của thời học sinh nhưng nó lại đọng lại trong tôi biết bao cảm xúc và ý nghĩa. Nhất là tình cảm thầy trò. Thầy cô – những người dìu dắt chúng tôi trong suốt 4 năm dài, để chúng tôi đủ sức bước vào cổng trường cấp 3… Biết bao nhiêu kỉ niệm đong đầy cùng với một hoài bão lớn đang ấp ủ trong những trái tim bé bỏng, nhưng đầy nhiệt huyết .
Đối với những người khác, có thể mùa hè thật đơn giản và rất đỗi bình thường, chỉ là một mùa trong năm với cái nắng nóng gay gắt làm đổ mồ hôi. Nhưng với tôi, mùa hè lúc nào cũng thật đẹp, thật ý nghĩa. Bởi, mùa hè cho ta nhiều lắm. Cho ta lớn khôn để ta biết yêu, biết ghét, biết nhận ra những điều tốt đẹp..
Hè về làm nên biết bao cảm xúc của tuổi học trò, vô cùng, vô tận. Là cả một khoảng thời gian cho ta trải nghiệm mọi thứ để suy nghĩ, dần trưởng thành và lớn lên . Trong cuộc sống tất bật này, có thể nhiều người quên đi những khoảng thời gian dành cho cảm xúc của riêng mình nhưng với tôi lại ngược lại. Tôi luôn mong chờ những giây phút đẹp đẽ đánh động đến đáy tâm hồn, để thả mình vào những điều kì diệu xung quanh .
Những chiều nắng vàng rực rỡ bỗng nhiên lại là cả một cơn mưa rào chạy đến bất chợt. Mưa mùa hè sao mà đến nhanh thế. Nhanh chóng, hối hả nhưng lại mang cho chúng ta cảm giác trong lành dịu nhẹ. Đứng dưới hiên nhà nghe tiếng mưa kêu lộp…độp, thả hồn theo gió mây, miệng lẩm nhẩm cất lên những câu ca quen thuộc . Mọi cung bậc của cảm xúc như đan xen vào nhau tất cả như hòa quyện lại thành một dòng cảm cảm xúc vô cùng ,bất tận.
Tôi nhận ra rằng cuộc sống này thật nhiều điều ý nghĩa , biết bao thứ đang chào đón nếu chúng ta biết nhìn nhận và đánh giá một cách tích cực. Là khi chúng ta biết chia sẻ, cảm thông yêu thương, quan tâm chăm sóc đến mọi người. Là khi thấy được sự nhọc nhằn, vất vả của cha mẹ khi ‘’ bán mặt cho đất,bán lưng cho trời ‘’, gương mặt đen xạm và tấm áo ướt đẫm mồ hôi trong ngày hè nóng nực. Thúc giục ý chí nghị lực của mỗi chúng ta để xứng đáng với những công lao của cha mẹ.
Và đôi khi tuổi thơ lại trở về với những kỉ niệm, những giận hờn vu vơ , những trò đùa nghịch tai quái của lũ bạn, là những mối tình học trò ‘’ sửu nhi ‘’ thật buồn cười nhưng cũng rất đáng để ta trân trọng với chút nhớ nhung, hoài niệm và thật nhiều lưu luyến.
Tôi ôm trọn những kỉ niệm đẹp của mùa hè để đi vào những trang nhật ký, vào những dòng lưu bút… Gửi gắm lòng mình vào đó bằng những tâm tư, tình cảm tự sâu thẳm trái tim mình ; Bằng những câu ca, nét chữ – tất cả những gì ý nghĩa nhất…
Cuộc sống trôi đi như những vòng quay nhanh lắm, bốn mùa quanh năm lặp đi lặp lại theo một quy luật tự nhiên. Mùa hè cũng vậy đến thật nhanh nhưng đi cũng thật nhanh. Mỗi mùa hè qua đi là cả một tập ký ức để lại. Nó sẽ trở nên tuyệt vời biết bao khi ta coi nó là một phần không thể thiếu trong cuộc sống này. Cảm ơn mùa hè đã cho tôi hiểu sâu sắc hơn ý nghĩa của tình người, để đi vào tương lai sán lạn…
Mùa hè là mùa gắn liền với tuổi học sinh, với mái trường thân yêu. Bởi mùa hè thường gợi cho tuổi học trò biết bao nhiêu nhung nhớ, nuối tiếc. Mùa hè năm nay là mùa hè cuối cùng tôi ngồi trên ghế mái trường Trung học phổ thông.
Mùa hè này là mùa mà tôi cảm nhận rõ nét sự chuyển biến trong cơ thể mình vô cùng tinh tế. Nó đánh dấu mốc trưởng thành của bản thân mình khi bước vào một giai đoạn mới của đời người. Những mùa hè năm trước tôi thường mong cho nó trôi qua thật nhanh để tôi được gặp lại thầy cô, bạn bè sau những tháng hè nghỉ ngơi. Năm học mới bắt đầu cũng cho tôi nhiều cảm xúc vô cùng hồi hộp, chờ đợi những điều mới mẻ. Những kỷ niệm của tuổi thơ tinh nghịch.
Thế nhưng trong mùa hè năm nay, tôi lại muốn nó kéo dài hơn, không bao giờ kết thúc, để tôi không phải rời khỏi mái trường thân thương của mình được, được gặp gỡ bạn bè lâu hơn, giây phút chia ra sẽ không bao giờ tới. Nhưng dù tôi cố gắng níu kéo thời gian tới thế nào thì giây phút chia xa vẫn phải tới. Trong cái nắng hè gay gắt, những tiếng ve kêu râm ran làm náo động của khoảng sân trường, tiếng xôn xao của những học sinh làm cho tâm hồn tôi vô cùng xao động. Tôi nhìn ngắm bầu trời trong xanh, những cây phượng già nua khoe sắc đỏ rực. Tôi chợt nhớ tới bài hát “Phượng Hồng” có những câu hát như thế này.
“Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng. Em chở mùa hè của tôi đi đâu. Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám. Tuổi chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu”
Trong giây phút chia xa, của mùa hè cuối cùng của thời học sinh áo trắng, thời ngây thơ. Tôi chợt nhớ tới mùa hè đầu tiên khi mình bước chân vào ngôi trường trung học phổ thông này. Một thuở ngây ngô, khi nhập trường nhìn đâu cũng thấy lạ lẫm, những khuôn mặt mới toanh, nhìn nhau mỉm cười rụt rè hỏi tên nhau. Có ai đó đã từng nói “Nhất quỷ nhì ma, thứ ba học trò” Tôi chợt nhớ những trò chơi nghịch ngợm chọc phá nhau, những câu chuyện cười xôn xao như một phần ký ức của tuổi học trò tươi đẹp. Rồi mai đây, trên con đường đời tương lai nhiều sóng gió, nhớ tới những kỷ niệm của tuổi học trò tôi sẽ có thêm sức mạnh để vươn lên sống xứng đáng với tuổi trẻ.
Tôi lướt nhìn sân trường những sắc phượng đỏ rực, những dãy ghế đá nơi hôm nào chúng tôi thường ngồi ôn bài, trò chuyện cùng nhau, tất cả giờ đây như một ký ức trong tuổi học trò không thể nào quên.
Bạn tham khảo ạ
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
11 46210
-
Hỏi từ APP VIETJACK4 45965
-
6 30775