Đề thi học kì 2 lớp 4 môn Tiếng Việt năm 2020-2021 - Đề 1
PHẦN 1. ĐỌC HIỂU
A. Đọc thầm:
Mưa rào
Những giọt nước lăn xuống mái phên nứa: mưa thực rồi. Mưa ù xuống khiến cho mọi người không tưởng được là mưa lại kéo đến chóng thế. Lúc nãy là mấy giọt lách tách, bây giờ bao nhiêu nước tuôn rào rào. Nước xiên xuống, lao xuống, lao vào trong bụi cây. Lá đào, lá na, lá sói vẫy tai run rẩy. Con gà trống ướt lướt thướt ngật ngưỡng tìm chỗ trú. Mưa sầm sập, giọt ngã, giọt bay, bụi nước tỏa trắng xóa.
Trong nhà bỗng tối sầm, một mùi hương ngai ngái, cái mùi xa lạ, man mác của những trận mưa mới đầu mùa. Mưa rào rào trên sân gạch. Mưa đồm độp trên phên nứa, đập bùng bùng vào lòng lá chuối. Tiếng giọt tranh đổ ồ ồ…
(theo Tô Hoài)
B. Dựa vào nội dung bài đọc, chọn ý trả lời đúng:
1. Nội dung chính của bài đọc là gì?
A. Tả về cơn mưa rào đầu mùa hạ
B. Tả về cơn mưa dông của mùa hạ
C. Tả về cơn mưa ngâu của mùa xuân
2. Từ nào sau đây đã được dùng để miêu tả âm thanh của cơn mưa?
A. Tí tách
B. Rào rào
C. Tính tong
3. Dưới cơn mưa, những sự vật nào “vẫy tai run rẩy”?
A. Những tàu lá chuối
B. Lá đào, lá na, lá sói
C. Mấy chú gà trống
4. Mùi của những trận mưa mới đầu mùa có đặc điểm gì?
A. Chua chát, khô khốc
B. Ngòn ngọt, nồng nàn
C. Ngai ngái, man mác
5. Chủ ngữ của câu “Mưa rào rào trên sân gạch” là gì?
A. Mưa
B. Mưa rào
C. Mưa rào rào
6. Khi mưa rớt xuống lòng lá chuối thì tạo nên âm thanh gì?
A. Đồm độp
B. Bùng bùng
C. Ồ ồ
7. Bài đọc có sử dụng bao nhiêu từ láy?
A. 11 từ
B. 12 từ
C. 13 từ
8. Câu “Tiếng giọt tranh đổ ồ ồ” là loại câu gì?
A. Câu kể
B. Câu khiến
C. Câu hỏi
PHẦN 2. VIẾT
A. Chính tả (nghe - viết)
Hành trình của bầy ong
Chắt trong vị ngọt mùi hương
Lặng thầm thay những con đường ong bay,
Trải qua mưa nắng vơi đầy
Men trời đất đủ làm say đất trời
Bầy ong giữ hộ cho người
Những mùa hoa đã tàn phai tháng ngày.
(theo Nguyễn Đức Mậu)
B. Tập làm văn
Em hãy viết một bài văn miêu tả một chú chó mà mình yêu quý.
Quảng cáo
1 câu trả lời 1259
1- A
2- B
3-B
4-C
5-A
6-B
7-B
8-A
tập làm văn
Trong gia đình em, bố và em rất yêu thích động vật. Đặc biệt là bố em, bố rất thích chăm sóc và nuôi những con vật nhỏ xinh. Em còn nhớ, cách đây 2 năm, sau chuyến đi công tác dài ngày, bố em đã mang về một chú chó con màu đen tuyền còn bé rất đẹp. Từ ngày ấy, chú chó trở thành người bạn thân thiết với gia đình em đến tận bây giờ.
Ngày hôm ấy, em vẫn còn nhớ em là người xung phong đòi đặt tên cho nó. Bất kỳ cái tên nào của bố hay mẹ đều bị em gạt đi và đòi đặt bằng cái tên của mình nghĩ. Bố mẹ em khi ấy cũng chỉ cười rồi đồng ý. Từ đó, chú chó nhỏ có tên là Cún - một cái tên vô cùng dễ thương. Cún khoác lên mình một bộ lông màu đen tuyền, óng mượt và rất dày. Em rất thích xoa đầu và vuốt ve bộ lông mềm mượt ấy mỗi khi chơi đùa cùng Cún. Mỗi lần đến mùa rụng lông, ba mẹ em đều dành thời gian để cùng nhau tắm cho nó. Bố em nói làm vậy không chỉ là làm sạch bộ lông mà còn tránh để bị đám rận làm tổ trên người nó nữa. Mỗi lần tắm, Cún đều rất ngoan ngoãn hưởng thụ chứ chẳng hề bỏ chạy như con chó hàng xóm đâu. Cún nhà em có một đôi mắt sáng có hai cái đốm trắng xinh xinh ở bên trên. Bà nội em mỗi lần lên chơi, nhìn thấy nó lại khen là Cún có mắt khôn, giữ nhà được. Mỗi lần như vậy, Cún lại nhảy lên rồi chạy vài vòng quanh sân như đang bày tỏ niềm vui vì được khen của mình vậy. Đúng như lời bà nói, Cún trông nhà giỏi lắm. Chỉ cần thấy người lạ tới gần cổng là nó kêu lên liên tục. Nhưng nếu là khách của bố hay mẹ thì lại ngoan ngoãn nằm im trong căn nhà nhỏ của mình. Không chỉ vậy, Cún chạy nhanh và khỏe lắm. Đôi chân trông ngắn thế mà nhanh lắm. Mới về vài ngày thôi mà nó đã sớm quen thân với mấy con chó hàng xóm. Mỗi lần cuộc thi chạy của chúng diễn ra, Cún đều là người chạy nhanh nhất, bỏ xa những con chó còn lại. Mỗi lần em đi học về, đứng từ xa đã thấy Cún đứng chờ ở ngoài cồng rồi. Chỉ cần nghe thấy tiếng em gọi là ngay lập tức nó vẫy đuôi mừng rối rít rồi. Cún rất thích được em vuốt ve và nựng má. Mỗi lần như vậy, nó lại lim dim mắt nằm ngoan ngoãn, cái đuôi vểnh lên vẫy rối rít. Mỗi lần đến giờ ăn cơm, mẹ chỉ cần gọi tên là nó ngoe nguẩy cái đuôi, chạy thật nhanh đến bên bát cơm mẹ mang đến như kiểu ai đó sẽ giành mất khẩu phần của nó vậy. Nó ăn rất ngoan, rất khéo không để rơi bất cứ một hạt cơm nào ra ngoài đất. Vì thế mà mẹ rất thích cho nó ăn bởi không cần phải quét dọn cơm thừa.
Em rất yêu quý Cún. Nhờ có Cún mà nhà em luôn an tâm không lo bị trộm cắp. Em mỗi ngày sẽ chăm sóc nó cẩn thận để nó khỏe mạnh và chóng lớn.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK29622
-
Hỏi từ APP VIETJACK25832
-
Hỏi từ APP VIETJACK17391
